Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 882: Ai cho nàng cái gan dám "chém đẹp" thế này?
Cập nhật lúc: 2025-11-27 01:17:59
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Biến cố xảy chỉ trong chớp mắt. Kẻ vui, sầu. Vui vì đứa trẻ cứu, nhưng cũng sầu vì nó rắn độc cắn, rõ cứu là bạn thù. Nhất là đám hầu, hận thể c.h.ế.t ngay tại chỗ cho xong.
Nếu cứu là kẻ , tiểu chủ t.ử uống t.h.u.ố.c của nàng mà mệnh hệ gì thì chắc chắn qua khỏi. Mà tiểu chủ t.ử qua khỏi thì đám hạ nhân bọn họ cũng đừng hòng sống sót.
Tần Lưu Tây x.é to.ạc ống quần đứa bé, để lộ vết c.ắ.n sưng vù và tím đen một mảng.
Nàng quanh một lượt, giật lấy sợi dây lụa buộc tóc của một nha gần đó, buộc chặt phía vết thương để ngăn độc lan truyền. Bắt mạch thấy nhịp tim đứa bé đập cực nhanh, chứng tỏ nọc độc mạnh.
Phải xử lý ngay lập tức.
Tần Lưu Tây lấy từ túi bên hông một con d.a.o nhỏ. Gọi là d.a.o găm nhưng thực chỉ là một lưỡi d.a.o mỏng dính, nhỏ xíu bằng nửa bàn tay, tiện mang theo bên . Đây là dụng cụ nàng dùng để phẫu thuật khi cần.
Thấy nàng cầm dao, đám hầu dám giả c.h.ế.t nữa, nhào tới ngăn cản: “Ngươi... ngươi định gì?”
lúc , tiếng ồn ào huyên náo truyền đến, kèm theo tiếng gọi thất thanh. Có lẽ là nhà của tiểu công t.ử đến. Đám đông dạt nhường đường, một thiếu phụ trẻ tuổi mặt mày trắng bệch lao tới, hét lên: “Thặng Nhi!”
Vừa thấy vết thương sưng to tím đen của con trai và khuôn mặt tái nhợt vì kinh hãi, thiếu phụ tối sầm mặt mũi, ngã ngửa .
“Thế t.ử phu nhân!” Người kinh hô, vội vàng đỡ lấy nàng, mạnh tay bấm nhân trung để nàng tỉnh . Lúc tuyệt đối ngất.
Tần Lưu Tây liếc qua. Người phụ nữ ăn mặc sang trọng, toát lên vẻ quý phái. Nàng và đứa trẻ vài nét tương đồng, chắc chắn là con. Dựa khí chất , e là quyến thuộc của một gia đình huân quý nào đó ở kinh thành.
Nàng đoán sai. Đây chính là gia quyến của Trấn Quốc công phủ. Trấn Quốc công truyền đời bốn đời, đến đời là đời cuối cùng hưởng tước công, đời sẽ giáng xuống tước hầu.
Đứa trẻ chính là chắt đích tôn của Trấn Quốc công hiện tại – Dung Thặng, và bé là Dung Ninh thị.
Dung thiếu phu nhân tỉnh , bên cạnh nhắc nhở liền nhào tới con trai: “Con trai đáng thương của !”
“Đừng gào nữa. Nọc rắn cần xử lý ngay, nếu để nọc độc chạy tim thì thần tiên cũng khó cứu. Có cứu ?” Tần Lưu Tây tiếng chói tai cho ngứa cả lỗ tai.
“Ngươi... ngươi là đại phu?”
“Phải.”
Một tên gia nhân c.ắ.n mạnh đầu lưỡi để cơn đau tỉnh táo đầu óc, nhanh chóng kể chuyện Tần Lưu Tây và Phong Tu bắt rắn cứu .
Dung thiếu phu nhân Phong Tu đang cầm hai con rắn đung đưa qua , đầu óc choáng váng một trận, vội chỗ khác, với Tần Lưu Tây: “Xin thánh thủ đại phu cứu con với.”
Lúc bà cũng chẳng màng gì nữa. Bà rắn độc đáng sợ thế nào, tiện di chuyển mà xử lý ngay tại chỗ, chờ thái y đến thì e là kịp.
Tần Lưu Tây nhiều, cầm d.a.o rạch một đường chữ thập lên vết thương sưng tấy. Đứa trẻ đau quá, òa nức nở.
Dung thiếu phu nhân đau như d.a.o cắt, kìm nhào tới ôm con dỗ dành: “Đừng sợ, ở đây .”
Bà thì thôi, mở miệng, đứa trẻ càng cảm thấy tủi , toáng lên, giãy giụa lung tung.
Tần Lưu Tây lạnh lùng : “Còn nữa thả rắn đấy.”
Tiếng im bặt.
Người của Trấn Quốc công phủ đều trừng mắt Tần Lưu Tây. Đến trẻ con mà cũng hù dọa, thật quá đáng!
Dung thiếu phu nhân cũng chút vui, nhưng dòng m.á.u đen đang trào từ chân con trai, đầu óc bà ong ong, chỉ ôm chặt con vỗ về.
Tần Lưu Tây liếc Dung Thặng, : “Nam t.ử hán đại trượng phu đổ m.á.u đổ lệ. Bị rắn c.ắ.n chút xíu cũng đáng để ?”
Nghe vẻ hợp lý đấy, nhưng hình như gì đó sai sai. Nó chẳng vì đau ?
Dung Thặng nhất thời nghĩ , ủ rũ dựa lòng . Tần Lưu Tây bắt đầu nặn m.á.u độc.
“Nặn ? Hay để nô tài hút cho?” Một tên tiểu đồng lo lắng hỏi.
Tần Lưu Tây nặn : “Dùng tay nặn thì việc gì hút? Hút là sạch ? Đừng xem mấy cái kịch bản tào lao, rắn c.ắ.n là dùng miệng hút m.á.u độc . Rạch vết thương nặn cũng hiệu quả tương tự, lo trúng độc. Ngươi hút, lỡ mồm miệng vết thương hở, hoặc trong bệnh, gây nhiễm trùng thứ cấp thì còn phiền phức hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-882-ai-cho-nang-cai-gan-dam-chem-dep-the-nay.html.]
Tên tiểu đồng ngượng ngùng im lặng.
Động tác của Tần Lưu Tây nhanh, ấn nặn cho đến khi m.á.u chảy màu đỏ tươi mới thôi. Nàng rắc kim sang d.ư.ợ.c lên, lấy một chiếc khăn sạch băng bó đơn giản, đó bắt mạch .
“Mạch tượng dần định, cũng cho uống giải độc đan, tạm thời nguy hiểm đến tính mạng. Về nhà nếu yên tâm thì mời đại phu đến khám , băng bó cẩn thận, uống thêm vài thang t.h.u.ố.c thanh nhiệt giải độc là .” Tần Lưu Tây lau sạch dao, phép tẩy uế cất .
“Đa tạ đại phu, đa tạ đại phu. Không đại phu quý danh là gì? Trấn Quốc công phủ chúng mang ơn cứu mạng, nhất định sẽ ghi nhớ đại ân đại đức của ngài.” Dung thiếu phu nhân hỏi thăm.
Thư Sách
“Tại hạ họ Tần. Ghi nhớ đại ân thì cần, nhưng giải độc đan của đắt, phu nhân thanh toán tiền khám bệnh là .” Tần Lưu Tây .
Dung thiếu phu nhân vội đáp: “Đó là lẽ đương nhiên. Không ...”
“Phí khám bệnh tại chỗ của là một ngàn lượng bạc trắng. Viên giải độc đan thể giải bách độc, giá hữu nghị hai ngàn lượng.”
Dung thiếu phu nhân cứng : “?”
Người vây xem hít một khí lạnh.
Đây là sư t.ử ngoạm mồm to ?
Nàng cũng dám thật đấy!
Người xưng danh là Trấn Quốc công phủ tôn quý mà nàng vẫn dám hét giá trời như . Rốt cuộc ai cho nàng cái gan "chém " khác thế ?
“Sao thế? Thấy đắt ?”
Dung thiếu phu nhân hồn, gượng : “Tự nhiên là đắt.”
“Đương nhiên là đắt . Mệnh của tiểu công t.ử Trấn Quốc công phủ quý giá bao, cái ân tình của các vị chỉ đáng giá chừng đó. Ba ngàn lượng mua đứt ân tình, chắc chắn là quá hời .” Tần Lưu Tây nhạt.
Dung thiếu phu nhân ánh mắt lóe lên. Nói cách khác, nàng lấy tiền là để cần Trấn Quốc công phủ nợ ân tình?
Ân tình là thứ thể đong đếm bằng vàng bạc. Nó tương đương với một lời hứa hẹn, đối phương thể dựa ân tình để yêu cầu những thứ khác, ví dụ như thăng quan tiến chức, bổng lộc hậu hĩnh...
Tần Lưu Tây cần ân tình, chỉ cần tiền tươi thóc thật, còn là mua đứt bán đoạn.
Thực Dung thiếu phu nhân vui lòng. Bạc thôi mà, so với việc nợ một ân tình thì vẫn hời chán. Ai đối phương sẽ yêu cầu cái gì?
Bà sang đám hầu. Các ma ma, nha vội vàng lục túi lấy ngân phiếu. bọn họ dâng hương vãn cảnh, mang theo tiền lớn như . Gom góp mãi cũng chỉ một ngàn năm trăm lượng.
Thế thì hổ !