Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 852: Sự cố dở khóc dở cười, lạc mất một hồn

Cập nhật lúc: 2025-11-26 00:53:00
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần lão thái thái lâm hôn mê nữa.

Khi Tần Lưu Tây chạy tới nơi, từ xa thấy tiếng thút thít nhỏ, nỉ non thê thiết. Vào đến trong viện, thấy cả phòng trong phòng ngoài đều chật kín , đến cả Vạn di nương cũng mặt.

Đây là sợ lão thái thái qua khỏi ?

Tạ thị bước , vẻ mặt hớt hải : “Mau, mau cho đến trường học đón Tứ thiếu gia bọn nó về.”

Nếu lão thái thái thật sự qua khỏi, thì thể một đàn ông nào túc trực bên cạnh .

thấy Tần Lưu Tây thì tỏ ngạc nhiên, nhưng ngay đó trong mắt lóe lên tia hy vọng: “Tây nha đầu, tổ mẫu con ngất , con...”

Tần Lưu Tây bước nhanh lướt qua .

Tạ thị bĩu môi, thầm nghĩ giờ mới lo lắng, lão thái thái bệnh đến thế mà cũng chẳng thấy túc trực ở nhà, cũng chẳng .

Tần Lưu Tây phòng ngủ, thấy đám Vương thị đều ở đó. Nàng liếc một lượt : “Đừng vội, tới giờ .” Trong phòng tuy âm khí nhàn nhạt, nhưng âm sai câu hồn xuất hiện, chứng tỏ bà cụ vẫn còn thể cầm cự một lúc.

Nàng lão thái thái, thấy sắc mặt bà vàng như nghệ, lồng n.g.ự.c phập phồng yếu ớt, liền lấy kim châm .

Vương thị thấy nàng trở về thì thở phào nhẹ nhõm, vội tránh đường, : “Cũng lão thái thái nữa, hình như kinh hách, ngất luôn.”

Tần Lưu Tây dùng kim châm huyệt vị quan trọng của bà cụ, nhẹ nhàng vê kim. Mãi cho đến khi trán nàng lấm tấm mồ hôi mỏng, lão thái thái vẫn tỉnh , nàng khỏi nhíu mày.

Nàng để kim châm lưu huyệt vị để treo mạng cho bà cụ, đặt hai ngón tay lên cổ tay bà bắt mạch. Mạch tượng vẫn như , chút chuyển biến nào, thậm chí còn trở nên suy nhược chậm chạp. Nhịp tim cũng lâu mới đập một cái, nếu chú ý kỹ, bà cụ cũng tin.

“Tây Nhi, tổ mẫu con qua khỏi ?” Vương thị thấy sắc mặt Tần Lưu Tây khó coi, trong lòng thót lên một cái. Chẳng lẽ đợi đám Tần Bá Hồng về ? Vậy Ngạn Nhi cần qua bên , giải thích với trong nhà thế nào?

Thư Sách

Tần Lưu Tây vạch mí mắt lão thái thái lên xem, hỏi: “Ai là túc trực bên cạnh lão thái thái? Tại kinh hách?”

Trong phòng vẫn còn âm khí vương , chẳng lẽ cô hồn dã quỷ nào ghé qua? Chuyện hợp lý, Sống Mái Song Sát tọa trấn trong phủ, tiểu quỷ bình thường dám xuất hiện ở đây.

“Là nô tỳ ạ.” Cúc Nhi đáp: “Nô tỳ vẫn luôn canh giữ bên giường, lão thái thái đang ngủ say, bỗng nhiên bật dậy, hai tay cào loạn xạ, miệng la hét cái gì mà bà , bà thể , đó ngã xuống ngất lịm.”

Nàng bắt chước động tác của lão thái thái lúc đó, sắc mặt vẫn còn tái. Có câu nàng dám thốt , chỉ cảm thấy lúc đó lão thái thái như trúng tà, đang đối thoại với ai đó, khiến sởn cả gai ốc.

nàng là phận hạ nhân, mặt đoán ý là bản năng, nhất là khi Tần lão thái thái đang bệnh nặng, tự nhiên cái gì nên cái gì . Những lời xui xẻo như trúng tà, nếu sẽ phạm điều kiêng kỵ của chủ nhà, tuyệt đối thể .

Tần Lưu Tây cảm thấy chút kỳ quái. Nàng suy nghĩ một chút, khẽ nhắm mắt, khi mở mắt , một tay bắt quyết, miệng lẩm bẩm niệm chú, về phía Tần lão thái thái.

Ở nơi khác thấy, hồn của Tần lão thái thái Tần Lưu Tây kéo khỏi cơ thể. Vừa , nàng liền hiểu vấn đề.

Hóa là lạc mất một hồn.

Tần Lưu Tây ấn hai hồn bảy phách còn trở về cơ thể bà cụ, thu hồi thuật pháp, âm khí nhàn nhạt trong phòng, trong lòng hiểu rõ.

E rằng đúng là âm sai đến câu hồn thật, lão thái thái kinh sợ. Hồn câu hết, ngược vì hoảng loạn mà lạc mất một hồn.

“Tây Nhi, ?”

Tần Lưu Tây : “Lão thái thái kinh hách lạc mất một hồn nên mới hôn mê bất tỉnh, để con tìm xem .”

Để tránh sợ hãi, nàng bộ sự thật.

Cái gì? Lạc hồn?

Mọi đều ngẩn .

Tần Lưu Tây bảo Đằng Chiêu nhận tin chạy tới lấy giấy vàng và hương, nhanh sinh thần bát tự của lão thái thái, đó đốt hương và bùa, bắt đầu phép.

Nàng phép ngay trong sân, đều tò mò, đây là đang triệu hồn ?

Thực , Tần Lưu Tây triệu lão thái thái, mà là tên âm sai đến câu hồn bà cụ.

tên cũng đến câu hồn, nhưng hồn câu để lạc mất một cái, chắc chắn nó đang ở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-852-su-co-do-khoc-do-cuoi-lac-mat-mot-hon.html.]

Thế nhưng, kẻ đến là thứ gì đây?

Một trận gió âm thổi qua, tất cả nữ quyến theo bản năng ôm lấy cánh tay, lạnh đến mức hai hàm răng va lập cập, cảm giác âm khí dày đặc, lạnh thấu xương.

Nhìn theo hướng Tần Lưu Tây, chẳng thấy bóng dáng ai, nhưng trong lòng cứ thấy rợn rợn?

“Tới Cũng Tới Rồi.” Tần Lưu Tây về phía kẻ khuôn mặt xanh mét, đầu đội cái mũ bốn chữ “Tới Cũng Tới Rồi”, khuôn mặt non choẹt của , : “Bây giờ âm sai đặt tên tùy tiện thế ? Trước Thường Đến Xem, giờ Tới Cũng Tới Rồi, ngươi mới đến ?”

“Bẩm đại... đại đại nhân, tiểu nhân thi đậu đến mười ngày, nghiệp vụ vẫn thành thạo, xin đại nhân thứ tội.” Tới Cũng Tới Rồi sắp đến nơi.

Mọi ai hiểu cho nỗi lòng ? Vừa mới thi đậu biên chế nhà nước, mới quen quy trình việc, đơn hàng đầu tiên đụng trúng nhà của vị đại nhân . Hắn hoảng sợ vô cùng, mà cái bà lão còn chịu hợp tác, thì chớ, còn chạy loạn lạc mất một hồn, hại sợ quá tìm cái hồn đó .

ai ngờ , cái hồn của bà lão đó bay nhanh như chớp, đ.â.m sầm cơ thể một bà lão khác mới c.h.ế.t, bên náo loạn cả lên vì hiện tượng xác c.h.ế.t vùng dậy.

Thử hỏi khắp cái địa phủ , ai xui xẻo bằng Tới Cũng Tới Rồi ?

Chưa kịp lôi cái hồn của bà lão , Tần Lưu Tây triệu hồi, đành vội vàng hiện .

Ôn thi 50 năm mới đỗ đạt, kịp khai trương gây họa, xong đời !

Nghe ấp úng giải thích, gân xanh thái dương Tần Lưu Tây giật đùng đùng. Chuyện quái quỷ gì thế ?

“Trước khi đến đây, ngươi lẽ lôi cái hồn của lão thái thái chứ. Ngươi để bà trong cái xác , một chạy đến đây, bà sống , nhà bên sẽ nghĩ thế nào?” Tần Lưu Tây cảm thấy đau đầu.

Tới Cũng Tới Rồi ủy khuất : “Sổ tay âm sai điều thứ ba: Đại nhân lệnh triệu hồi, dù trời sập cũng chậm trễ! Tiểu nhân cũng chỉ là đúng thủ tục thôi mà.”

Tần Lưu Tây: “......”

Phong Đô Đại Đế chắc chắn vì cay cú chuyện nàng chôm pháp bảo của ông nên cố ý gài nàng, dùng cái sổ tay quái quỷ để gán cho nàng cái mác “phi dương ương ngạnh”, sợ nàng đủ Thiên Đạo sét đ.á.n.h ?

là quỷ tâm hiểm ác!

“Mau lôi hồn của lão thái thái về đây, chậm trễ thêm nữa là hỏng việc đấy.”

Tới Cũng Tới Rồi vội vã , vèo một cái biến mất.

là sự cố dở dở mà!

Tần Lưu Tây xoay , thấy trong sân mặt mày trắng bệch chằm chằm, bèn : “Hôm nay trời lạnh thật, cóng đến trắng bệch cả mặt , mau về thôi.”

“Con, con... con chuyện với ai thế?” Tạ thị run rẩy hỏi.

Tần Lưu Tây nhe răng : “Còn ai đây nữa, âm sai câu hồn chứ ai.”

Bịch.

Tạ thị trợn mắt, ngất xỉu xuống đất.

Mấy đứa nhỏ lúc mới hậu tri hậu giác hét lên thất thanh, ngã bệt xuống đất.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...