Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 854: Nàng ta ỷ vào có người nuông chiều nên mới muốn làm gì thì làm

Cập nhật lúc: 2025-11-26 00:53:02
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy rằng nhà họ Biện dù ngược đãi lão thái thái đến c.h.ế.t cũng thể xử phạt hình sự, nhưng Tần Lưu Tây dễ dàng bỏ qua cho hành vi của lũ sói mắt trắng . Nàng tìm một dân trong thôn chuyên lo liệu việc ma chay để báo quan, mục đích chính là để nhà họ Biện một phen ngột ngạt.

Đôi khi, chỉ cần một tội danh bất hiếu cũng đủ trói buộc tay chân, khiến họ khó sống ở cái đất .

Người nhà họ Biện đương nhiên cũng hậu quả, tức giận đến mức sắc mặt xanh mét, xông tới mắng: “Ngươi rốt cuộc là ai? Sao xen việc của khác?”

Tần Lưu Tây chẳng mảy may sợ hãi, cũng chẳng thèm để ý đến bọn họ, chỉ lạnh lùng tên đạo sĩ áo vàng: “Ác giả ác báo. Bất kể Biện lão thái thái sống vì nguyên nhân gì, thì sống , ngươi phân rõ trắng đen mà vẫn xúi giục đóng nắp quan tài, còn trấn hồn. Ngươi hỏi xem hồn là thiện ác, nếu phong ấn vĩnh viễn, chính là ngươi đang hại , cũng sợ ngũ tệ tam khuyết phản phệ, đoản mệnh tàn tật ?”

Tên đạo sĩ áo vàng mặt cắt còn giọt máu, môi run rẩy, một chữ cũng thốt nên lời.

Tần Lưu Tây bỏ câu đó dẫn Tới Cũng Tới Rồi rời . Hành tung xuất quỷ nhập thần, đúng là cao nhân.

“Á á á, quỷ!” Người nhà họ Biện tận mắt thấy Tần Lưu Tây đột nhiên biến mất, sợ hãi hét lên thất thanh.

Tên đạo sĩ áo vàng sợ đến mức quỳ sụp xuống, nuốt nước bọt ừng ực. Hắn vội vàng thu dọn đồ đạc bỏ chạy thục mạng, mặc kệ nhà họ Biện cố giữ .

Người nhà họ Biện tên đạo sĩ bỏ tiền lớn thuê về chạy trối c.h.ế.t như ma đuổi, linh đường lộn xộn, nhớ tới lời cảnh báo thần bí của kẻ quỷ : Sắp tới sẽ tai ương lao ngục, gia sản tiêu tán.

Chẳng lẽ... bọn họ dọa thật ?

Trở Tần gia, Tần Lưu Tây bảo Kỳ Hoàng chuẩn ít đồ ăn, hỏi sinh thần bát tự và tên của Biện lão thái thái, đó gấp mười mấy thoi vàng, đốt cùng với đồ ăn tế lễ cho bà cụ: “Ăn no thì lên đường nhé. Lúc sinh thời bà nhiều việc thiện, chắc chắn sẽ đầu t.h.a.i một gia đình .”

Biện lão thái thái tủm tỉm : “Tiếc là tận mắt chứng kiến lũ sói mắt trắng gặp quả báo.”

“Vì bọn họ mà lưu nhân gian thì đáng, ở lâu cũng chẳng lợi gì cho bà. Không thấy cũng chẳng , bà cứ xuống từ từ mà xem, bọn họ tuyệt đối sẽ kết cục . Điểm thể đảm bảo với bà.” Tần Lưu Tây khẳng định chắc nịch.

“Được, đa tạ cô nương nhé.” Biện lão thái thái vui vẻ thưởng thức đồ ăn.

Tần Lưu Tây sang Tới Cũng Tới Rồi, : “Lão thái thái nhà là do ngươi câu hồn sai sót, lỡ canh giờ. Hiện giờ bà giúp vạch trần chuyện của nhà họ Biện, coi như cũng tích một công đức vô hình. Cho bà thêm mấy ngày cũng chứ?”

Tới Cũng Tới Rồi sợ hãi quỳ xuống: “Đại nhân, tiểu nhân chủ ạ!”

“Vậy ngươi tìm Đại Đế, rằng công đức của lão thái thái đổi lấy mười ngày tuổi thọ . Bà thể coi như c.h.ế.t giả, nhưng nhất định giữ một thở.” Tần Lưu Tây .

Tới Cũng Tới Rồi thầm nghĩ: Tìm Đại Đế á? Ngài thà mang hỏa táng luôn cho !

“Đừng lề mề nữa, . Ông sẽ khó ngươi . Nếu ông khó, cứ bảo sẽ đích xuống tìm ông ôn chuyện cũ!”

Tới Cũng Tới Rồi: Tuy bằng chứng, nhưng cảm thấy ngài đang uy h.i.ế.p đấy!

còn lựa chọn nào khác. Nếu để vị đích xuống đó, e là sẽ mất chức ngay lập tức.

Ôi, quỷ mà khổ thế !

Biện lão thái thái Tần lão thái thái đang ngẩn ngơ với ánh mắt hâm mộ, với Tần Lưu Tây: “Lão thái thái nhà cô mới là thực sự phúc, đứa cháu gái như cô lo toan việc.”

Tuy bà tại Tần Lưu Tây nhất quyết giữ mạng cho bà cụ , nhưng bất kể vì lý do gì, mà tính toán chu như thế là đại hiếu .

Tới Cũng Tới Rồi mang Biện lão thái thái .

Tần Lưu Tây trở phòng lão thái thái, đưa hồn phách lạc trở về cơ thể bà, đó vẽ một lá bùa định hồn lên trán bà cụ.

Vương thị chứng kiến bản lĩnh của Tần Lưu Tây qua chuyện của Tần Minh Ngạn nên khá bình tĩnh. đám Tạ thị thấy cảnh tượng thần bí thì bắt đầu hoảng sợ, nhất là Tạ thị mới ngất xong, luôn cảm thấy xung quanh những vị khách vô hình.

Mấy đứa nhỏ thì sợ hãi nép thành một cục.

Hai chị em Tần Minh Nguyệt cố gắng nhớ xem đây gì quá đáng với vị đại tỷ . Cùng lắm chỉ là cãi vài câu, bây giờ xin liệu nàng chấp nhận nhỉ?

Còn Tần Ngữ Yên và những khác thì thầm thấy may mắn vì sớm rõ tình thế, đắc tội c.h.ế.t với vị đại tỷ .

Thấy Tần Lưu Tây vẽ bùa xong, Vương thị hỏi: “Tây Nhi, hồn của lão thái thái tìm về ?”

“Vâng.” Tần Lưu Tây chỉ lá bùa mặt bà cụ, : “Lá bùa lau , cứ để nguyên như . Ngoài , hãy chuẩn sẵn những thứ khác .”

“Ý con là...?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-854-nang-ta-y-vao-co-nguoi-nuong-chieu-nen-moi-muon-lam-gi-thi-lam.html.]

“Thọ phục và những đồ dùng cho việc khâm liệm.”

Mọi kinh hô thất thanh.

Tạ thị thét lên một tiếng "Mẹ ơi!" t.h.ả.m thiết.

“Khóc cái gì mà , đến lúc .” Tần Lưu Tây bực : “Ngoại trừ lá bùa , còn cả kim châm , tuyệt đối rút . Bà còn mười ngày nữa.”

Mọi xong càng thêm hoảng loạn, nước mắt kìm mà rơi xuống.

Cố thị lau nước mắt : “Cha bọn nhỏ còn về tới nơi.”

Tần Lưu Tây thầm nghĩ, xem ngày đêm nghỉ lên đường , thật là phiền phức.

Dưới địa phủ, Phong Đô Đại Đế Tới Cũng Tới Rồi bẩm báo xong, tức đến mức run rẩy. Phản thiên !

“Đồng ý với nó! Đồng ý với nó!” Phong Đô Đại Đế tức giận : “Còn ngươi nữa, ăn kiểu gì thế hả? Câu hồn mà cũng để xảy sự cố dở dở như , một chút việc nhỏ cũng xong. Ngươi ở nhà đó canh chừng cho , đúng mười ngày, lập tức mang về.”

“Nếu ngài cho thì ạ?” Nhớ đến sự bá đạo của Tần Lưu Tây, Tới Cũng Tới Rồi to gan hỏi một câu.

Phong Đô Đại Đế nén giận, : “Yên tâm , bà già quan trọng đến thế . Nó mười ngày là mười ngày.” Nếu đổi là sư phụ nó thì còn khó , chứ bà già nhà họ Tần thì tính là cái thá gì!

Tới Cũng Tới Rồi yên tâm phần nào, vội vàng cáo lui.

Địa Tạng Vương đặt một quân cờ xuống, : “Giận cái gì chứ, đứa nhỏ trong lòng tự chừng mực mà!”

“Nó ỷ việc chúng nuông chiều nên mới gì thì , còn cưỡng ép tăng thọ mệnh. Nếu ai cũng như thì loạn hết cả ?” Phong Đô Đại Đế vẫn hết giận.

Địa Tạng Vương : “Đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn chín, đây cũng coi như một tia sinh cơ nhỏ nhoi của vị lão thái thái , là do bà tự nắm bắt , Thiên Đạo cũng chẳng thể gì.”

Phong Đô Đại Đế hừ một tiếng: “Ngài thì nhẹ nhàng lắm. Nếu là sư phụ của nó thì ?”

Tay Địa Tạng Vương run lên, hồi lâu mới thở dài: “Là ai cũng kiếp , là cái hố, ắt sẽ cách bước qua.”

“Ta chỉ thấy một mớ hỗn độn thôi. Ôi chao, đau đầu quá! Không , tốn não lắm.” Phong Đô Đại Đế ném quân cờ .

Địa Tạng Vương lắc đầu.

Tần Lưu Tây chẳng hề ngạc nhiên khi Phong Đô Đại Đế đồng ý yêu cầu vô lý của nàng. Tới Cũng Tới Rồi phủ canh chừng ư?

Thế thì lãng phí quá.

Thế là, vị âm sai khổ Tới Cũng Tới Rồi ép chân chạy việc, tìm Phong Tu đang đường đến Li Thành để truyền tin.

Bệnh tình nguy kịch, tốc về!

Phong Tu dùng pháp thuật gia tốc, c.h.ử.i thầm Tần Lưu Tây trong lòng. Hắn chỉ đành thúc giục nhóm Tần Bá Khanh lên đường đến khổ sở thốt nên lời, ngậm bồ hòn ngọt nuốt nước đắng trong bụng.

 

 

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

 

Loading...