Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 867: Bọn họ đến đây để xem nàng diễn hài sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:23:41
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây bước một chân Hư Vô chi địa, mày nàng khẽ nhíu , đầu thoáng qua đè nén cảm xúc kỳ lạ trong lòng xuống.
Khi nàng cùng đám đạo sĩ bước , mắt hiện một màn sương đen dày đặc, mang theo âm khí cực hạn.
“Dán một tấm Dương Hỏa phù lên .” Tần Lưu Tây hét lớn một tiếng, thản nhiên lấy hai tờ giấy vàng, vung bút vẽ loang loáng vài cái là xong, dán một tấm lên , một tấm lên Đằng Chiêu.
Mọi chứng kiến màn thao tác điêu luyện mà ngẩn tò te. Chưa đến việc bọn họ hề chuẩn loại bùa , nhưng Tần Lưu Tây vẽ bùa ngay tại trận, quá mức bá đạo ?
Mà đó bùa giả, là loại bùa thực sự linh khí, còn cực kỳ tinh thuần.
Tố Minh sắc mặt phức tạp: Nhà bọn họ quả nhiên là điều kiện!
Những ai Dương Hỏa phù thì đành tự vẽ cho một cái, nếu vẽ thì dùng bùa trừ âm khác thế. Riêng Tiểu Lâm đạo trưởng chỉ đành đeo một chuỗi hạt lên tay, đó cũng là pháp khí thể chống âm quỷ.
Tần Lưu Tây thấy thế, hào phóng vẽ một lá bùa dán lên , : “Thanh Bình Quan chúng cái gì cũng thiếu, nhưng bùa chú thì thiếu, cứ dùng thoải mái.”
Tiểu Lâm đạo trưởng: “?”
Tại như ? Là đang mỉa mai là đang khoe khoang?
Đằng Chiêu thầm nghĩ: Không , sư phụ đang thả thính, vẽ bánh vẽ đấy!
Thư Sách
Tuy nhiên, bùa của Tần Lưu Tây quả thực hiệu nghiệm, Tiểu Lâm đạo trưởng vội vàng cảm tạ rối rít.
Đoàn tiếp tục tiến về phía . Thái Thành chân nhân hỏi: “Hư Vô chi địa rộng lớn như , chúng tìm thế nào đây?”
Tần Lưu Tây đáp: “Không sợ, Mộc thế t.ử tấm bùa bài do luyện chế, thể theo khí tức để tìm.”
Nói xong, nàng bấm đốt ngón tay tính toán một hồi, nhanh chỉ về một hướng: “Đi đường .”
Tần Lưu Tây kéo Đằng Chiêu , vội vàng bám theo . Chẳng hiểu , họ bỗng cảm giác như đang ôm đùi đại gia.
Đi khỏi màn sương đen, thấy tiếng quỷ kêu chói tai, dường như đang ẩu đả. Thấy đoàn xuất hiện, hai con quỷ ngừng đ.á.n.h , hít hít mũi.
“Người sống, là mùi của sống.”
“Ở kìa, nhiều sống quá.”
Hai con quỷ giương nanh múa vuốt lao tới.
“Mọi cẩn thận, Hư Vô chi địa thể lơ là, pháp bảo thì tế hết .” Thái Thành chân nhân lấy chiếc la bàn bát quái âm dương của .
Mọi cũng lượt tế pháp khí, đ.á.n.h trả hai con quỷ .
Ngay cả Đằng Chiêu cũng rút thanh chủy thủ Kỳ Lân xông lên, khuôn mặt nhỏ nhắn toát lên vẻ tàn nhẫn và bình tĩnh đến lạ.
Tố Minh tụt phía vài bước, khỏi biến sắc. Trẻ con bây giờ quái t.h.a.i thế , đứa nào đứa nấy đều dễ chọc!
Mọi đồng loạt tay. Hai con quỷ đầy nghiệp chướng đen đỏ, nhanh đ.á.n.h cho hồn phi phách tán.
Tần Lưu Tây tiếp tục dẫn đường: “Đi thôi.”
Khí tức của "chó quý tộc" Mộc Tích hình như yếu .
Đoàn theo nàng, di chuyển nhanh chóng. Khi đến một khu rừng núi sương đen bao phủ, bước , trong rừng vang lên tiếng lanh lảnh chói tai của nữ quỷ.
“Ha ha ha, ha ha ha.”
Mọi lập tức thế phòng thủ.
Một bóng quỷ đỏ rực lướt qua mặt , giọng âm trầm: “Kẻ nào dám xông địa bàn của , c.h.ế.t!”
Dứt lời, bóng quỷ đỏ từ trời giáng xuống, đôi mắt đỏ ngầu trừng trừng họ: “Lại là sống?”
Tần Lưu Tây ả mặc hồng y, tóc xõa tung, quỷ khí tỏa , âm lãnh thấu xương, bèn : “Đại tỷ, chúng chỉ ngang qua thôi, cho mượn đường chút nhé.”
Hả?
“Đại... đại tỷ?” Nữ quỷ áo đỏ trừng mắt to hơn, chỉ nàng chỉ : “Ngươi láo, bà cô đây xinh như hoa, là đại tỷ hả?”
Mọi cũng ngơ ngác Tần Lưu Tây. Bọn họ cũng mắt, con quỷ mặt dạng như hai con tiểu ác quỷ lúc nãy. Quỷ lực thâm hậu thế , rõ ràng là một con quỷ già c.h.ế.t lâu năm. Ngươi chọc giận nó gì?
Chẳng lẽ đây là chiêu thức đ.á.n.h mới? Tung hỏa mù đ.á.n.h lạc hướng địch nhân?
Được , học !
Tần Lưu Tây : “Không đại tỷ thì là gì? Lão tỷ ? Ngươi c.h.ế.t bao lâu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-867-bon-ho-den-day-de-xem-nang-dien-hai-sao.html.]
“Bà cô đây là lệ quỷ ngàn năm đấy, đại tỷ cái gì mà đại tỷ, ngươi phép lịch sự hả?” Nữ quỷ áo đỏ tức đến mức mái tóc dài dựng ngược lên, bay phần phật trong gió.
Tần Lưu Tây: “Vậy... đại thẩm?”
“Á á á, con ranh con khốn kiếp, mắt mù ? Để bà cô rửa mắt cho ngươi!” Nữ quỷ áo đỏ xoay , mái tóc đen dài bỗng hóa thành hàng ngàn hàng vạn sợi dây thép lao thẳng về phía mắt Tần Lưu Tây. Ngọn tóc tỏa sát khí âm hàn cực độ, sắc bén như kim châm.
“Đạo hữu cẩn thận!” Thành Dương T.ử vung phất trần đ.á.n.h tới.
“Hừ, ỷ đông h.i.ế.p ít ? Tưởng sợ các ngươi chắc?” Tóc của nữ quỷ áo đỏ chia nhiều nhánh tấn công .
Phải công nhận, thì là tóc, nhưng quỷ lực gia trì thì chẳng khác nào roi thép. Quất chỉ đau thấu xương mà âm khí còn xâm nhập tận tủy.
Tần Lưu Tây phản ứng cực nhanh, nhảy vọt lên một cái, chộp lấy mớ tóc đang lao tới, xoắn một cái, khiến đầu của nữ quỷ cũng xoay theo một vòng.
“Nói chuyện đàng hoàng , đừng động một tí là đ.á.n.h , văn minh chút coi.”
Nữ quỷ áo đỏ tức điên lên. Ngươi bản lĩnh câu đó thì bản lĩnh buông tóc !
Đầu vặn ngược , bất đắc dĩ, ả đành tự bẻ cổ vị trí cũ.
Thái Thành chân nhân và Thành Dương T.ử thì thấy lạ lắm, nhưng đám hậu bối như Tiểu Lâm đạo trưởng và Tố Minh thì há hốc mồm kinh ngạc.
Còn thể chơi như ?
Tóc túm chặt, nữ quỷ áo đỏ vung một dải lụa đỏ như rắn lao về phía Tần Lưu Tây.
Tần Lưu Tây ung dung lấy một cây kéo, nhắm ngay mớ tóc trong tay: “Ngươi mà đ.á.n.h nữa là cạo trọc đầu ngươi đấy.”
Nghe thấy thế, dải lụa đỏ của nữ quỷ khựng giữa trung thu về: “Ngươi... ngươi là thiên sư mà tùy mang theo kéo thế hả? Đừng xúc động, bỏ kéo xuống, gì từ từ , đừng động tóc !”
Đó là mái tóc nàng dưỡng ngàn năm, mượt mà như lụa, đen láy óng ả, cần dùng dầu gội đầu xịn sò cũng tự tin tỏa sáng đấy nhé!
Tần Lưu Tây buông tay, nữ quỷ áo đỏ lập tức giành thế chủ động, khanh khách: “Đồ đạo sĩ thối ngu ngốc, lời ma quỷ mà ngươi cũng tin ?”
Ả dang tay , móng vuốt quỷ dài ngoằng lao tới tấn công Tần Lưu Tây.
mà... hình như mùi khét lẹt?
Tần Lưu Tây: “Nhìn xuống chân ngươi xem.”
Nữ quỷ áo đỏ cúi đầu , hét lên thất thanh "á á á", dọa cho đám tiểu quỷ đằng xa chạy mất dép. Nguyên Anh lão quỷ chắc sắp phát điên vì tóc .
Nguyên Anh luống cuống tay chân vơ lấy mớ tóc đang bốc cháy, dập tắt những đốm lửa nhỏ, mắng như điên: “Ngươi... ngươi dám chơi bẩn!”
Không dùng kéo thì dùng lửa đốt! A a a, con đê tiện vô sỉ!
“Là ngươi lời ma quỷ chơi bẩn , đương nhiên cũng chơi bẩn . Một đổi một, công bằng quá còn gì!”
“Ta là quỷ, đương nhiên lời ma quỷ, chẳng lẽ tiếng ?” Nguyên Anh tức tối cãi . khi tay chạm những đốm lửa, ả cảm thấy đau đớn sắc nhọn. Sắc mặt ả đổi, Tần Lưu Tây với ánh mắt phần kiêng dè.
Ngọn lửa bình thường, thể tổn thương đến một con quỷ ngàn năm như ả!
Nguyên Anh lùi vài bước, : “Không mượn đường ? Đi , cút ngay cho khuất mắt bà cô!”
Tần Lưu Tây nhe răng : “Bây giờ thì mượn nữa. Đại thẩm... , đại tỷ dẫn đường cho chúng nhé?”
Nguyên Anh: “?”
Đám sớm xổm một bên xem kịch cùng Đằng Chiêu: “......”
Rốt cuộc bọn họ đến đây để gì? Để xem nàng diễn hài kịch ?