Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 861: Ngươi cứ như vậy sẽ bị người ta đánh đấy, biết không?

Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:23:35
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Lưu Tây dẫn theo Đằng Chiêu theo hồn tức của Lan Hựu đến tận nơi nó biến mất. Khi đến nơi, nàng nhíu mày quan sát. Đây là ngọn Kim Liên Sơn, thuộc dãy núi phía Tây của Ký Thành.

Tương truyền rằng, Quan Âm Bồ Tát từng tu hành tại đây. Khi tu thành chính quả, để thể hiện thần thông, Người dùng bàn tay hóa phép tạo nên một đóa sen vàng giữa hư , biến nó thành ngọn núi để tín đồ chiêm bái, bày tỏ lòng thành kính. Vì thế, nếu từ cao xuống, dãy núi tựa như một đóa sen vàng tầng tầng lớp lớp. Nhất là cuối thu, lá cây chuyển sang màu vàng kim, cảnh sắc càng thêm rực rỡ.

Do đó, ngọn núi đời gọi là Kim Liên Sơn. Vì phong cảnh tuyệt , mạch suối nước nóng, nên quanh vùng xuất hiện ít thôn trang nghỉ dưỡng.

Ký Thành cách Thịnh Kinh xa, nếu ngựa nhanh thì chỉ mất ba bốn ngày đường. Vì , các thôn trang ở đây phần lớn đều thuộc quyền sở hữu của giới quý tộc quyền quý ở Thịnh Kinh.

Tần Lưu Tây và Đằng Chiêu bước khỏi cánh rừng nhỏ thì thấy đang một lối mòn dẫn lên Quan Âm động. Ngoại trừ hai thầy trò họ, ở lối còn khá đông tụ tập, đang thì thầm bàn tán chuyện gì đó.

Đằng Chiêu cạnh Tần Lưu Tây, quan sát những đó một chút nhỏ giọng hỏi: “Sư phụ, những đều là đạo hữu ?”

Đâu chỉ là đạo hữu, Tần Lưu Tây thậm chí còn thấy cả quen!

Thái Thành chân nhân, quan chủ của Kim Hoa Quan, cùng đồ Huyền Thanh T.ử cũng đang vài vây quanh, trông chẳng khác nào dê đầu đàn... À nhầm, dẫn đầu mới đúng!

Những đều mặc đạo bào các màu, bên hông đeo tín phù, đeo kiếm gỗ đào lưng, tay ôm phất trần hoặc cầm la bàn.

Tình hình vẻ .

Xem xảy chuyện lớn !

Tần Lưu Tây quan sát kỹ hơn, ngoài đám đạo sĩ , còn những mặc áo đen, vẻ mặt ngưng trọng, mang theo vài phần sát khí mệt mỏi. Nàng nheo mắt về phía Kim Liên Sơn.

Những mặc áo đen rõ ràng là hộ vệ của một gia đình quyền thế nào đó. Họ canh gác ở đây nhưng xua đuổi các đạo sĩ, chẳng lẽ vị đại nhân vật nào gặp nạn ở đây ?

Tần Lưu Tây nhớ hồn tức của Lan Hựu biến mất ngay tại đây, liệu giữa hai chuyện mối liên hệ nào ?

Hai thầy trò bất ngờ xuất hiện từ trong rừng, vì tuổi còn nhỏ nên nhất thời gây chú ý. Chỉ đám hộ vệ thấy . Thấy Tần Lưu Tây cũng mặc đạo bào, họ cho rằng nàng cũng đến vì chuyện nên hỏi nhiều, chỉ chăm chú đ.á.n.h giá hai một cái.

Tuổi còn quá nhỏ, nhất là Đằng Chiêu vẫn chỉ là một đứa trẻ con. Chẳng lẽ đến đây để góp đủ lượng kiếm tiền thưởng?

Ngược , bên phía các đạo hữu thấy thầy trò họ liền sửng sốt hỏi: “Các ngươi cũng mời đến để hỗ trợ tìm ?”

Một khác Tần Lưu Tây với vẻ khinh thường, nhíu mày hỏi: “Các ngươi thuộc môn phái nào? Người lớn nhà các ngươi ?”

Chẳng lẽ Thừa Ân hầu phủ mời hết đạo sĩ trong thiên hạ đến đây ? Dù cũng chọn lọc chứ, hai đứa còn trẻ con thế thì tích sự gì? Đừng vướng chân vướng tay là may !

Tần Lưu Tây chớp mắt: “Hỏi lớn nhà ?”

Nàng về phía Thái Thành chân nhân đang giữa đám đông, chu môi chỉ: “Kia kìa.”

Thư Sách

Thái Thành chân nhân đang tâng bốc đến lâng lâng, bỗng nhiên cảm giác lành, như ai đó chằm chằm với ánh mắt cực kỳ độc địa.

Ông theo hướng ánh mắt nóng rực đó, đôi mắt bỗng trợn trừng.

Không chứ? Sao cái tên tiểu vô cũng đến đây?

Vừa nghĩ đến những bảo bối Tần Lưu Tây "lột sạch", Thái Thành chân nhân cảm thấy tim đau thắt . Chuyện cũ đau lòng nhắc , cứ nhắc đến là lòng nguội lạnh.

Tần Lưu Tây giơ tay vẫy vẫy. Chà, tiểu lão đầu đáng yêu thật, kìa, thấy vui đến mức nên lời luôn.

Hai thấy Tần Lưu Tây vẫy tay về phía đó, thấy Thái Thành chân nhân nàng chằm chằm, liền hỏi: “Ngươi là t.ử của Thái Thành chân nhân ?”

Ông cũng xứng sư phụ ?

Tần Lưu Tây đáp: “Không .”

Hai thầm nghĩ: Không thì ngươi tỏ thiết thế gì?

“Chúng quen .”

Huyền Thanh T.ử thấy Tần Lưu Tây, sững sờ một chút bước tới chắp tay chào: “Bất Cầu đạo hữu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-861-nguoi-cu-nhu-vay-se-bi-nguoi-ta-danh-day-biet-khong.html.]

“Vô Lượng Thiên Tôn. Mới gặp một năm, tóc của Huyền Thanh T.ử đạo hữu bạc thế ?” Tần Lưu Tây tóc mai của , đứa trẻ rốt cuộc trải qua chuyện gì ?

Huyền Thanh T.ử sờ lên tóc mai, bất đắc dĩ: “Vẽ bùa thành nên phản phệ chút thôi.”

Thực cũng một phần là do Tần Lưu Tây kích thích. Đối phương tuổi nhỏ mà thuật tinh thông, bản thấy thua kém nhiều nên một năm qua bế quan thì cũng lao tu tập các loại thuật . Vẽ bùa cũng là một trong đó. Hắn vốn định vẽ một lá Ngũ Lôi phù, chỉ kém một chút nữa là thành công, nhưng do tu vi và linh khí đủ nên thất bại trong gang tấc, phản phệ khiến tóc mai bạc thêm vài sợi.

Tần Lưu Tây lộ vẻ thương cảm, : “Thế thì thật đáng tiếc.” Nàng sang với Đằng Chiêu: “Thấy , vết xe đổ đấy. Nóng vội là hỏng việc, căn cơ vững chắc thì lầu cao mới đổ. Sau gặp bùa khó vẽ thì tém tém chút, thể lươn lẹo thì cứ lươn.”

“Vâng, sư phụ.”

Huyền Thanh Tử: “!”

Ngươi cứ năng như sẽ đ.á.n.h đấy, ?

Hai Tần Lưu Tây như thấy ma. Đứa trẻ từ chui mà mồm miệng độc địa hơn cả thạch tín, sợ ngoài trùm bao tải đ.á.n.h cho ?

mà, đứa bé gọi nàng là sư phụ?

“Ngươi mới bao lớn mà thu đồ ?” Hai Tần Lưu Tây với ánh mắt đồng tình. Bản còn trẻ con thế đòi thầy ?

Tần Lưu Tây nhạt: “Các ngươi hiểu , thu đồ tranh thủ lúc còn sớm!”

Đằng Chiêu thầm nghĩ: , nếu sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch dưỡng già của !

Tần Lưu Tây cũng trông mong Thái Thành chân nhân – một quan chủ danh giá – chủ động đến chào hỏi . Nàng thong thả bước tới, tủm tỉm : “Chân nhân, lâu gặp. Khí tức của ngài còn vượng hơn , chắc là tâm sự giải tỏa, tu vi tiến bộ ít nhỉ? Đã là chỗ quen , là chúng luận đạo chút chơi?”

Thái Thành chân nhân thấy nàng tự nhiên như ruồi thì tim đau thắt . Trên mặt ông hiện rõ biểu cảm: Luận đạo cái rắm, đừng gần ông đây!

Mọi Tần Lưu Tây và Đằng Chiêu đều chút ngẩn ngơ. Tuổi còn nhỏ, xinh như , t.ử của tông môn đạo quan nào mà tiêu chuẩn thu nhận cao về nhan sắc thế ?

Thấy nàng chào hỏi Thái Thành chân nhân, khỏi sang hỏi ông: “Chân nhân, vị đạo hữu là...?”

Thái Thành chân nhân gượng gạo nhếch mép: “Vị t.ử của Thanh Bình Quan, sư phụ là Xích Nguyên đạo nhân, đạo hiệu Bất Cầu, cũng là Thiếu quan chủ của Thanh Bình Quan. Tuổi trẻ tài cao, Xích Nguyên đạo hữu kế tục !”

Trong những mặt, cũng từng trải, đến đạo hiệu Xích Nguyên và Thanh Bình Quan thì kinh ngạc Tần Lưu Tây.

cũng những chỉ là đạo sĩ tự do, nhiều về các môn phái. Họ Tần Lưu Tây với ánh mắt dò xét, tỏ đồng tình, thậm chí khinh thường lời khen ngợi của Thái Thành chân nhân. Họ cho rằng ông chỉ vì nể mặt quen nên mới nâng đỡ . Còn nhỏ tuổi mà đến đây, e là chỉ để mua danh chuộc tiếng hoặc theo hòng kiếm chút lợi lộc.

Loại là đáng ghét nhất, việc thì , chỉ giỏi ăn hôi!

Huyền Thanh T.ử thần sắc của những đó liền đoán họ đang nghĩ gì, khỏi cụp mắt khẩy. Cứ chờ mà xem, lát nữa ai là vả mặt đau nhất thì ngay thôi.

“Hầu gia đến .” Không ai đó hô lên một tiếng.

Tần Lưu Tây đầu . Người ... trông vẻ quen quen, hình như là cha của tên công t.ử bột "khách quý khuyển tích" thì ?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...