Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 810: Cửu biệt gặp lại, người quen tương nhận

Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:43:03
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc lão đại phu chủ động đến tái khám cho Tần Minh Ngạn khiến Tần Nguyên Sơn và trong nhà ngạc nhiên cảm kích. Bọn họ từng mở lời mời, mà đối phương dù họ mang phận lưu đày vẫn nhiệt tình đến , quả thật đáng quý.

họ , lão đại phu đến là để xác nhận xem Tần Minh Ngạn thật sự vượt qua cửa t.ử , bởi thương thế của bé nặng đến thế cơ mà.

Sau khi vọng, văn, vấn, thiết kỹ càng, thấy bé ngủ yên giấc, lão đại phu tin chắc rằng thiếu niên trọng thương thực sự cứu sống.

“Vị tiểu đại phu ?” Mục đích chính của lão đại phu là tìm gặp Tần Lưu Tây.

Thấy vẻ mặt kích động và nôn nóng của ông, ánh mắt Tần Nguyên Sơn lóe lên. Hóa ông đến tái khám chỉ là cái cớ, mục đích chính là gặp Tần Lưu Tây.

Ý của ông già say ở rượu mà!

Tần Nguyên Sơn : “Thật khéo, con bé mới ngoài. Không Tôn đại phu tìm nó việc gì ?”

Tôn đại phu đáp: “Thú thật là y thuật cao siêu của tiểu đại phu chinh phục, một y án cùng cô nương thảo luận đôi chút. Khi nào cô về?”

“Con bé ngày mai sẽ đến châm cứu tiếp.” Còn cụ thể giờ nào thì khó .

Tôn đại phu vuốt râu: “Được, sáng sớm mai sẽ .”

Tần Nguyên Sơn ưng thuận, hỏi thêm: “Theo kinh nghiệm của Tôn đại phu, cháu nội thể hồi phục ?”

Tôn đại phu cũng là từng trải, nghề y kỵ nhất là khẳng định chắc chắn, bởi chuyện đời khó lường. Ông đáp: “Chỉ cần tuân thủ nghiêm ngặt lời dặn của tiểu đại phu , dù khỏi mười phần thì cũng tám chín phần. Dù cô nương kéo từ cõi c.h.ế.t trở về, đủ thấy y thuật cao minh thế nào. Bộ xương già của còn kém xa.”

Hôm qua ông loáng thoáng chuyện gì đó, bèn thăm dò: “ Tần lão hỏi câu , chẳng lẽ ngài y thuật của tiểu đại phu đó giỏi cỡ nào ? Nàng chẳng nhà họ Tần các vị ư?”

Tần Nguyên Sơn: “...”

Bị chọc trúng tim đen !

Ông đ.á.n.h trống lảng vài câu bảo Tần Bá Hồng tiễn khách.

Tôn đại phu ngoài cổng một lát, ngẫm nghĩ về biểu cảm của Tần Nguyên Sơn và thái độ của vị tiểu đại phu hôm qua, khẽ nhướng mày. Xem gia tộc nào cũng nỗi khổ riêng.

Lúc , Tần Lưu Tây đang nghênh ngang dạo phố, hai tay cầm mấy xiên thịt dê nướng gặm ngon lành, chẳng màng đến hình tượng. Phải công nhận thịt dê ở Tây Bắc ngon tuyệt cú mèo. Những xiên thịt nạc mỡ đan xen, xiên que gỗ hồng liễu, nướng than hồng xèo xèo, rắc thêm chút hương liệu đặc trưng, mùi thơm bay xa quyến rũ lòng .

Theo nàng là một đám trẻ con nheo nhóc, nước miếng chảy ròng ròng, mắt hau háu chùm thịt xiên tay nàng.

Thơm quá, thèm quá mất!

Tần Lưu Tây dường như cố tình trêu chọc chúng, đưa xiên thịt lên miệng, hít hà một đầy mãn nguyện c.ắ.n một miếng to ngon lành.

Đám trẻ con òa nức nở vì thèm thuồng, khiến đường với ánh mắt chỉ trích.

Người lớn gì mà kỳ cục ?

Trên tầng hai một tửu lầu gần đó, thấy cảnh tượng bật : “Người tính thật, sợ trùm bao tải đ.á.n.h cho một trận ? kỹ thì khuôn mặt đó nét giống Tần Thiên phu trưởng của chúng , khó phân biệt nam nữ.”

“Suỵt, c.h.ế.t ? Không Thiên phu trưởng ghét nhất ai bàn tán về dung mạo của ngài ?”

“Thôi đừng nữa, đến kìa.”

Mọi về phía cầu thang. Một thanh niên bước xuống, mặc bộ võ phục màu đen cổ cao, làn da màu bánh mật khỏe khoắn, lông mày dài xếch lên, đôi mắt đen lạnh lùng trầm tĩnh. Đôi môi mím chặt nhưng vẫn ánh lên sắc đỏ tự nhiên. Tóc búi cao gọn gàng, cố định bằng dải lụa đen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-810-cuu-biet-gap-lai-nguoi-quen-tuong-nhan.html.]

“Đang chuyện gì thế?” Người thanh niên sải bước đến xuống, hỏi một câu lạnh nhạt.

Mọi thấy kiêu ngạo, vì tính cách xưa nay vẫn thế. Trong quân doanh cũng kẻ ưa, phục? Vậy thì xắn tay áo lên, đ.á.n.h một trận!

Tên nhóc là kẻ liều mạng, lên lôi đài thì hung hăng như sói con, đ.á.n.h bất chấp sống c.h.ế.t, mặt mũi sưng vù cũng chẳng quan tâm. Chính cái sự tàn nhẫn đó khiến những kẻ ưa tâm phục khẩu phục.

Đặc biệt là chiến trường, sợ c.h.ế.t, chút mưu lược, trọng nghĩa khí, lâu dần cũng thu phục lòng . Chỉ trong hơn một năm ngắn ngủi, leo lên vị trí Thiên phu trưởng.

Thư Sách

Vị trí nhờ khuôn mặt đẽ , mà dựa thực lực. Từ Tiểu ngũ trưởng, lên Thập phu trưởng, Bách phu trưởng, hễ chiến dịch là xung phong đầu, chiến đấu dũng mãnh, lập quân công nên thăng chức vù vù.

Trong quân doanh, nắm đ.ấ.m và thực lực là tiếng quyết định. Ai mạnh thì đó phục. Tần dũng mưu, bọn họ tự nhiên kính nể.

Vừa tháng , theo đại quân tiến thảo nguyên, c.h.é.m đầu một tiểu thủ lĩnh bộ lạc địch, thế là thăng lên Thiên phu trưởng.

“Chúng đang tên tiểu t.ử bên ngoài kìa, cầm xiên thịt dê trêu chọc đám trẻ con đến phát , tính quá thể.” Một hất hàm ngoài cửa sổ.

Người thanh niên lơ đãng liếc ngoài, : “Thôi , mau ăn , còn về chỗ Tướng quân trực ban...”

Lời nghẹn nơi cổ họng. Đôi mắt dán chặt bóng đang cầm xiên thịt dê rạng rỡ ngoài . Hắn bật dậy, hai tay nắm chặt thành quyền, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc thể tin nổi.

Mọi ngơ ngác . Chuyện gì ?

“Tần Tịch, thế?”

Tần Tịch rời khỏi bàn, lao ngoài như một cơn lốc.

Lúc Tần Lưu Tây trêu chọc đám trẻ con chán chê, đang định chia cho mỗi đứa một xiên thịt thì cảm thấy một luồng gió mạnh ập tới. Theo phản xạ, nàng kéo lũ trẻ lưng, bản đối mặt với luồng gió đó, giơ xiên thịt dê phía phòng thủ.

, kẻ nào mắt mà lao thì xiên thịt dê sẽ biến thành xiên thịt ngay!

Cũng may cơn gió đó điều, dừng ngay mặt nàng. Người đó nàng với đôi mắt đỏ hoe, môi run rẩy nên lời.

Tần Lưu Tây chớp mắt, giơ xiên thịt lên: “Ngươi cũng thèm thịt xiên của ?”

Ai ngờ dứt lời, đối phương bật nức nở.

Tần Lưu Tây hoảng hốt, vội vàng đưa một xiên qua: “Chỉ là một xiên thịt thôi mà, cần thế ? Cầm lấy ăn .”

Tần Tịch ngẩn ngơ nhận lấy xiên thịt, nàng, ánh mắt đầy oán trách: “Ngươi nhớ ?”

Hả, quen ?

Tần Lưu Tây quan sát mặt. Một chính khí lẫm liệt, xen lẫn sát khí đặc trưng của quân nhân, khuôn mặt nét quen quen. Ai nhỉ?

Tần Tịch kéo sợi dây đỏ cổ , giơ miếng ngọc phù lên mặt nàng, giọng nghẹn ngào: “Là , Tịch Tranh đây. Hai tỷ ở Dương T.ử Lĩnh, phủ Ninh Châu , tỷ tỷ còn nhớ ?”

Nhìn miếng ngọc phù do chính tay chế tác, nhắc đến địa danh quen thuộc, ký ức lập tức ùa về. Tần Lưu Tây ngạc nhiên đ.á.n.h giá mặt: “Là ? Giờ quan nhỏ cơ đấy.”

“Là đây.” Tần Tịch mỉm trong nước mắt.

Mấy tên lính đang hóng hớt cửa sổ thấy cảnh liền chép miệng: “Đây là hiện trường cửu biệt trùng phùng cảm động ? Trông cứ như phim tình cảm sướt mướt nhỉ, là ai.”

Tần Lưu Tây tai thính mắt tinh, ngẩng đầu lên, nhướng mày. Phim tình cảm sướt mướt á?

Loading...