Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 872: Ngài phải cẩn thận...

Cập nhật lúc: 2025-11-26 05:11:02
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồn phách của Lan Hựu Trường Vô Cực cưỡng ép mang tới đây, dùng tà thuật gì ấn trong cơ thể quỷ t.h.a.i . Giờ Lan Hựu biến mất khỏi nơi , Trường Vô Cực lập tức chịu đợt phản phệ đầu tiên, cả suy sụp trông thấy.

Về phần Lan Hựu, Tần Lưu Tây cảm thấy thực cũng chút may mắn. Ở thế giới vốn của , thể đang an dưỡng trong đạo quan, các đồng môn che chở. Việc hồn cưỡng ép lôi , chắc hẳn đạo quan bên phát hiện mệnh hồn rung chuyển nên mới dùng đại pháp thuật kéo về.

Thêm nữa, nếu Tần Lưu Tây đến kịp lúc để trợ giúp một tay, e rằng đạo thuật của các đạo hữu bên sẽ thất bại. Khi đó, Lan Hựu lẽ sẽ vĩnh viễn giam cầm trong quỷ t.h.a.i , cuối cùng biến thành một thứ cũng chẳng quỷ.

Mọi chuyện đều định .

Tần Lưu Tây cảm nhận một tia công đức của theo Lan Hựu mất, bỗng nhiên nàng cảm giác, một ngày nào đó sẽ nhận sự đền đáp.

thôi, chuyện đó tính , giờ lúc để suy nghĩ vẫn vơ.

Trường Vô Cực thấy hồn phách Lan Hựu – nguồn dinh dưỡng linh hồn tuyệt đỉnh để con trai hồi sinh – câu mất, vợ yêu dấu thiêu đốt đến da tróc thịt bong, tức điên lên.

Hắn rút một xấp bùa dán lên , hai tay bắt quyết vỗ mạnh đỉnh đầu.

Gì đây? Thẹn quá hóa giận tự bạo ?

Tần Lưu Tây đại trận Trọng Sinh vẫn đang vận hành. Dù Mộc Tích và những khác giải cứu, đồ án vẽ bằng m.á.u nàng phá hủy, đèn hồn cũng đá văng, nhưng trận pháp vẫn dừng .

Có điều gì đó đúng.

Trường Vô Cực chuẩn suốt 20 năm để hồi sinh vợ con. Tu vi của Trúc Cơ, cách lách luật thiên địa, trốn Hư Vô chi địa để hành sự, chứng tỏ là kẻ vô cùng cẩn trọng và tính toán kỹ lưỡng. Tình cảnh hỗn loạn hiện tại vẻ khớp với sự mưu mô xảo quyệt của .

ở chỗ nào nhỉ?

Tần Lưu Tây nhớ chuyện Lan Hựu ấn quỷ thai. Cái t.h.a.i đó hồn ? Nếu , là hồn trong hồn...

Thư Sách

Trận trong trận?

Vậy quan tài đá thì ?

Tần Lưu Tây đột ngột sang cỗ quan tài đá chứa đầy máu, lao vút tới.

Ánh mắt Trường Vô Cực sắc lạnh: “Ngăn ả !”

Hắn , con nhóc miệng còn hôi sữa mới là kẻ khó đối phó nhất.

Tần Lưu Tây cứ tưởng Trường Vô Cực gọi tiểu quỷ tay sai nào đó, ai ngờ cái xác nữ quỷ da tróc thịt bong nàng đốt cháy lúc nãy mở đôi mắt trắng dã , lao tới với tốc độ cực nhanh.

Thú vị đây.

Cái gọi là chân ái, hóa cũng chỉ là con rối tay sai của ?

Tần Lưu Tây tỏ vẻ " mở mang tầm mắt", nhưng cũng chẳng thèm dây dưa với ả nữ thi quỷ . Nàng búng một ngọn Nghiệp Hỏa về phía ả. Nữ thi quỷ hét lên t.h.ả.m thiết, tiếng kêu như lẫn lộn giọng quen thuộc nào đó.

Chưa kịp nghĩ nhiều, nàng lao nhanh về phía quan tài đá, ném một nắm Ngũ Lôi phù biển máu, miệng niệm chú: “Tâm cùng Lôi Thần, hỗn nhiên như một; Ta tức Lôi Thần, Lôi Thần tức ; Ngô phụng Thái Thượng Lão Quân cấp tốc tuân lệnh, sắc!”

Ầm ầm!

Ngũ Lôi phù kết hợp với thuật dẫn lôi, trực tiếp nổ tung quan tài đá.

“Khốn kiếp!” Trường Vô Cực gầm lên giận dữ, trong giọng pha lẫn sự kinh hoàng.

Lần là hoảng sợ thật sự.

Sau tiếng nổ, huyết tương b.ắ.n tung tóe. Một t.h.i t.h.ể sinh động như thật rơi xuống mặt Tần Lưu Tây, y hệt như cái xác đang thiêu đốt .

Lại thêm một nữ thi quỷ nữa ?

Không, lẽ cái xác rơi xuống đất mới là vợ thật của Trường Vô Cực. Còn cái đang thiêu chỉ là con rối, hoặc là thế tinh luyện từ hồn phách của vợ con để tránh quy tắc thiên địa phát hiện và trừng phạt.

Quả nhiên là tính toán bỏ sót, cẩn thận vô cùng.

Cùng với quan tài đá vỡ tan, một trận bàn cổ xưa phức tạp lộ , tỏa linh khí sinh cơ nồng đậm. Phù văn trận bàn giống hệt những hình vẽ tay, mặt và cổ của nữ thi.

Đây mới chính là mắt trận thực sự của đại trận Trọng Sinh, nơi chứa đựng sinh cơ.

Và điều khiến Tần Lưu Tây chắc chắn cái xác là vợ thật của Trường Vô Cực, chính là hành động lao tới cướp nữ thi và trận bàn của .

Phải để tâm thì mới khẩn trương như .

Hắn nhanh, nhưng Tần Lưu Tây còn nhanh hơn. Ngay khi trận bàn bay về phía Trường Vô Cực, nàng một nữa phóng hỏa chính xác!

Trường Vô Cực gào lên: “Không!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-872-ngai-phai-can-than.html.]

trận bàn bốc cháy, sinh khí tức khắc tiêu tan.

Ngay đó, cái xác nữ thi sinh động như thật mặt đất bắt đầu khô héo dần. Nếp nhăn bò lên khuôn mặt, vẻ hồng hào như đang ngủ say cũng biến mất.

Trường Vô Cực phun một ngụm m.á.u tươi, loạng choạng lao tới ôm lấy nữ thi: “Không, Dung Nương, !”

Hắn thi thuật cứu vãn, nhưng liên tiếp chịu phản phệ, nhất là khi mắt trận phá hủy. Trận pháp vốn gắn liền với mệnh bàn của , duy trì bằng tinh khí thần và tu vi của , giờ phế bỏ, đương nhiên chịu hậu quả nặng nề.

Nữ thi dần dần khô quắt .

lúc , Tần Lưu Tây thấy một tiếng gọi yếu ớt: “Tiểu thiên sư...”

Cơ thể nàng cứng đờ, đầu .

Từ trong ngọn lửa đang thiêu đốt thế thi quỷ, một hồn ảnh mờ nhạt đang dần tiêu tán. Người đó là...

“Thai Khanh?”

Nàng đầu thai, ở đây? Còn Trường Vô Cực bắt , linh hồn vốn sạch sẽ giờ nhuốm đầy nghiệp chướng đen đỏ, đang thiêu đốt đến tan biến.

Tần Lưu Tây theo bản năng dập tắt Nghiệp Hỏa.

“Không, Thiếu quan chủ, đừng... Ta hại , đáng trừng phạt.” Thai Khanh vội lắc đầu. Hồn phi phách tán là kết cục định sẵn của nàng, nhưng mà...

“Thiếu quan chủ, ngài cẩn thận...”

Bùng.

Nghiệp Hỏa bùng lên dữ dội, hồn phách Thai Khanh thiêu rụi thành tro bụi, còn tồn tại nữa.

Tần Lưu Tây cau mày. Hóa hai luồng khí tức quen thuộc mà nàng cảm nhận , ngoài Lan Hựu còn Thai Khanh. Chỉ trách nàng tiếp xúc với Thai Khanh nhiều, từ gặp Phong Bá Thủy Thần đó, nàng Thai Khanh , cũng sắp quên mất .

Hơn nữa, Thai Khanh nhập thi quỷ điều ác, linh hồn còn thuần khiết, nên Tần Lưu Tây càng nhận .

Giờ thì nàng hồn phi phách tán.

“Không, ! Dung Nương!”

Tần Lưu Tây đầu . Nữ thi khô quắt cũng bắt đầu bốc khói. Nàng sang thi quỷ cháy gần hết, lửa cũng bắt đầu lan sang phía nữ thi thật.

Hóa , thi quỷ dù là con rối thế , nhưng cũng tinh luyện từ một phần da thịt, xương cốt hoặc hồn tức của nữ thi thật.

Thi quỷ cháy hết, lửa cũng bén sang bản thể.

Trường Vô Cực chịu phản phệ nặng nề, cả già trông thấy. Mái tóc đen nhánh giờ bạc trắng, khuôn mặt già nua nhăn nheo. Trơ mắt vợ yêu dấu sắp hồi sinh biến thành cái xác cháy đen, đầu trừng trừng Tần Lưu Tây.

Ánh mắt hận thể ăn tươi nuốt sống nàng.

Đột nhiên, Trường Vô Cực móc chiếc chuông Đông Hoàng "hàng nhái" và ném mạnh về phía nàng.

Không !

“Rời khỏi đàn tế ngay! Hắn đồng quy vu tận!”

Tần Lưu Tây nhanh chóng cuốn lấy đồ nhỏ của , tiện tay túm lấy một chân của tên Mộc Tích đang nửa sống nửa c.h.ế.t đất, co giò bỏ chạy thục mạng.

Mộc Tích: “???”

Người mà ác thế !

Mọi cũng hoảng loạn bỏ chạy, ai vớt nào thì vớt. Chân nhảy xuống khỏi đàn tế, lưng một luồng khí lãng khổng lồ hất văng ngoài.

 

 

 

 

 

 

 

Loading...