Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 841: Ngọc thị trở thành kho lương cho kẻ khác

Cập nhật lúc: 2025-11-25 23:09:01
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọc thị trở thành kho lương cho kẻ khác?

Câu kinh hoàng ý gì?

Trực giác mách bảo điều chẳng lành, Ngọc Thừa Kỳ về phía Tần Lưu Tây. Thấy Hắc Vô Thường bên cạnh nàng với thái độ cung kính, ông kinh hãi, khỏi thêm phần cẩn trọng và kính nể, chắp tay thi lễ mới hỏi: “Thiếu quan chủ? Không lời ngài ý gì?”

Để cho rõ, Tần Lưu Tây bắt quyết, chỉ tay về phía khe nứt : “Nhìn , các ngươi dẫn sói nhà, tự đào mồ chôn , tự tìm đường c.h.ế.t là sai , cũng chẳng bao giờ dối.”

Tất cả và ma quỷ đều theo hướng tay nàng chỉ. Cảnh tượng mắt khiến m.á.u trong như đông cứng , ai nấy đều ngẩn ngơ.

“Đây... đây là...”

Ngọc Trường Không khẩy đầy mỉa mai.

“Đây chính là công đức kim quang và khí vận của Ngọc thị các ngươi đấy. Thấy ? Từng luồng từng luồng đang chảy ngoài kìa. Nói cách khác, bất kể các ngươi hy sinh bao nhiêu đứa con đại khí vận để trồng sinh cơ, khí vận thu cuối cùng đều sẽ cướp hết.” Tần Lưu Tây Ngọc tộc trưởng và các tộc lão với ánh mắt chế giễu: “Các ngươi đấy, dùng chính m.á.u mủ ruột già của , tẩm bổ đại khí vận, đó dâng tặng cho kẻ màn. Hào phóng như thánh mẫu thế cơ mà. Bất ngờ ? Vui ?”

“Không thể nào!” Các tộc lão đỏ ngầu mắt chỉ Ngọc tộc trưởng: “Hắn rõ ràng hưởng nhiều phúc thọ hơn, còn khí vận trong tộc chúng ...”

“Các ngươi thấy khí vận thế nào ?” Tần Lưu Tây lạnh: “Còn chuyện hưởng phúc thọ, gì lạ . Thuật thành, phúc thọ của con trai chuyển hết sang . Dù cũng là ruột thịt, là thừa hưởng thọ mệnh của con trai, cướp thọ thêm mệnh của là chuyện bình thường. khí vận là thứ huyền diệu khó giải thích, các ngươi nó thực sự rơi xuống đầu con cháu Ngọc thị? Ngay cả phúc thọ , tuy c.h.ế.t , nhưng cũng thường xuyên ốm đau bệnh tật ?”

Ngọc tộc trưởng ngã xuống đất.

Các tộc lão cũng mặt xám như tro tàn. Khí vận thế nào, quả thật họ , là rơi trong tộc rơi tay kẻ khác. Nói thật lòng, nếu Tần Lưu Tây , họ phát hiện điểm bất thường?

“Lũ khốn nạn! Đồ khốn nạn!” Ngọc Hiển Chính tính tình nóng nảy nhất, tức đến mức sắp biến thành lệ quỷ. Ông lao tới, rút từ lưng một cây gậy gãi lưng (Bất Cầu Nhân) quất tới tấp.

Ối chà, đ.á.n.h !

Tần Lưu Tây mắt sáng rực, chỉ hận nắm hạt dưa để c.ắ.n xem kịch vui. Nàng cũng chẳng thèm hỏi cây gậy gãi lưng đó từ . Có gì mà hỏi, trúc tím bóng loáng thế , chắc chắn là đồ tùy táng của .

Càng cần hỏi tại ma quỷ đ.á.n.h đau thật. Hỏi gì, là lão quỷ mấy trăm năm, công đức hộ thể, chút quỷ lực cỏn con thì uổng công c.h.ế.t bao nhiêu năm đầu thai!

Các tộc lão đ.á.n.h đến còn chỗ dung , kêu la oai oái.

Đám hộ vệ quỳ phía họ đều tê dại cả , chỉ chui tọt xuống đất trốn cho xong.

Sợ hãi, bất lực, nhỏ bé và đáng thương.

“Nói! Là ai khởi xướng trò ? Bắt đầu từ đời lão Thất nhà các ngươi !” Ngọc Hiển Chính giận dữ quát: “Lại là tên tà ma ngoại đạo nào giở trò quỷ ở Ngọc thị?”

“Là đại ca đưa về . Đó là Thanh Cốc T.ử của Bảo Hoa Quan, đạo pháp cao thâm, Ngọc thị chúng đang suy thoái, xuống dốc. Lúc cha qua đời, Ngọc thị quả thực gặp mấy chuyện lớn.” Nhị tộc lão quỳ rạp mặt đất khai: “Từ khi Đại Phong quốc lập quốc, tiên đế vô cớ thích Ngọc thị. Dù chúng nguyện ý phò tá, nhưng ngài cũng trọng dụng. Sau đó chúng định mấy mối hôn sự với thục nữ danh môn, đều vô cớ hủy hôn. Lúc sức khỏe đại ca cũng , vì thế mới chuyện trồng sinh cơ .”

“Hoang đường hết sức! Hoa nở cũng tàn, ngay cả một quốc gia cũng thể tồn tại thiên thu vạn đại, huống chi là một gia tộc cỏn con? Nếu gia tộc bắt đầu suy thoái, thì tìm nguyên nhân từ gốc rễ, là do con cháu bất tài do phương pháp giáo d.ụ.c sai lầm. Nếu cố gắng hết sức mà vẫn , thì chứng tỏ vận tận, thể cưỡng cầu. Làm thể dùng chút đạo thuật cỏn con mà xoay chuyển càn khôn?” Ngọc Thừa Kỳ liếc Tần Lưu Tây một cái, nể mặt nàng nên tiếp: “Cho dù thể xoay chuyển càn khôn, thì đó cũng là nghịch thiên mà . Thiên Đạo chí công, thể để một nhà ngươi độc chiếm lợi ích? Ngươi lấy những thứ nên lấy, tự nhiên sẽ trả giá ở nơi khác. Việc lừa gạt, chính là sự trừng phạt của Thiên Đạo dành cho Ngọc thị!”

Tần Lưu Tây hỏi: “Vậy Ngọc Minh Chương đưa đến đó từ bao nhiêu năm ?”

“Cũng sắp ba mươi năm .” Ngọc tộc trưởng mặt trắng bệch .

Sớm thế ?

Tần Lưu Tây trầm ngâm suy nghĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-841-ngoc-thi-tro-thanh-kho-luong-cho-ke-khac.html.]

Ngọc Trường Không nàng, hỏi: “Thất thúc công coi như trồng sinh cơ, còn cốt nhục linh hồn ông ?”

Không ai dám lên tiếng.

“Chẳng lẽ cũng giống cha con, đem luyện trận?” Hơi thở nghẹn .

“Chúng ... chúng cũng rốt cuộc ở . Vị đại sư cần siêu độ, nếu bọn họ sẽ ghi hận trong lòng, quấy nhiễu Ngọc thị yên ...”

Nhị tộc lão cúi đầu, mặt già hổ nên lời. Lý do chính ông cũng thấy khó mà thuyết phục ai.

“Vớ vẩn!”

“Hoang đường!”

“Ngu như lợn!”

Các vị tổ tông đời tức giận chỉ tay mặt đám con cháu mắng xối xả, móng vuốt ma quỷ cào cấu loạn xạ họ. Loại như thế là con cháu của họ ? Thật sự tức đến mức c.h.ế.t nhắm mắt !

Ngọc Thừa Kỳ chán chẳng buồn mắng, tâm mệt mỏi vô cùng. Ông chỉ Tần Lưu Tây, hỏi: “Thiếu quan chủ, xác định là Ngọc thị đám ngu xuẩn bất hiếu hại c.h.ế.t ?”

“Bị mưu đoạt công đức khí vận là điều chắc chắn. Còn việc do tên Thanh Cốc T.ử , là kẻ thì khó . tay quá dễ dàng, bắt nạt các là dân ngoại đạo hiểu gì. Hơn nữa, trồng sinh cơ là thật, khí vận sinh cũng là thật, nhưng âm thầm cướp cũng là thật. Điều tương đương với hai loại thuật pháp khác .” Tần Lưu Tây về phía ngôi mộ lớn của lão tổ tông Ngọc thị.

Mọi và ma quỷ đều theo.

Ngọc Trường Không Ngọc tộc trưởng lảo đảo ngã xuống đất, lạnh lùng thu hồi tầm mắt, ôm chiếc quan tài nhỏ đuổi theo.

Đến ngôi mộ lớn, Tần Lưu Tây quan sát một hồi, đó bắt đầu vòng quanh mộ. Từ mấy phương vị khác , nàng đào lên vài thứ: ngọc phù, tinh thạch, gỗ mun cùng với bùa vàng..., còn một con rối hình nhỏ xíu.

Tần Lưu Tây mở lá bùa vàng , cẩn thận xem xét : “Là hiến tế.” Nàng đống đồ vật mặt đất, tiếp tục: “Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ đủ cả. Chôn ở các phương vị khiến ngũ hành tương sinh. Phàm là công đức khí vận của các ngươi đều sẽ tụ nơi , lấy con rối vật trung gian, chuyển hết.”

Nàng cầm con rối lên xem kỹ, : “Còn con rối nữa, nặn từ xương cốt và m.á.u thịt . Nó chôn ở phương vị chính giữa, là mắt trận của huyệt mộ, tác dụng thế. Nói cách khác, ngày thường các ngươi cúng bái vị lão tổ , tất cả đều rơi con rối . Các ngươi thờ cúng ngoài, lấy khí vận một cách quang minh chính đại, bởi vì dù cũng là do các ngươi tự nguyện dâng hiến mà.”

Tất cả hít một lạnh, lạnh buốt đến tận xương tủy.

Tần Lưu Tây suy nghĩ một chút, dùng sức bóp mạnh. Con rối rỗng ruột nàng bóp nát vụn. Từ trong bụng nó quả nhiên rơi một lá bùa ghi sinh thần bát tự.

Nàng bấm đốt tay tính toán bát tự . Người tám mươi tuổi .

“Ưm...” Tại sơn động núi Bảo Hoa Quan, lão đạo sĩ trừng mắt nứt , ôm lấy bụng đau nhói, khóe miệng rỉ một tia máu. Theo bản năng, về phía bức tượng thần đang thờ trong động. Thấy tượng thần tỏa ánh kim quang nhàn nhạt cùng khí lành, kìm tiến lên thắp một nén hương kính cẩn, đó c.ắ.n răng bước khỏi cửa động.

 

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

Loading...