Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 839: Các ngươi chờ đấy, ta gọi tổ tông các ngươi lên!
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:17:13
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái gì? Vừa ăn cướp la làng, còn ngu xuẩn?
Các vị tộc lão Tần Lưu Tây c.h.ử.i thẳng mặt chút nể nang, tức đến mức giậm chân bình bịch.
“Nhãi ranh to gan!”
Nếu ánh mắt họ Ngọc Trường Không là phẫn uất và bất mãn, thì Tần Lưu Tây chẳng khác nào kẻ thù g.i.ế.c cha. Mọi rắc rối đều do con nha đầu mà .
Ngọc Trường Không thông minh tài trí thật đấy, nhưng đạo thuật. Kẻ đạo thuật, còn gây một chuyện động trời, chính là cái tên nam nam nữ nữ bên cạnh .
Nếu Tần Lưu Tây, bí mật Ngọc Trường Không điều tra cả đời cũng . Đằng Tần Lưu Tây những thấu mà còn lật tẩy hết chuyện, chẳng khác nào lột sạch mặt mũi của bọn họ?
Sao thể hận, giận cho ?
Nếu chuyện vỡ lở, thể diện, thậm chí là khí vận của Ngọc thị đều tiêu tùng. Chuyện tuyệt đối thể tha thứ.
Tứ tộc lão Tần Lưu Tây như c.h.ế.t, quát đám hầu: “Còn ngây đó gì? Bắt lấy chúng nó!”
“Chậc chậc, trúng tim đen nên thẹn quá hóa giận ?” Tần Lưu Tây hừ một tiếng: “Người lớn các ngươi lúc nào cũng thế, sai dám nhận, cứ thích kiếm cớ lấp l.i.ế.m để chứng tỏ đúng. Này ông già , đừng trừng mắt nữa, đang ông đấy! Chính ông dẫn sói nhà, đào rỗng gốc gác nhà , giờ chỉ thì giở thói côn đồ. Ta mà là tổ tông của các , đội mồ sống dậy đ.á.n.h cho các một trận .”
Mọi tức đến trợn ngược mắt.
“Trường Không, con đừng hùa theo nó hồ nháo nữa.” Ngọc tộc trưởng sắc mặt sa sầm.
Tam tộc lão hừ lạnh: “Nói nhảm với chúng nó gì, lên hết cho !”
Đám hộ vệ xông lên. Tần Lưu Tây khẩy: “Sao hả? Muốn ỷ đông h.i.ế.p ít ? Tin gọi tổ tông các ngươi lên xử lý các ngươi?”
“Ngươi... ngươi...”
Tần Lưu Tây rút một lá bùa từ trong tay áo : “Ngươi cái gì mà ngươi? Các ngươi cứ chờ đấy!”
Nàng kẹp lá bùa giữa hai ngón tay, miệng lẩm bẩm niệm chú, tay bắt quyết. Lá bùa bùng cháy, khói xanh bay thẳng lên trời.
Mọi mà kinh hồn bạt vía, hét lên: “Mau bắt lấy chúng nó!”
Tên nhóc quỷ dị quá, cứ cảm giác sắp chuyện chẳng lành xảy .
Một hộ vệ lao tới. Tần Lưu Tây thuận tay bứt một dây leo bên cạnh, quấn vài vòng, mũi chân điểm nhẹ, bay lên trung quất mạnh một cái.
Bốp.
Tên hộ vệ đầu quất bay ngoài, khiến cả đám còn khiếp sợ.
“Giỏi, giỏi lắm! Ngọc Trường Không, ngươi nhất quyết đối đầu với bộ Ngọc thị ? Ngươi thật uổng công con cháu Ngọc thị!” Nhị tộc lão tức giận run rẩy cả .
Ngọc Trường Không lạnh lùng đáp: “Kẻ với Ngọc thị là các mới đúng.” Hắn thẳng Ngọc tộc trưởng: “Các chuyện nham hiểm tày trời đó, tự cho là hy sinh cha để bảo vệ vinh quang và khí vận Ngọc thị, nào ngờ đưa một quyết định ngu xuẩn, dẫn sói nhà, để kẻ lòng lang thú trộm khí vận công đức mấy trăm năm nay của Ngọc thị.”
Cái... cái gì?
“Ngươi... ngươi bậy bạ gì đó?” Trong lòng Ngọc tộc trưởng dấy lên nỗi bất an.
Ngọc Trường Không nhạo báng.
Chưa kịp để tiếp, phần mộ tổ tiên bỗng nổi lên một trận gió âm u lạnh lẽo, khiến rùng . Sau đó, họ thấy tên nhóc quỷ dị vẫy tay chào về một hướng.
“Lão Hắc.”
Hắc Vô Thường như một cơn gió hiện mặt Tần Lưu Tây, chắp tay hỏi: “Ngài gọi việc gì?” Hắn liếc đám xung quanh và địa thế nơi , gật gù: “Chỗ đấy, công đức dày, nhà ai thế?”
Ngọc Trường Không cứng đờ . Hiệu lực của Thiên Nhãn mà Tần Lưu Tây khai mở cho vẫn còn, nên thấy rõ vị hắc y nhân đội mũ cao trong truyền thuyết .
Thư Sách
“Ngọc thị.” Tần Lưu Tây chỉ Ngọc Trường Không: “Đây là Ngọc Trường Không, bảo kê đấy, chiếu cố một chút nhé.”
Hắc Vô Thường sang, nhướng mày. Ngọc Trường Không vội vàng chắp tay hành lễ: “Vô Thường đại nhân.”
“Khí vận chi t.ử (con cưng của khí vận) ?” Hắc Vô Thường đ.á.n.h giá Ngọc Trường Không. Khí vận cực mạnh, nhưng kẻ hiện đang d.a.o động giữa ranh giới thiện ác, sơ sẩy một chút là hắc hóa ngay, lúc đó thiên hạ thương sinh e là chịu khổ .
Thật là tạo nghiệt. Một trong sáng như ngọc thế , nhà ai thất đức dồn ép đến mức sắp ma hóa thế ?
Nhóm Ngọc tộc trưởng Tần Lưu Tây và Ngọc Trường Không chuyện với hư , lông tóc dựng ngược hết cả lên. Vừa Ngọc Trường Không gọi ai? Vô Thường đại nhân?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-839-cac-nguoi-cho-day-ta-goi-to-tong-cac-nguoi-len.html.]
Là vị mà họ đang nghĩ đến ?
đó là điều khủng khiếp nhất. Câu tiếp theo của Tần Lưu Tây mới thực sự khiến họ sụp đổ.
“Gọi lão Hắc ngươi đến vì việc gì khác. Ngươi tìm giúp xem Ngọc thị còn bao nhiêu tổ tông đầu thai, mời hết lên đây một chuyến, dạy dỗ đám con cháu bất hiếu . Trẻ con hư hỏng mà, tuy là ngoài cũng ngại dạy dỗ giúp, nhưng chúng là văn hóa, hiểu lễ nghĩa, để phụ nhà tự dạy dỗ vẫn là nhất.”
Mọi : “!”
Nghe xem, đây tiếng ?
Hắc Vô Thường “a” một tiếng, đám già đầu đối diện, sang mấy trăm ngôi mộ lớn nhỏ của Ngọc thị.
Đánh hội đồng cũng cần chơi lớn thế .
“Gọi hết lên á?”
“ , bao nhiêu gọi bấy nhiêu. Chẳng bọn họ cũng ỷ đông h.i.ế.p ít ?” Tần Lưu Tây so sánh quân hai bên. Chuyện bất công ai mà chẳng ?
Hắc Vô Thường nhịn , : “ vấn đề là, ngươi gọi tổ tông lên đ.á.n.h con cháu , chuyện ...”
“Có vấn đề gì ? Ngươi cái khe nứt kìa.”
Hắc Vô Thường theo, nhíu mày: “Sao công đức của Ngọc thị rò rỉ thế ?”
“Còn nữa, do đám ngu xuẩn dẫn sói nhà chứ .” Tần Lưu Tây tặc lưỡi cảm thán: “Thế mới , thần côn thể tin, kể cả thần côn bản lĩnh thật sự cũng nên tin . Đầu cơ trục lợi càng , sẩy chân một cái là đời nhà ma ngay, vì các căn bản hiểu đang cái gì.”
Hắc Vô Thường: Tuy rằng... nhưng mà... chính ngươi cũng là thần côn mà, đồng nghiệp thế thấy ngại ?
Nhóm Ngọc tộc trưởng lo lắng bất an, cảm thấy chuyện đang vượt khỏi tầm kiểm soát.
“Nhị thúc, các vị thấy ?” Ông cau mày mấy vị trưởng bối bên cạnh.
“Giả thần giả quỷ! Bắt lấy chúng nó!”
Đám hộ vệ xông lên, nhưng hiểu như đụng một bức tường vô hình, thể tiến thêm bước nào, hoảng hốt kêu lên: “Chúng qua !”
Sắc mặt các tộc lão biến đổi: “Yêu nghiệt! Ngươi giở trò yêu thuật gì ?”
Tần Lưu Tây tủm tỉm đáp: “Muốn ? Chờ đấy, gọi phụ các ngươi đến giải thích cho!”
Ngọc Trường Không: “...”
Nàng ngược đấy?
Trời đất bỗng nhiên biến sắc.
Trên khu mộ tổ tiên bỗng nhiên mây mù bao phủ. Người chân núi chỉ thấy một lớp sương mù dày đặc che khuất ngọn đồi, cứ ngỡ thời tiết đổi.
những đang khu mộ thì lông tóc dựng ngược, răng va cầm cập, run như cầy sấy.
Bởi vì trong màn sương mờ ảo, xuất hiện lố nhố nhiều bóng ... , bóng quỷ.
Những đều là các vị lão tổ tông lừng lẫy thờ phụng trong từ đường, đông nghịt, lượt bước từ nấm mồ của !
Đầu óc cuồng: “...”
Con nhóc điên rồ , nó gọi phụ nhà bọn họ lên thật !