Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 865: Có mắt không thấy đại thần
Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:23:39
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không tà trận ư?
Mọi đều ngẩn . Rõ ràng là hiện tượng quỷ đả tường, nếu yểm thêm tà trận ác độc thì bọn họ phá giải ?
“Đây quỷ đả tường ?” Huyền Thanh T.ử nhíu mày hỏi.
“Đương nhiên là .” Tần Lưu Tây : “Nếu là quỷ đả tường, chân nhân nhà các ngươi tu vi Trúc Cơ, ngay cả tiền bối Thành Dương T.ử cũng sắp chạm tới ngưỡng cửa đại viên mãn . Với bản lĩnh của các vị, chẳng lẽ đến một cái quỷ đả tường cỏn con cũng phá ?”
Thái Thành chân nhân thầm nghĩ: Tuy là đang khen , nhưng cứ như đang châm chọc thế nhỉ!
Thành Dương T.ử trong lòng kinh hãi, ánh mắt Tần Lưu Tây thêm vài phần cẩn trọng và kính nể. Nàng thấu tu vi của ông, chứng tỏ tu vi của nàng chỉ cao hơn chứ thấp hơn ông.
Nàng còn trẻ hơn cả đồ Tố Minh của ông, trông chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi mà Trúc Cơ ?
Thành Dương T.ử liếc đồ nhà . Có thiên phú cái nỗi gì, so với thì đúng là cặn bã nghiền nát!
Tố Minh: “?”
Sao cảm nhận sự ghét bỏ từ sư phụ thế ?
Thành Dương T.ử thầm ghen tị với lão đạo Xích Nguyên , vớ một đồ như thế đúng là mệnh trời ban. Ghen tị xong, ông mới ôn hòa hỏi Tần Lưu Tây: “Không tiểu đạo hữu cao kiến gì?”
“Tuy rằng chúng cứ vòng quanh chỗ cũ, nhưng đây quỷ đả tường, mà là chúng lọt một tiểu kết giới. Chỉ cần tìm lối , chúng sẽ mãi mãi nhốt trong .”
Mọi ngơ ngác: “Tiểu kết giới?”
“Các về phía xem.”
Mọi đầu . Sương mù dày đặc bao phủ một vùng. Tuy trời tối nhưng ánh trăng vẫn chiếu sáng lờ mờ, thể thấy chút ánh sáng. Thế nhưng về phía , chỉ thấy một màu trắng xóa, chẳng thấy gì cả.
, ngay cả con đường họ qua cũng thấy .
“Chuyện ...”
“Muốn về thì mở lối đấy nhé.” Tần Lưu Tây tinh nghịch .
Mọi : Ngươi tin phá giới luật nhà Phật c.h.ử.i thề ? Đây là vấn đề lối ? Rõ ràng là chúng nhốt , tiến thoái lưỡng nan!
“Sao tiểu kết giới ở đây? Là do ai tạo ?”
“Cái các nên hỏi là kết giới ngăn cản cái gì, và bên trong nó chứa cái gì?” Tần Lưu Tây vẻ cao thâm khó lường.
Tố Minh tính tình nóng nảy, nghẹn đến mức sắp , : “Ngươi thẳng ! Trước đây là sai, coi thường ngươi, tưởng ngươi là kẻ lừa đảo. Là mắt như mù, mắt thấy Thái Sơn! Giờ nhận sai , ngươi cho chúng một lời thống khoái ?”
Tần Lưu Tây giậm chân, về một hướng nào đó, : “Đơn hàng e là các sắp mất trắng . Chuyện khó giải quyết, thể một trở . Các còn tiếp tục ?”
Mọi kinh hãi: “Ý của ngươi là gì?”
“Phía kết giới ngăn cản là một lối . Lối đó dẫn đến Hư Vô chi địa.” Tần Lưu Tây nheo mắt : “Vào Hư Vô thì dễ, thì khó như lên trời. Các tự cân nhắc .”
Một Hư Vô chi địa là gì, nhưng Thái Thành chân nhân và Thành Dương T.ử thì biến sắc.
“Lối Hư Vô chi địa ở đây ? Trong truyền thuyết, Hư Vô chi địa là nơi hoang vu, ít lui tới, lối ở chỗ ?” Sắc mặt Thái Thành chân nhân khó coi vô cùng.
Tần Lưu Tây thản nhiên : “Hư Vô chi địa là một vùng đất cố định. Không gian là hư vô thì lối cố định ở một chỗ ?”
Ngay cả nàng cũng ngờ ở đây một lối Hư Vô chi địa.
Thành Dương T.ử bắt đầu giải thích cho những hiểu về Hư Vô chi địa. Đó là vùng đất "tam quản": Địa phủ quản, Thiên đình quản, nhân gian cũng quản. C.h.ế.t ở trong đó thì chỗ kêu oan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-865-co-mat-khong-thay-dai-than.html.]
“Sao ngươi đây là Hư Vô chi địa?” Trường Hưng đạo trưởng nhịn hỏi.
Tần Lưu Tây trừng mắt ông : “Đương nhiên là do nhân duyên của , gặp thích, báo tin cho . Ta giống ngươi.”
Trường Hưng đạo trưởng tự tát miệng một cái. Mẹ kiếp, ai bảo lắm mồm!
Thư Sách
Thái Thành chân nhân khẽ ho một tiếng, Tần Lưu Tây, bí mật giơ một ngón tay lên, hiệu: Thêm một đạo bùa nữa, !
Ái chà, tiểu lão đầu đúng là thiên hạ nhất đáng yêu!
Tần Lưu Tây tiếp tục : “Tiểu kết giới là do Sơn Thần của Kim Liên Sơn bày , mục đích là ngăn cản . Khi mặt trời lặn, kết giới sẽ đóng , che giấu lối Hư Vô chi địa, đến sáng mới mở . Làm là để tránh lỡ bước , gặp nguy hiểm. Lối Hư Vô càng cần ngăn chặn, một khi lọt đó thì kết giới cũng vô dụng.”
“Sơn Thần?” Mọi kinh hô.
“Không đúng. Nếu ngọn núi Sơn Thần thì phía xuất hiện nhiều bạch cốt như , còn tụ âm trận, âm hồn trận? Sơn Thần thể khoanh tay tà ma ngoại đạo lộng hành địa bàn của ?” Có nghi ngờ.
“Sơn Thần tồn tại là nhờ niềm tin của con . Không ai tin thờ, thần cũng sẽ biến mất. Nếu thì các vị tiền bối tu đạo để gì? Chẳng cũng vì cầu đạo, cầu công đức tín ngưỡng ? Sơn Thần nơi từ khi miếu thờ phá hủy, còn ai thờ phụng, thần lực cạn kiệt nên dần tan biến thiên địa. Kết giới tạo nên từ chút niệm lực cuối cùng của bà , nhằm bảo vệ bá tánh nhầm Hư Vô.”
Nghe xong lời , bỗng cảm thấy khó chịu trong lòng.
Tố Minh : “Cũng đúng. Nếu Sơn Thần tạo kết giới , nhóm Mộc thế t.ử xông ?”
“Ngươi rõ hai chữ 'cuối cùng' ?” Tần Lưu Tây như kẻ ngốc: “Thế nào là cuối cùng? Nghĩa là bà chỉ còn chút thần lực ít ỏi, đủ để duy trì một tiểu kết giới tạm thời, chứ thể trường tồn mãi mãi. Nó cũng sẽ theo sự biến mất của thần mà tan biến. Ngươi tưởng bà còn đó để liên tục bơm thần lực duy trì kết giới chắc?”
Tần Lưu Tây phất tay áo: “Quần áo mặc lâu cũng rách, kết giới cũng . Khi nó định, sẽ xuất hiện kẽ hở, ngăn cản nữa. Ai xui xẻo đúng lúc đó đụng thì ráng chịu thôi.”
Hiểu , ngươi cứ thẳng là Mộc thế t.ử xui xẻo cho nhanh.
Tần Lưu Tây chút thương cảm: “Tiểu kết giới cũng duy trì bao lâu nữa , nhiều nhất là một năm, sẽ vĩnh viễn biến mất.”
Nàng vươn tay như bắt lấy một làn thở dịu dàng. Hơi thở mong manh đến mức dễ dàng bỏ qua, quyến luyến quấn quanh tay nàng rời.
Mọi chìm im lặng. Họ đều hiểu điều nghĩa là gì. Một khi tiểu kết giới biến mất, đồng nghĩa với việc vị Sơn Thần sẽ vĩnh viễn tan biến khỏi thế gian.
Bà từng tồn tại, từng cống hiến, nhưng chẳng ai !
Thái Thành chân nhân : “Hư Vô chi địa là nơi ai quản lý. Tương truyền nơi đó nhiều ác quỷ thể đầu thai. Tuy Mộc thế t.ử thể lọt đó, nhưng ngay cả ở khu rừng chúng còn khó tìm dấu vết, huống chi là Hư Vô chi địa. Chư vị đạo hữu cần cân nhắc kỹ. Các hộ vệ thì cần , đó nơi các ngươi thể đặt chân đến.”
Hai mươi hộ vệ thầm nghĩ: Có cho chúng cũng dám, chỉ tổ vướng chân vướng tay các vị.
Các đạo trưởng còn thì do dự. Khi bắt gặp ánh mắt như của Tần Lưu Tây, suýt chút nữa họ nhiệt huyết dâng trào, thể hiện lòng thành kính với chính đạo.
Tần Lưu Tây bồi thêm một câu: “Bên ngoài tụ âm trận, âm hồn trận, bên trong Hư Vô chi địa điều khiển đấy nhé. Nếu Mộc thế t.ử yêu ma quỷ quái trong đó bắt giữ, thì dù tìm , e rằng cũng trải qua một trận ác chiến.”
Mọi xong đều thấy tê cả da đầu.