Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 812: Ngươi xem cái tính hiếu thắng đáng chết này của ta này!

Cập nhật lúc: 2025-11-25 01:04:44
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tịch Tranh kẻ điều. Tần Lưu Tây sẵn lòng dùng mối quan hệ của để dọn đường cho nàng, chẳng khác nào bánh bao từ trời rơi xuống. Cơ hội ngàn năm một , nếu nàng nắm bắt lấy thì gọi là thanh cao, mà là ngu xuẩn.

Không nguồn lực thì đành tự lực cánh sinh, nhưng nguồn lực, thêm thực lực của bản , nàng sẽ bớt nhiều đường vòng.

Có gì đáng hổ ?

Thế gian ai mà chẳng dựa quan hệ, các mối quen . Thế gia quý tộc liên hôn chẳng cũng vì tập trung nguồn lực và lợi ích ? Mấy gã nho sinh nghèo cổ hủ hễ thất bại là chua ngoa mỉa mai con em thế gia chỉ dựa gia tộc. Phi! Đổi là họ, họ cũng y như thế thôi!

Từ cổ chí kim, phân chia giai tầng đẳng cấp rõ ràng, chuyện vạch xuất phát của ai cũng giống . Những nguồn lực, tài nguyên đó cũng là do cha ông , thậm chí là mấy đời tích cóp mới , đó gọi là phúc ấm tổ tiên!

Tương tự, nếu ngươi mối quan hệ, tự nhiên cũng thể tự xây cầu mở đường cho .

Ví như Tịch Tranh ở quân doanh một vị quân y là quen cũ giúp che giấu phận, giờ thêm Tần Lưu Tây sẵn lòng giới thiệu cho nàng một con đường tiền đồ rộng mở hơn. Đó cũng chính là mối quan hệ của nàng.

Dù mối quan hệ bình đẳng, là nàng đang trèo cao, nhưng đó chẳng là may mắn của nàng ?

Khi chia tay Tần Lưu Tây, bóng nàng khuất dần nơi cuối phố, Tịch Tranh đưa tay vỗ nhẹ lên miếng ngọc phù đeo sát da thịt ngực, bỗng nhớ lời chỉ điểm của nàng hôm đó.

Đi về phía Tây, chỉ cần ngươi dám xông pha, ắt sẽ một trời riêng.

Nàng bao giờ lời sáo rỗng.

Tịch Tranh bước . Nàng cũng trở nên giỏi giang hơn nữa mới . Nếu , xuất ngũ về quê, đến nữ thị vệ cũng chẳng đủ tư cách chứ!

Để luyện t.h.u.ố.c cho Tịch Tranh, Tần Lưu Tây ghé một hiệu thuốc, kê đơn bốc t.h.u.ố.c đợi ngay tại sảnh trong. Muốn luyện đan d.ư.ợ.c thì một d.ư.ợ.c liệu cần sơ chế kỹ càng, ví dụ như nghiền thành bột mịn chẳng hạn.

Tiểu d.ư.ợ.c đồng liếc chỗ nàng , định mở miệng gì đó nhưng thôi. Thây kệ, nàng thích thì cứ , dù lão đại phu giờ cũng ở đây.

Hắn cắm cúi nhặt t.h.u.ố.c và sơ chế cho vị khách .

“Đại phu! Đại phu cứu mạng!” Một bà lão dắt theo một đứa trẻ béo tròn chạy xộc , lao thẳng đến mặt Tần Lưu Tây: “Đại phu, thằng Kim Đản Đản nhà chịu ăn cơm, bệnh gì ?”

Tần Lưu Tây: “?”

Nàng chỗ của . Ồ, hóa nàng đang chễm chệ ngay ghế của đại phu khám bệnh.

Nàng dậy. Bà lão thấy nàng trẻ măng cũng sững sờ: “Sao đại phu đổi ? Tôn đại phu ? Cô nương trẻ thế khám bệnh đấy?”

Tiểu d.ư.ợ.c đồng “ớ” lên một tiếng, định giải thích nhưng Tần Lưu Tây chặn họng.

Thư Sách

Hừ, cái tính hiếu thắng đáng c.h.ế.t trỗi dậy . Dám nghi ngờ ? Ta nhất định cho bà xem bản lĩnh của !

Nàng xuống ghế, dõng dạc : “Đại nương , trẻ nghĩa là việc. Chẳng lẽ bảo bà già vô dụng, bà lọt tai ? Càng trẻ càng giỏi giang đấy nhé!”

Dược đồng: “???”

Khoan , lời lẽ gì mà hổ báo thế ?

Không đợi bà lão kịp phản ứng, Tần Lưu Tây liếc một cái phán: “Nói thật nhé, bệnh của đại nương còn nghiêm trọng hơn thằng Kim Đản nhà bà nhiều.”

Bà lão nhảy dựng lên, cao giọng mắng: “Này cô nương , ăn kiểu gì thế hả? Ta bệnh tật gì, ăn ngon ngủ , phăm phăm, khỏe như vâm !”

Dược đồng sợ vị khách phật lòng khách hàng, vội vàng chạy tới can ngăn. Tần Lưu Tây liếc xéo : “Lo việc của ngươi .”

Dược đồng: Nghe cái giọng điệu sai bảo quen thuộc xem, ngươi đúng là coi ngoài mà!

Tần Lưu Tây bà lão, hỏi dồn: “Ta hỏi đại nương, gần đây bà thấy đau âm ỉ vùng thắt lưng và bụng , tiểu tiện nóng rát, đau buốt, thậm chí lúc tiểu m.á.u cục ?”

Tim bà lão thót một cái, ấp úng: “Trời... trời lạnh nên thế thôi, cũng là bình thường mà.”

“Bình thường cái nỗi gì! Sắc mặt bà sạm đen, chút hồng hào, sắc diện của khỏe mạnh. Bà thè lưỡi xem nào?” Tần Lưu Tây hất cằm. Thấy bà lão ngoan ngoãn thè lưỡi, nàng phán tiếp: “Lưỡi đỏ, rêu lưỡi vàng dày nhớt, chứng tỏ thấp nhiệt trong quá nặng. Thật nếu bà để ý kỹ, bà còn tiểu cả sỏi vụn nữa đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-812-nguoi-xem-cai-tinh-hieu-thang-dang-chet-nay-cua-ta-nay.html.]

“Cái gì cơ? Cô nương định lừa bà già chắc? Ta ngợm đang yên đang lành, nhà cũng nghèo đến mức ăn đất, trong đá sỏi ?” Bà lão khẩy.

Tần Lưu Tây lắc đầu: “Không ăn đất, nhưng hít gió cát thì . Võ Thành gió cát nhiều. Bà ăn uống điều độ, thích ăn nhiều thịt, ít ăn rau củ thanh đạm. Ngày thường bà cũng lười uống nước, lười vận động vì hình béo , cử động một chút là mồ hôi đầm đìa. Cứ thế, các chất cặn bã tích tụ trong cơ thể, hình thành nên những viên sỏi nhỏ trong thận, gọi là chứng thạch lâm (sỏi thận). Khi những viên sỏi lớn dần lên, bà sẽ cảm thấy đau lưng mỏi gối, tiểu tiện đau buốt.”

Nàng dậy, ấn nhẹ vùng thận của bà lão: “Thế nào? Đau ?”

“Ái da! Đau đau đau!” Bà lão hoảng hốt: “Này... cô nương thật ? Đá mọc trong bụng đành, nó còn lớn lên nữa á?”

“Không thải , cứ tích tụ mãi trong thì đương nhiên nó sẽ lớn lên . Cho nên bà uống nhiều nước . Còn thằng Kim Đản nhà bà nữa, vết xe đổ của bà thì đừng cho nó ăn thịt, lười ăn cơm, lười uống nước như thế. Phụ nữ sỏi thận còn đỡ, chứ đàn ông con trai mà , một khi viên sỏi lọt xuống niệu đạo... Bà cứ tưởng tượng cái chỗ của đàn ông mà sỏi cọ xát, đau đến c.h.ế.t sống ?”

Mặt bà lão trắng bệch, cúi xuống đứa cháu đích tôn béo như quả bóng. , nhà mụn cháu trai nối dõi, tự nhiên cưng chiều, nó ăn thịt thì cho ăn thịt chứ ? Nhà thiếu điều kiện.

Mà đúng là thằng bé lười ăn cơm lười uống nước thật. Bình thường nó ăn ba bát cơm, giờ một bát cũng nuốt trôi, nên bà mới vội vàng đưa khám.

ngờ bệnh của cháu chữa , tiểu đại phu bắt bệnh cho bà , mà câu nào trúng câu nấy.

“Đại phu, bệnh chữa thế nào?” Bà cũng mới đầu trong mọc đá.

“Ngồi xuống, bắt mạch cho bà.”

Bà lão ngoan ngoãn xuống ghế, đưa tay . Tần Lưu Tây đặt hai ngón tay lên mạch môn.

Nhìn tư thế chuyên nghiệp , d.ư.ợ.c đồng ngây . Hóa vị khách cũng chút bản lĩnh thật?

Nghĩ đến lời nàng đàn ông sỏi thận càng đau, rùng , hai chân kẹp chặt , bảo vệ " em" đáng thương.

là thạch lâm , thấp nhiệt uất kết. Ta kê cho bà thang t.h.u.ố.c Bát Chính Tán gia giảm thêm Trục ứ thang, ngày uống một thang, ba bát nước sắc còn một bát, bã t.h.u.ố.c thể đun uống nước. Ngoài , dùng kim tiền thảo và lá long lợi (lá lưỡi rồng) nấu nước uống thật nhiều để thanh nhiệt lợi thấp, sỏi sẽ theo đó mà bài tiết ngoài. Từ nay về ăn uống chú ý, chỉ ăn thịt ăn cơm, uống thật nhiều nước.”

Bà lão thở phào nhẹ nhõm: “Vậy cô nương mau kê đơn cho .”

Tần Lưu Tây d.ư.ợ.c đồng. Hắn hậu tri hậu giác mang giấy bút mực tới. Thấy nàng múa bút thoăn thoắt đơn thuốc, cầm lên xem, ngạc nhiên hỏi: “Cô... cô là trong nghề ?”

Bà lão thì nghi ngờ sang.

thế. Ta cũng là đại phu!”

Bà lão sững sờ, trợn tròn mắt: “Cô nương đại phu ở đây ?”

“Không a, cũng giống bà, là khách đến mua t.h.u.ố.c thôi mà!” Tần Lưu Tây nhe răng : “Có điều, là đại phu khách mời. Đại nương, xin gửi tiền khám bệnh một lượng bạc!”

Một lượng? Sao cô ăn cướp luôn cho nhanh?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...