Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 869: Tính toán thật khôn khéo!
Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:23:43
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không nhất thiết Nguyên Anh dẫn đường thì Tần Lưu Tây mới tìm Mộc Tích, nhưng đây là đầu tiên nàng đến Hư Vô chi địa. Nàng sợ xông pha, nếu chỉ một , nàng thể thoải mái tung hoành. bên cạnh còn nhiều , đều là những đạo hữu phẩm hạnh , đạo hạnh cao cũng dễ tìm, nàng thể để họ bỏ mạng tại đây . Nhất là khi phía vẫn còn một con quái vật lớn đang chờ đợi, thể lôi kéo thêm một giúp đỡ thì càng .
Đợi khi nào nàng thiết với đám đạo hữu , lúc đó cùng đối phó với đại quái Hủy La, hắc hắc, "một mũi tên lệnh bài, thiên quân vạn mã đến tương kiến", nghĩ thôi thấy sướng rơn .
Cho nên, Tần Lưu Tây cảm thấy việc tìm một "địa đầu xà" ở Hư Vô chi địa đồng minh là cần thiết. Ít nhất thể đỡ đường vòng, còn thăm dò tình hình nơi đây. Quan trọng nhất là, nàng tìm cây Thái Tuế ngàn năm , càng cần thổ địa dẫn đường, bằng tìm đến bao giờ?
Trên đường trò chuyện, nhóm Tần Lưu Tây cũng thêm về nữ quỷ . Nàng tên là Nguyên Anh, c.h.ế.t cả ngàn năm . Lúc c.h.ế.t đang chuẩn đầu t.h.a.i thì lạc Hư Vô chi địa , bất đắc dĩ cắm rễ tại đây, tu luyện thành quỷ tu ngàn năm.
Nàng khoanh vùng địa bàn riêng, gây sự cũng chẳng sợ ai. Hồn lực của nàng coi như sạch sẽ, giống như mấy con ác quỷ lúc đỏ đen nghiệp chướng.
Nguyên Anh cũng coi là một đại quỷ một phương, nàng ở đây, đám tôm tép sẽ dám bén mảng tới gây phiền phức.
Tuy nhiên, từ miệng nàng , nhất đại quỷ ở Hư Vô chi địa là một kẻ tên là Hư Không công tử. Không ai từ tới, đến từ bao giờ, tóm là ai dám chọc .
“Người đó cũng tỳ nữ xinh nâng kiệu, rải hoa ?” Tần Lưu Tây đột nhiên nảy ý nghĩ kỳ quặc hỏi một câu.
Nguyên Anh: “Ngươi gặp ?”
Tần Lưu Tây lắc đầu, nhưng nàng nhớ mang máng một nhân vật như , hình như từng thấy ở đó , chỉ là trí nhớ nhất thời gọi tên !
“Cũng đến mức dùng tỳ nữ nâng kiệu . Kiệu của bằng xương trắng, thể tự bay. Hắn cứ đó phe phẩy cái quạt màu như trích tiên giáng trần là .” Nguyên Anh bĩu môi khinh thường: “Hư Vô chi địa âm khí dày đặc thế mà lúc nào cũng phe phẩy cái quạt rời tay, sợ trúng gió ? Theo thấy, đích thị là dùng cái quạt rách đó để màu, kết hợp với ánh mắt u buồn tang thương để lừa tình mấy cô nương ngây thơ tôn sùng như thần thánh mà. Chậc chậc, chiêu tán gái mới đấy!”
Tần Lưu Tây: “......”
Ta thấy ngươi cũng rành rọt phết đấy chứ!
Tố Minh thì thầm to nhỏ với Đằng Chiêu: “Nữ quỷ lúc còn sống chắc là bà tám lắm mồm nhỉ? Ta thấy nàng hóng hớt lắm, mấy bà cô ngoài chợ cũng chỉ đến thế là cùng.”
Đằng Chiêu mặt vô cảm, khẽ nghiêng đầu tránh xa một chút. Không , đừng gần!
Tố Minh thấy bé tránh , hề nhận ghét bỏ mà sấn tới, tiếp tục lải nhải. Hồi lâu thấy đáp lời, : “Này, ngươi cứ như hũ nút thế hả, cạy miệng cả ngày nửa lời.”
Đằng Chiêu: Chẳng lẽ cho ngươi là tự kỷ, bệnh ?
Đoàn nhanh đến địa bàn của Trường Vô Cực.
“Đến .” Nguyên Anh khoanh tay : “Ta vẫn khuyên các ngươi đừng vội vàng nộp mạng, xem là cái thứ gì.”
Mọi đều là tu đạo, mắt tinh tai thính. Từ vị trí của họ xuống, xa cũng gần, đủ để rõ tình cảnh sâu trong sơn cốc.
Đó là một đàn tế lớn. Trung tâm đàn tế năm cây cột vây quanh một cỗ quan tài đá. Bên cạnh quan tài đá là bảy bảy bốn mươi chín ngọn đèn Thất Tinh. Mà những ngọn đèn Thất Tinh đó hề đơn giản.
“Đèn ...” Tiêu Dao T.ử nhạy bén cảm thấy những ngọn đèn đó vấn đề, sinh khí, oán khí.
“Dùng sinh hồn thắp đèn.” Tần Lưu Tây lạnh lùng .
Bảy bảy bốn mươi chín ngọn đèn đó, mỗi ngọn đều mang thở của linh hồn.
“Cái gì? Mộc thế t.ử chẳng lẽ ...” Mọi kinh hãi. Chẳng lẽ vị Thế t.ử gia xui xẻo đời nhà ma ?
Thư Sách
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-869-tinh-toan-that-khon-kheo.html.]
Mộc thế tử: Chưa đời nhà ma, nhưng cũng sắp . Hu hu, tiểu gia sắp bỏ mạng ở cái nơi quỷ quái !
Tần Lưu Tây cảm nhận một chút lắc đầu: “Vẫn , nhưng mấy ngọn đèn là sinh hồn mới toanh.”
Nói cách khác, c.h.ế.t, nhưng những cùng thì khó mà .
“Các ngươi bên ngoài kìa, đó là âm binh ?” Ngô Hữu T.ử chỉ những kẻ mặc áo giáp tản hắc khí đang canh gác quanh đàn tế.
Thái Thành chân nhân lắc đầu: “Không chắc là âm binh của địa phủ . Địa phủ quản nơi . cũng khó , thể tự do, chừng thể câu trộm âm binh từ địa phủ về dùng cho .”
Nếu đúng là như thì địa phủ gặp rắc rối to . Binh lính của mất tích mà còn , quản lý lỏng lẻo như cái sàng .
“Các vị chuẩn sẵn pháp bảo bảo mệnh , chúng xuống thôi.” Tần Lưu Tây quan sát thêm nữa.
Mọi lượt theo.
Nguyên Anh thấy họ thật sự cứ thế xông thì ngẩn một lúc, dậm chân bình bịch theo.
Đánh thì cửa , bà cô đây chỉ xem náo nhiệt thôi!
Vừa đến vòng ngoài, càng rõ tình cảnh ở đàn tế, đồng thời cảm nhận vận thế của khu vực .
Bình tĩnh, nhưng ẩn chứa sóng gió ngầm.
“Là Mộc thế tử.” Huyền Thanh T.ử liếc mắt một cái liền thấy Mộc thế t.ử đang trói gô cây cột ở giữa.
Tên xui xẻo tội nghiệp, lúc lột trần , n.g.ự.c và mặt vẽ đầy bùa chú, trói như bánh chưng một cây cột cũng vẽ đầy phù văn quỷ dị bằng chu sa. Dưới chân một vật giống cái phễu, đáy phễu nối với một cái rãnh dẫn thẳng đến chỗ quan tài đá.
Mặt đất quanh quan tài đá gồ ghề lồi lõm, hình như là một loại đồ án, đang phát thở quỷ dị, chờ đợi thứ gì đó rót .
Ngoài Mộc thế tử, ở các phương vị Đông, Nam, Tây, Bắc còn cũng trói những công t.ử trẻ tuổi khác, tình cảnh y hệt như .
Tần Lưu Tây : “Cứu .”
Nàng đại khái đoán đây là trận pháp gì. Máu là chất dinh dưỡng, cũng là sinh cơ. Tay của bọn họ đều hướng về cái phễu , chỉ cần cắt một cái, m.á.u rơi xuống phễu chảy rãnh, sẽ kích hoạt sinh cơ cho đồ án .
Có sinh cơ, đại trận Trọng Sinh sẽ chất dinh dưỡng. Những phù văn vẽ họ đều là Dẫn Hồn phù. Chỉ cần xác họ c.h.ế.t , hồn phách sẽ dẫn trong trận, trở thành hồn tế cho trận pháp. Nếu mệnh cách quý giá thì càng , tất cả sẽ qua đại trận Trọng Sinh hóa thành khí vận, nhập trong quan tài đá, giúp đó tùy thời hồi sinh.
Làm chuyện ở Hư Vô chi địa chịu sự quản chế của thiên địa. Nếu thành công, trong quan tài thậm chí cả kẻ thi thuật cũng chịu nhân quả liên lụy, càng sợ sét đánh. Đây quả thực là nơi tuyệt hảo để g.i.ế.c giấu xác, chuyện tà ác!
Tên Trường Vô Cực tính toán thật khôn khéo!
Cứu cứu là cứu ngay. Nhóm bọn họ xông kích hoạt trận pháp cảnh báo bên ngoài. Đám âm binh mặc giáp phát hiện họ, ùn ùn kéo tới.
“Các lo liệu đám , phá trận. Đừng múa may màu mè, tốc chiến tốc thắng!” Tần Lưu Tây quát lớn một tiếng, lấy đà, mũi chân điểm nhẹ lên đầu Tố Minh bay vút lên trung. Nàng quan sát nhanh, bấm đốt ngón tay tính toán lao về một hướng.
Tố Minh: “?”
Tại giẫm lên đầu ?
Ta còn thể chịu đựng !