Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 868: Không có khó khăn nào là ta không chiến thắng được

Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:23:42
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Anh ngẩn , cả đời quỷ ngàn năm nay, nàng từng gặp qua vị thiên sư nào mặt dày vô sỉ khách sáo như thế .

Cái gì cơ? Nàng tha cho bọn họ còn , tên tiểu đạo trưởng voi đòi tiên, nàng dẫn đường ?

Dựa cái gì chứ? Nàng đường đường là một hồng y nữ quỷ ngàn năm, cần thể diện ?

Nghĩ trong lòng thế nào, nàng cũng ngần ngại thẳng miệng.

“Dựa mặt lớn chứ ?” Tần Lưu Tây híp mắt.

Nguyên Anh giận quá hóa , tóc tai bay phần phật: “Tiểu đạo trưởng, ngươi đừng đằng chân lân đằng đầu. Ngươi là ai ?”

“Đại tỷ?”

Đi c.h.ế.t cái từ "đại tỷ" của ngươi, cái rào cản qua đúng ?

“Bà cô đây là con một!”

“Vậy thì đại thẩm.”

Nguyên Anh: “......”

Không nhiều nữa, chiến thôi!

Nàng đang vận sức chờ phát động thì Tần Lưu Tây : “Nếu ngươi chịu giúp đỡ, sẽ đưa ngươi khỏi Hư Vô chi địa , thế nào?”

Nguyên Anh sững sờ. Đôi mắt huyết hồng dần dần phai màu, trở thành đôi mắt đen nhánh xinh , ngây ngốc Tần Lưu Tây: “Ngươi cái gì?”

“Rời khỏi nơi .”

Nguyên Anh ngẩn ngơ hồi lâu, bỗng nhiên ha ha: “Còn nhỏ tuổi, mặt thì lớn nhưng khẩu khí lớn thật đấy. Ngươi đưa là đưa ? Hư Vô chi địa, dễ khó. Nếu tìm lối thì đến nỗi chôn chân ở đây cả ngàn năm?”

“Ngươi , nhưng . Nếu đây gì? Chẳng lẽ chê đồ ăn bên ngoài ngon, mỹ nam đủ lãng tử, tiền bạc đủ mù mắt, nên mới chui cái nơi quỷ quái để nộp mạng ?”

Mọi cạn lời trời. Bọn họ đều là đàn ông con trai cả đấy, giữ chút thể diện ?

Nguyên Anh chút háo hức. Mỹ nam ư? Có mùi vị của mỹ thực đấy, chẹp chẹp.

Nàng đ.á.n.h giá Tần Lưu Tây từ xuống , thấy trong mắt nàng mang theo ý , nhớ đến động tĩnh mà tên cẩu tặc gây , liền nheo mắt : “Các đến tìm mấy sống xông đây hai ngày ?”

Nữ quỷ quả nhiên thật!

Thái Thành chân nhân và đều bật dậy, vẻ mặt đầy vội vã.

. Đại... mỹ nhân thể dẫn chúng tìm họ ? Ta sẽ đưa ngươi ngoài, tự do tự tại như cơn gió.” Tần Lưu Tây .

Nguyên Anh sờ lên mặt, chút đắc ý: “Coi như ngươi mắt .”

Tuy nhiên, nghĩ đến sự hung tàn của tên cẩu tặc , nàng hừ một tiếng: “Ta khuyên các ngươi đừng thì hơn. Mấy sống đó rơi tay tên Trường Vô Cực , e là lành ít dữ nhiều. Đừng vội vã nộp mạng.”

Tần Lưu Tây nheo mắt: “Trường Vô Cực là ai?”

Trên mặt Nguyên Anh lộ vẻ khinh thường: “Hắn là một tên điên, cũng chính là tà tu trong miệng đám thiên sư chính đạo các đấy.”

“Trường Vô Cực sống, ở trong Hư Vô chi địa của các ngươi ?”

Nguyên Anh gật đầu: “Không sai.”

“Hắn gì? Hay đúng hơn, bắt sống để gì?” Tần Lưu Tây truy hỏi.

Nguyên Anh nhạo: “Muốn hồi sinh vợ con chứ .”

“Hồi sinh? Lại còn cả vợ lẫn con?” Thái Thành chân nhân kinh hô thất thanh. Ông lập tức nhớ đến lầm đường lạc lối, cuối cùng ngõ cụt của . Lúc đó chẳng cũng một lòng kéo dài mạng sống cho con trai, nên mới sai một bước, sai cả đời, cuối cùng Tần Lưu Tây tiêu diệt ?

Nghĩ đến đây, Thái Thành chân nhân Tần Lưu Tây với ánh mắt phức tạp.

Tần Lưu Tây: Nhìn gì? Thanh lý môn hộ chẳng lẽ việc của ông ? Ta chỉ thuần túy hỗ trợ nghĩa vụ thôi mà!

Thành Dương T.ử nhíu mày, bước lên một bước, thi lễ với Nguyên Anh hỏi: “Không nữ tiên t.ử thể rõ hơn ? Hồi sinh hồi sinh cả hai ?”

“Coi như . Một xác hai mạng, chẳng cũng là hai ?”

Mọi hít một khí lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-868-khong-co-kho-khan-nao-la-ta-khong-chien-thang-duoc.html.]

Hồi sinh, qua là loại tà thuật nghịch thiên. Làm cho một vô cùng khó khăn, còn cho cả hai ?

Cũng hẳn. Nguyên Anh một xác hai mạng, thể hiểu là hồi sinh một . Chỉ cần sống thì cái t.h.a.i trong bụng cũng thể sống. Chỉ là, điều như thế nào?

Tần Lưu Tây thấy liền lập tức bắt quyết khởi quẻ, truy tìm hồn tức của Lan Hựu. Chẳng bao lâu , mặt nàng tái mét.

Quả nhiên cùng hướng với tên "chó quý tộc" Mộc Tích. Tên Trường Vô Cực bắt Lan Hựu - một đến từ thiên ngoại - là để tăng cường khí vận hồi sinh. Không chừng còn định nhét thẳng hồn phách Lan Hựu cái quỷ t.h.a.i trong bụng .

Quỷ t.h.a.i hồn của thiên ngoại, hồi sinh thì quá dễ dàng!

“Để hồi sinh vợ con, Trường Vô Cực bày đại trận Trọng Sinh, ném bao nhiêu sinh hồn đó để nuôi trận, cốt yếu là để duy trì sự sống dứt. Hắn chuẩn cho việc hơn hai mươi năm .” Nguyên Anh : “Vì hồi sinh vợ con, đạt đến trạng thái điên cuồng. Hình như cũng đến thời điểm mấu chốt . Các xem náo nhiệt, e là chỉ nước đời nhà ma.”

Tần Lưu Tây cũng cảm thấy tình thế cấp bách, : “Dẫn chúng một chuyến.”

“Ta...”

“Ngươi cứ viện cớ đẩy tới đẩy lui, chẳng lẽ là sợ ?”

Nguyên Anh nhảy dựng lên: “Đánh rắm! Bà cô đây mà sợ á?”

Tần Lưu Tây ném cho nàng một ánh mắt kiểu "Ta thấy ngươi sợ thật đấy".

Nguyên Anh tức tối : “Bà cô đây ... , quỷ theo nguyên tắc việc liên quan đến thì treo cao, hai tay buông xuôi mặc kệ sự đời. Hơn nữa, Hư Vô chi địa cũng chia địa bàn, đều luật bất thành văn, bình thường xen việc của khác, trừ phi kẻ đó tự tìm đường c.h.ế.t.”

Tần Lưu Tây: “Tự do thật sự hấp dẫn ?”

Nguyên Anh khựng . Tự do ư? Đã ngàn năm , thế giới bên ngoài trông như thế nào nhỉ?

“Hư Vô chi địa dễ, tin...”

“Vậy Trường Vô Cực thể tự do?” Tần Lưu Tây liếc nàng: “Ngươi từng nghĩ đến vấn đề ?”

Nguyên Anh cứng họng. Hình như nàng từng nghĩ đến vấn đề thật. thể để lộ sự kém cỏi mặt , nàng cố cãi cùn: “Trường Vô Cực thể bày đại trận Trọng Sinh thì chắc chắn chút bản lĩnh. Hắn tự nhiên là do bí quyết. Ngươi một tiểu đạo trưởng vắt mũi sạch, cũng đòi đạo hạnh như ?”

Tần Lưu Tây: “Ngươi yên tâm, khó khăn nào là chiến thắng . Nếu , thì đó là khó khăn!”

Nguyên Anh thầm nghĩ, xem ngươi đắc ý kìa.

mà, cứ dẫn đường thử xem ?

“Được , miễn cưỡng dẫn đường cho các ngươi. sẽ giúp ngươi đ.á.n.h , ngươi bỏ cái ý định đó .” Nguyên Anh với vẻ kiêu ngạo.

“Được.” Tần Lưu Tây híp mắt. Ngươi ngốc thật đấy, ngươi giúp đánh, nếu thua thì ai đưa ngươi ngoài tự do như cơn gió chứ?

Tố Minh ngơ ngác Tần Lưu Tây dễ như trở bàn tay dụ dỗ địch quân, vẻ kiêu ngạo của Nguyên Anh, khóe miệng giật giật. Hắn huých nhẹ tay Đằng Chiêu, thì thầm: “Ngươi xem, nữ quỷ đầu óc vấn đề ?”

Vừa câu của Tần Lưu Tây rõ ràng là ngược mà. Nữ quỷ áo đỏ chẳng những , còn ngây ngô chuyển sang phe luôn?

Đây chẳng lẽ là một loại chiến thuật mới để mê hoặc địch quân, dùng những lời lẽ hư hư thực thực đối phương chóng mặt?

Đằng Chiêu: Ngôn ngữ loài thâm sâu lắm, tìm hiểu chút !

Thư Sách

Bay lơ lửng phía , Nguyên Anh bỗng cảm thấy gì đó sai sai. Vừa nãy Tần Lưu Tây câu gì nhỉ?

“Không khó khăn nào là chiến thắng ?”

Chẳng lẽ là " chiến thắng khó khăn" ? Á đù, nàng tên nhóc láu cá chơi chữ hố hàng ?

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...