Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 880: Hủy Phật cốt

Cập nhật lúc: 2025-11-27 00:19:02
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hỏi Phật?

Trong lòng Phạn Không cảm thấy việc thật . Chuyện như thể đem hỏi Phật?

Nhìn sự kháng cự của , Tần Lưu Tây bèn : “Khối Phật cốt nếu là mầm tai họa cho thương sinh, thì đương nhiên nên tiêu hủy. Còn về phần báu vật, đại sư là cao tăng đắc đạo, tự bản ngài thể để truyền thừa quý báu, hà tất giữ khư khư cái tai họa ? Đại sư nỡ hủy nó, nghĩ đến tương lai nếu Ác Phật thực sự thu thập đủ những thứ , thực lực của sẽ càng thêm thâm sâu khó lường.”

Tần Lưu Tây hít sâu một , tiếp: “Không tăng chí khí kẻ địch diệt uy phong , nhưng sự thật là linh khí hiện giờ quá thiếu thốn, giống mấy ngàn năm linh khí dồi dào, tu hành thuận lợi. Phật môn thế nào rõ, nhưng Đạo môn chúng , đạt đến Trúc Cơ đại khí vận, còn Kim Đan Linh Hư cảnh, e là tìm khắp thiên hạ cũng chắc một . Giữa chúng và Ác Phật ắt sẽ một trận ác chiến. Không tranh thủ lúc suy yếu thực lực của , chẳng lẽ định đợi hồi phục để nghiền nát chúng như kiến ?”

Phạn Không nàng: “Thiếu quan chủ cần tự coi nhẹ , ngài giỏi.”

“Thôi đừng tâng bốc nữa.” Tần Lưu Tây : “Các cứ lấy khối cốt đang trấn áp đây là .”

Phạn Không khẽ thở dài. Xem lấy là xong . Hắn dậy trở điện, vê một nén đàn hương, chắp tay vái ba vái, thầm cầu khấn trong lòng cắm lư hương.

chỉ trong chốc lát, nén hương đồng loạt gãy đôi.

Phạn Không thấy thế, sang Tần Lưu Tây: “Phật Tổ đồng ý.”

“Để .” Tần Lưu Tây cũng cầm một nén hương châm lửa, miệng lải nhải: “Ngài cho, khối Phật cốt cũng sẽ lão yêu quái cướp mất, gây đại họa. Đến lúc thành thần, loạn nhân gian đành, còn đau đầu cả Thiên Đình nữa, ha hả... Lúc đó, món nợ Phật môn các ngài gánh một phần đấy. Dù chúng cũng chỉ là phàm, lực bất tòng tâm, ngăn cản cũng .”

Gân xanh trán Phạn Không giật giật.

Nói cái kiểu gì ? Đây là vu oan giá họa là uy hiếp?

Thật đại nghịch bất đạo!

Tần Lưu Tây vái qua loa vài cái cắm hương lư. Thấy khói hương lờ đờ tắt, nàng bồi thêm một câu: “Không cho thì thôi, chúng cũng mặc kệ, để cái thiên hạ nát bét luôn cho xong!”

Khói hương lập tức bốc thẳng lên cao, cháy cực nhanh, chẳng mấy chốc cháy hết.

Phạn Không: “......”

Tần Lưu Tây hài lòng gật đầu, Phạn Không : “Thấy , hỏi chuyện thì trực tiếp một chút, đừng vòng vo tam quốc mấy lời kệ Phật cao siêu, Phật Đà hiểu .”

Phong Tu ha hả.

Phạn Không ngẩng đầu tượng Phật Tổ Như Lai. Không ảo giác , nhưng cảm thấy vị Phật Đà cao thâm hiền từ dường như đang chút mất kiên nhẫn và đau đầu.

Thư Sách

“Mời theo bần tăng.”

Phạn Không xoay , dẫn nhóm Tần Lưu Tây khỏi chùa, ngược lên cao. Rất nhanh, họ đến bên cạnh một hồ Thiên Trì nước xanh như ngọc.

Tần Lưu Tây quan sát một lượt, cuối cùng chằm chằm Thiên Trì. Khí trường ở đây khác biệt.

Phạn Không xếp bằng xuống, hai tay kết ấn Phật, miệng bắt đầu niệm kinh Phạn. Một lát , như nhập định. Từ trong cơ thể xuất hiện một Phật tướng, uy nghiêm và mạnh mẽ, tỏa kim quang, từng bước về phía Thiên Trì.

Khi Phật tướng của bước hồ, nước như gặp khắc tinh, tự động tách hai bên, như một nhát kiếm c.h.é.m đôi.

Khi nước rút hết sang hai bên, chính giữa đáy hồ lộ một tòa bạch tháp chín tầng cao bằng thật. Trên đỉnh tháp một tầng lưu quang bao phủ, che giấu vật bên trong.

Từng chữ Phạn rơi xuống đỉnh bạch tháp, lưu quang mở . Phạn Không úp tay lên đỉnh tháp, một vật gì đó hút lòng bàn tay .

Hắn rời khỏi Thiên Trì, nước hồ tràn về chỗ cũ, nhấn chìm bạch tháp đáy nước. Mặt hồ trở phẳng lặng, một gợn sóng.

Tần Lưu Tây thầm thừa nhận, Thiên Sơn Cổ Tháp trấn áp khối Phật cốt khá .

Xá lợi vốn khó tìm, nhất là xá lợi của cao tăng, thường trân trọng cất giữ. Thiên Sơn bên xây tháp ngay trong Thiên Trì để giấu đáy nước, là để bảo vệ để trấn áp, hoặc lẽ là cả hai.

Nếu tu vi kém một chút, e là chẳng ai tìm thứ giấu ở .

Khi tượng Phật của Phạn Không quy vị, mở mắt thấy gương mặt to đùng của Tần Lưu Tây dí sát , theo bản năng ngả .

“Lấy .”

Phạn Không lật tay, một mảnh xương sọ nhỏ nhắn trắng tinh như ngọc gọn trong lòng bàn tay trắng trẻo của .

Mảnh xương sọ tỏa ánh sáng dìu dịu, mang theo ma lực cực hạn. Phạn Không chằm chằm nó một lúc, bắt đầu niệm kinh Phạn.

A Di Đà Phật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-880-huy-phat-cot.html.]

Hắn thế mà cảm thấy tâm thần d.a.o động.

Phong Tu cũng cảm thấy một luồng sức mạnh vô hình đang dụ dỗ , mạnh mẽ vô cùng. Nội tâm nó rạo rực, đôi mắt cũng trở nên đỏ ngầu, chiếm đoạt vật của riêng.

Phát hiện thở của nó rối loạn, Tần Lưu Tây đặt tay lên vai nó ấn xuống.

Ngoài , bọn họ còn thấy tiếng sột soạt xung quanh. Tần Lưu Tây đầu , từ lúc nào, cách họ đầy hai mươi mét đầy các loài dã thú: sói núi, báo tuyết, còn hai con hổ trắng và một con trăn khổng lồ. Tất cả đều chằm chằm về phía , hau háu như hổ đói rình mồi, sẵn sàng lao tới bất cứ lúc nào.

“Cút!” Tần Lưu Tây quát lên một tiếng chói tai, tiếng quát mang theo đạo ý sắc bén khuếch tán xung quanh.

Soạt, soạt.

Đám dã thú vây xem nhanh chóng tản sạch sẽ.

Sức mạnh tuy hấp dẫn thật đấy, nhưng kẻ giữ nó thì trêu !

Lúc Tần Lưu Tây mới nhận lấy mảnh xương sọ từ tay Phạn Không, xếp bằng xuống. Nàng mảnh xương , thực cũng ý tìm hiểu tâm chí của Hủy La. Muốn hiểu một , thể thấu đôi chút từ những thứ mà ngộ .

Việc Hủy La bắt Vong Xuyên khiến Tần Lưu Tây cảm thấy phẫn nộ và nguy cơ rõ rệt.

Nàng đ.á.n.h trận mà sự chuẩn . Dù thứ thể ảnh hưởng đến tâm tính của , nàng cũng thử tìm hiểu xem .

Và nàng cũng ngờ rằng, thứ giấu ở Thiên Sơn là xương sọ - mảnh quan trọng nhất.

Xương sọ tay, nàng liền cảm nhận một luồng năng lượng truyền tới, đấu đá lung tung, bá đạo tùy ý. Đó là Phật ý mà từng ngộ , cùng với những tâm đắc của .

Tốt, , cực đoan... tất cả ập tới như thủy triều.

Phạn Không thấy trán Tần Lưu Tây rịn mồ hôi, mặt đỏ bừng, như đang chống chọi với thứ gì đó. Có khoảnh khắc, gương mặt nàng còn vặn vẹo dữ tợn.

Hắn định đưa tay ngăn cản nhưng Phong Tu ấn mạnh xuống.

“Đừng phiền nàng .” Phong Tu trầm giọng cảnh cáo.

Nếu ngay cả việc đối kháng với một mảnh xương cũng , thì tương lai khi thực sự đối mặt với , nàng lấy gì để thắng?

“A Di Đà Phật.”

Một đêm trôi qua.

Tần Lưu Tây mở mắt . Trong đôi mắt nàng lóe lên tinh quang vụt tắt, khi kỹ thì vẫn trầm tĩnh trong veo như ngày.

Nàng cúi đầu mảnh Phật cốt tay, trong lòng khẽ động. Nghiệp Hỏa bùng lên, nhanh thiêu rụi mảnh xương sọ quan trọng nhất thành tro bụi.

Cuộc đấu trí giữa họ chính thức bắt đầu!

“Khốn kiếp, các ngươi dám!”

Ở một nơi xa, thanh niên đang tu hành bỗng ôm lấy trái tim đang co thắt đau đớn, đôi mắt đỏ ngầu. Hắn ngẩng đầu lên, vung tay hất văng đứa trẻ đang gần đó xa, rõ sống c.h.ế.t.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...