Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 811: Lót đường cho Tịch Tranh

Cập nhật lúc: 2025-11-25 01:04:43
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiếm khi gặp Tần Lưu Tây ở Võ Thành, Tịch Tranh lập tức quẳng đám đồng đội đầu. Nàng bảo họ ăn xong thì về chỗ cấp báo cáo , còn gặp bạn xong sẽ về . Sau đó, nàng kéo Tần Lưu Tây sang một phòng riêng khác dùng bữa.

Gọi vài món đặc sản địa phương, Tịch Tranh háo hức hỏi chuyện: “Sao tỷ đến Võ Thành? Có chuyện gì ?”

“Người nhà đang lưu đày ở đây, hờ của trọng thương nên đến cứu giúp một chút.” Tần Lưu Tây giải thích qua loa.

“Lưu đày?” Tịch Tranh giật .

“Ừ, cựu Quang Lộc Tự Khanh Tần Nguyên Sơn là ông nội .”

Tịch Tranh xuất nhà tướng, đối với quan văn tuy quen hết nhưng phần lớn cũng danh, huống hồ là quan to tam phẩm trong triều như Tần Nguyên Sơn.

Tịch Tranh tuy nhiều về Tần Nguyên Sơn, nhưng cũng qua cái tên , ngờ là ông nội của Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây nhiều về chuyện gia đình, chuyển chủ đề sang Tịch Tranh: “Còn thì ? Ở trong quân đội chứ?”

Tịch Tranh nhạt: “Cũng tạm, một cái Thiên phu trưởng nho nhỏ.”

Giọng điệu bình thản, kiêu ngạo cũng tự ti.

Nàng nhẹ nhàng, nhưng Tần Lưu Tây hiểu rõ một nữ t.ử trộn đám đàn ông trong quân doanh khó khăn đến mức nào. Thân nữ nhi vốn nhiều bất tiện, chỉ riêng việc giữ kín phận đủ vất vả, chứ đừng đến việc leo lên vị trí .

Không cần chi tiết, nàng cũng Tịch Tranh trả giá những gì. Đó là điều dăm ba câu thể kể hết .

“Đưa tay đây.”

Tịch Tranh ngẩn một chút đặt tay lên bàn. Tần Lưu Tây đặt hai ngón tay lên mạch môn, bắt mạch hồi lâu đổi sang tay , : “Trên ám thương ít, từng nhờ quân y điều trị ?”

Tịch Tranh khẽ: “Đó là quân doanh mà tỷ. Lên chiến trường thương trở về, quân y giữ cái mạng cho là , lấy điều kiện mà điều trị tỉ mỉ? Hơn nữa, với phận như càng bất tiện.”

“Chẳng lẽ từng khám qua quân y?”

“Cũng hẳn. Ta cũng là bằng xương bằng thịt, thương thì khám chứ. Quân y của đại doanh từng chịu ơn của cha nên vạch trần , ngày thường cũng quan tâm giúp đỡ nhiều. Nếu , thể leo lên chức Thiên phu trưởng ?”

Mạch tượng nam nữ vốn khác biệt, chỉ cần bắt mạch là ngay. Nếu vị quân y đó từng là thuộc hạ cũ của cha nàng thì phận nữ nhi của nàng sớm lộ tẩy .

Tịch Tranh uống một ngụm , tiếp: “Ông ngày thường giúp đỡ nhiều , những chuyện khác dám phiền thêm. Cũng gì to tát , ngày nào cũng luyện võ, sức khỏe vẫn mà.”

Tần Lưu Tây nghiêm giọng: “Muội thấy , nhưng thấy ám thương tích tụ cộng thêm thể hàn. Bây giờ còn trẻ thể thấy gì, nhưng đợi thêm vài năm nữa, rắc rối sẽ ập đến. Đặc biệt là thể hàn, đối với nữ t.ử m.a.n.g t.h.a.i khó khăn. Hơn nữa, đang dùng t.h.u.ố.c để ức chế đặc điểm nữ giới ?”

Tịch Tranh sững sờ: “Cái tỷ cũng bắt mạch ? Ta dùng một ít thuốc. Tỷ đấy, hành quân gian khổ, nếu mỗi tháng đều đến kỳ kinh nguyệt thì bất tiện. Cho nên nhờ ông bốc chút thuốc, từ lúc nhập ngũ đến giờ, mới kinh nguyệt đúng hai .”

Thảo nào âm dương trong cơ thể nàng rối loạn cả lên.

Thấy Tần Lưu Tây thở dài, Tịch Tranh xòa: “Thật cũng chẳng cả, kinh nguyệt càng tiện. Ta cũng ý định lấy chồng sinh con.”

Từ lúc bước chân lên con đường , nàng coi như một nam nhân .

“Sức khỏe mới là vốn liếng quan trọng nhất. Nếu tiêu hao quá mức từ sớm, sẽ mất nhiều hơn . Dù lấy chồng sinh con thì cũng chịu đựng nỗi đau bệnh tật hành hạ, hà tất khổ như ?” Tần Lưu Tây : “Ta sẽ bốc chút thuốc, luyện thành viên cho uống, tiện lợi điều dưỡng cơ thể.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-811-lot-duong-cho-tich-tranh.html.]

Tịch Tranh cảm thấy ấm lòng, hốc mắt cay cay. Các tướng sĩ trong quân doanh chỉ thấy nàng thăng chức nhanh, mấy ai nàng trả giá những gì? Lại mấy ai thực sự quan tâm đến sức khỏe của nàng?

Tần Lưu Tây với nàng mới gặp hai , chân thành quan tâm như thế. Nàng kìm nắm lấy tay Tần Lưu Tây: “Đa tạ tỷ.”

“Cũng chẳng d.ư.ợ.c liệu khó kiếm gì , cảm ơn cái gì.” Tần Lưu Tây mỉm , tiếp: “ cứ thế mãi cũng cách. Giấu một năm chứ giấu cả đời. Nếu đến cùng con đường , tìm thời cơ thích hợp để công khai phận nữ nhi. Đến lúc đó, thể sẽ lập một đội nữ binh riêng, cần sống chung với đám đàn ông thô kệch nữa.”

“Vâng.”

Tần Lưu Tây suy nghĩ một chút hỏi: “Muội đến đây gì? Vừa còn về lệnh.”

“Cũng coi như là hộ vệ. Thứ sử Lan Thành mừng thọ, cấp của là Uy Viễn tướng quân đến chúc thọ. Ta là Thiên phu trưởng nên theo binh hộ vệ.”

“Người tính cách thế nào?”

Thư Sách

Tịch Tranh khựng , chần chừ một lúc nhỏ: “Tính tình nóng nảy, dụng binh dũng mãnh nhưng thiếu mưu lược, dùng phần thiên vị, bảo thủ. cái khinh thường việc cướp công thuộc hạ, công của ai đó hưởng.”

Tần Lưu Tây gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, : “Quyền gia chứ? Quyền tiểu tướng quân Quyền Cảnh của nhà đó, danh ?”

“Quyền gia nắm giữ binh quyền hơn mười vạn quân Tây Bắc, nam nữ nhà Quyền gia đều lớn lên lưng ngựa, quân Tây Bắc ai mà .” Tịch Tranh tò mò hỏi: “Sao tự nhiên tỷ nhắc đến ngài ?”

“Hắn là bệnh nhân của .”

Tịch Tranh kinh ngạc tột độ: “Nghe đồn Quyền tiểu tướng quân trúng độc sắp c.h.ế.t, gần đây khỏe nhiều, hóa là do tỷ cứu ?”

“Ừ, đối phương trả giá cao quá, từ chối .” Tần Lưu Tây nhếch mép : “Dù cũng là cầm quân đ.á.n.h giặc bảo vệ bá tánh, về trướng thì thấy thế nào?”

Tịch Tranh ngẩn . Đây... đây là đang lót đường cho nàng ?

“Quyền Cảnh cổ hủ. Nghe Quyền gia bọn họ cũng từng nữ tướng. Nếu thực lực, bản lĩnh, sang đó việc vẫn hơn là ở trướng một kẻ bảo thủ. Ta sẽ phận của với . Đến lúc đó, cũng cần nơm nớp lo sợ phận nữ nhi bại lộ nữa.” Tần Lưu Tây thẳng mắt nàng: “Tuy sợ c.h.ế.t, sợ cô độc cả đời, nhưng đợi đến lúc chút danh tiếng, cái bí mật như quả b.o.m nổ chậm treo đầu, một khi kẻ lợi dụng công kích, nỗ lực của đều sẽ tan thành mây khói. Muội cam tâm ?”

Tịch Tranh khô khốc cả cổ họng: “ mà... đó là ân tình của tỷ. Hơn nữa, còn mang mối thù nhà...”

“Muội thấy kẻ thù của so với Quyền gia, ai lợi hại hơn? Ta Uy Viễn tướng quân , nhưng chính cũng bảo bảo thủ. Có những lúc lọt tai lời khuyên can dễ đưa quyết định sai lầm, liên lụy đến cả những bên cạnh. Có thể thấy thực dụng, nhưng ‘nước chảy chỗ trũng, chỗ cao’. Không tài nguyên thì đành chịu, nhưng tài nguyên thì tội gì giãy giụa khổ sở ở đáy? Có hộ giá hộ tống, sẽ càng tiến gần hơn đến mục tiêu của , cũng như sơ tâm khi dùng phận nữ nhi gia nhập quân doanh.” Ánh mắt Tần Lưu Tây sáng ngời: “Ta tin tưởng . Cho dù mục đích ban đầu của là báo thù nhà, nhưng bảo vệ biên cương, bảo vệ bá tánh, cũng sẽ ngơ.”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...