Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 860: Cát hung nửa nọ nửa kia
Cập nhật lúc: 2025-11-26 03:42:31
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bình dưỡng hồn là pháp khí do chính tay Tần Lưu Tây luyện chế, bên trong hồn phách , nàng chỉ cần liếc mắt một cái là .
Kể từ khi tìm Lan Hựu, vì hồn thể định nên đặt bình để dưỡng, Lan Hạnh lúc nào cũng mang chiếc bình bên . Dù là khi ở trọ trong thành lúc ở đạo quan, đều rời nửa bước. Hai tháng nay, ở Thanh Bình Quan, thường xuyên theo các đạo trưởng lên lớp sớm, thậm chí mùa đông năm ngoái còn phụ giúp việc bố thí, trở thành một tín đồ thành kính của đạo quan.
Mấy ngày , Lan Hựu vẫn đang yên dưỡng thương trong bình, mà giờ đây hồn phách biến mất.
Lan Hạnh vốn đang lo sốt vó, Tần Lưu Tây hỏi liền cố trấn tĩnh , : “ . Buổi sáng khi xong khóa lễ sớm, phụ giúp Thanh Viễn đạo trưởng kiểm kê sổ sách trong quan. Đến lúc nhớ định chuyện với Tiểu Hựu thì mới giật phát hiện lâu thấy tiếng . Đệ biến mất .”
Giọng Lan Hạnh run rẩy, mặt trắng bệch hỏi: “Thiếu quan chủ, Tiểu Hựu trở về thế giới cũ ?”
Tần Lưu Tây thản nhiên đáp: “Ngươi rằng, thể vẫn còn tồn tại ở thế giới cũ, nên sớm muộn gì cũng về. Ở đây lâu dài một du hồn vất vưởng đối với chuyện . Lâu dần sẽ thực sự trở thành cô hồn dã quỷ, thậm chí thể những ác quỷ hùng mạnh khác nuốt chửng linh hồn, lúc đó thì mất nhiều hơn .”
Tim Lan Hạnh thắt đau nhói, gượng gạo nhếch môi: “Ta .”
Biết là một chuyện, nhưng cứ nghĩ đến việc , tim đau như ai xé toạc.
Tần Lưu Tây cầm lấy bình dưỡng hồn từ tay , khẽ khép hờ đôi mắt, bấm đốt ngón tay tính toán. Một lúc , nàng mở mắt : “Hắn trở về thế giới cũ, nhưng đến một nơi khác. Không tự nguyện, mà giống như ai đó triệu hoán hơn.”
Mặt Lan Hạnh càng thêm trắng bệch: “Lại giống ?”
“Khó lắm. Lần đoạt xá, còn hiện tại chỉ là một hồn thể. Nếu triệu hoán, cũng là vì mục đích gì.” Tần Lưu Tây một cách uyển chuyển: “Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều quá, là chuyện .”
Lan Hạnh tỏ vẻ an ủi chút nào.
Lan Hựu là từ thế giới khác đến, ở nơi thích, ai triệu hoán ? Hơn nữa còn thể tìm và cưỡng ép triệu hồn mà thèm báo một tiếng, chắc chắn đối phương pháp lực cao cường.
Lan Hạnh ngốc. Cậu tin chắc Lan Hựu tự nguyện rời , bởi hiểu rõ tính tình của , sẽ bao giờ một lời mà chơi trò biến mất. Chắc chắn là do bất do kỷ nên mới như .
Mà điều gì thể khiến bất do kỷ như thế? Đương nhiên là do pháp lực của kẻ tầm thường.
Thấy vẻ mặt ảm đạm của Lan Hạnh, Tần Lưu Tây cũng thêm những lời an ủi sáo rỗng nữa. Đều là thông minh, chuyện gì nên nghĩ tới thì cũng nghĩ tới . Lan Hựu e là gặp chuyện chẳng lành, quẻ bói của nàng cũng hiển thị như .
Thư Sách
Cát hung chia nửa, nửa lành nửa dữ.
Hơn nữa, hồn khí của Lan Hựu hiện tại cũng cho lắm.
“Ngươi cứ ở đạo quan, tìm xem .”
Lan Hạnh lập tức : “Ta cùng ngài.”
Lần Tần Lưu Tây từ chối: “Chuyến hung hiểm, ngươi đừng . Với , ngươi cũng nên học cách buông tay !”
Cả Lan Hạnh cứng đờ. Khuôn mặt vốn tái nhợt, khi câu càng trở nên còn chút máu.
Tần Lưu Tây thở dài một , xoay trong.
Nàng thể theo hồn khí của Lan Hựu để tìm, nhưng thể mà sự chuẩn . Hơn nữa, nàng định mang cả Đằng Chiêu theo.
Qua năm mới, đồ của nàng lên chín tuổi, cần rèn luyện nhiều hơn mới thể trở nên mạnh mẽ. Con chỉ khi xông pha nhiều con đường tu luyện mới thể học đôi với hành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-860-cat-hung-nua-no-nua-kia.html.]
Đã tiện thể dạy đồ thì khâu chuẩn thật chu .
Đằng Chiêu Tần Lưu Tây dẫn ngoài thì chút vui mừng. Thấy Vong Xuyên bĩu môi vẻ vui, bé liền : “Muội còn nhỏ quá, sư phụ mang theo chắc chắn là vì chuyến nguy hiểm. Nếu , lỡ chỉ lo bảo vệ mà để âm khí xâm nhập thì ? Đợi về, sẽ dẫn phố nặn kẹo đường hình con thỏ nhé?”
“Lời sư là thật chứ?”
“Quân t.ử nhất ngôn, tứ mã nan truy.”
Lúc Vong Xuyên mới nở nụ , thở dài: “Bao giờ mới thông minh lợi hại như sư đây?”
“Đợi lớn thêm chút nữa thôi. Giờ chẳng thuộc lòng Thang Đầu Ca , còn nhận bộ huyệt vị nữa, Minh Ngạn sư thúc còn bằng !” Đằng Chiêu hiếm khi khen ngợi cô bé một câu.
Vong Xuyên chút ngượng ngùng, ưỡn cái n.g.ự.c nhỏ đầy tự hào: “Đều là do sư phụ dạy , sẽ còn lợi hại hơn nữa.”
Đằng Chiêu xoa nhẹ b.í.m tóc nhỏ đầu cô bé: “Vậy sư sẽ rửa mắt mà mong chờ.”
Tần Lưu Tây xách một cái tay nải , thấy hai đứa nhỏ đang chụm đầu thì hỏi: “Đang chuyện gì đấy?”
Vong Xuyên dậy, nắm lấy tay nàng, thiết cọ cọ lòng bàn tay nàng: “Sư phụ, con nhất định sẽ chăm chỉ học bản lĩnh.”
“Không lười biếng chứ?” Tần Lưu Tây nhướng mày.
Khuôn mặt nhỏ của Vong Xuyên đỏ lên: “Con bảy tuổi , lớn mà.”
Tần Lưu Tây cong môi : “Vậy , đợi và sư con trở về, thấy ba lá bùa bình an chỉnh.”
Vong Xuyên a lên một tiếng, miệng há hốc, vẻ mặt như sống còn gì luyến tiếc.
Vẽ bùa là thứ ai cũng thiên phú. Giống như sư phụ nàng thuộc loại siêu cấp thiên tài, một chút linh quang hạ bút là thành phù. Còn sư nàng, tuy bằng sư phụ nhưng so với nhiều sư thúc trong quan thì giỏi hơn nhiều .
Hiện giờ bùa bình an của đạo quan và cửa hàng Phi Thường Đạo đều do sư vẽ. Huynh còn vẽ cả một lá Ngũ Lôi phù, chỉ là vẽ xong một lá thì mặt trắng bệch như c.h.ế.t, nghỉ ngơi mấy ngày mới hồi phục . Sư cũng dám nóng vội cầu thành tích, dù tuổi còn nhỏ, tránh dùng linh lực quá độ mà tự tổn hại căn cơ.
vẽ một đạo Ngũ Lôi phù ở độ tuổi là cực kỳ lợi hại, chứng tỏ bé nắm mấu chốt của loại bùa .
Còn Vong Xuyên, hiện tại chỉ thể vẽ bùa bình an, những thứ khác thì đừng hòng nghĩ tới. Tuy nhiên, ở độ tuổi nhỏ như mà vẽ lá bùa linh khí thì cũng giỏi hơn khối kẻ thần côn giả danh lừa bịp ngoài . Chỉ là một sư yêu nghiệt như ở phía , nên trông nàng vẻ ngốc nghếch hơn thôi.
Tần Lưu Tây nhẹ nhàng véo má Vong Xuyên: “Ngoan ngoãn nhé, chạy lung tung.”
Trước khi Tần Lưu Tây xuất phát, Vương thị tìm tới. Bà sợ Tần Lưu Tây chuyến bao giờ mới về, mà chuyện bà định thì cần giải quyết ngay, nên đến hỏi ý kiến nàng.
“Phụ con đang chịu tang, về kinh cũng chỉ đến thế. Ý của là ở nhà cũ thêm vài năm. Dù lão thái thái cũng còn, việc nội trợ ở phủ trong kinh để nhị thẩm các con cai quản cũng . Chỉ là của hồi môn của , thế nào cũng về một chuyến để kiểm kê và niêm phong , đó mới đây.”
Tuy rằng thánh nhân khai ân trả gia sản, nhưng chắc chắn sẽ hao hụt, thể nguyên vẹn như . Nếu thì đám xét nhà lấy "nước luộc" mà chấm mút?
Đương nhiên, Vương thị ở nhưng cũng thể trái ý Tần Lưu Tây, chắc chắn hỏi qua nàng.
Ngoại trừ "đại móng heo" Tần Bá Hồng , ấn tượng của Tần Lưu Tây đối với những khác trong đại phòng cũng tệ, nàng liền : “Ngài ở thì cứ ở, nhưng mà nhị phòng thì nhất định đuổi . Cả ngày ầm ĩ, phiền c.h.ế.t .”
Vương thị trong lòng vui vẻ, : “Được , thế nào.”