Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 809: Xem ai thuận mắt thì cười với người đó

Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:43:02
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tin tức động trời mà Tần Lưu Tây mang đến khiến nhóm Tần Nguyên Sơn bàng hoàng đến mức để tay chân . So với việc Tần Minh Ngạn từ cõi c.h.ế.t trở về, tin còn khiến họ kinh hỉ gấp vạn .

bọn họ cũng là tội nhân lưu đày, mơ cũng dám nghĩ đến chuyện ân xá nhanh như , chứ đừng về kinh thành.

Bọn họ đến đây đầy hai năm, cơ hội ?

Tần Nguyên Sơn rốt cuộc cũng là quan nhiều năm, bản lĩnh vững vàng, nhanh lấy bình tĩnh. Nhìn hai đứa con trai mặt mày hớn hở, ông hít sâu một , : “Có thể nhanh chóng lật bản án và ân xá quả thực là vận may lớn. đến chuyện quan phục nguyên chức, e là khó.”

Câu ông Tần Lưu Tây. Thấy nàng sắc mặt bình thản, trong lòng ông lộp bộp một cái, cảm giác đắng chát dâng lên.

Vẻ mặt của nàng, e là ngầm xác nhận việc phục chức là vô vọng .

Thư Sách

Thôi, quãng đường lưu đày gian khổ sớm mài mòn hùng tâm tráng chí của ông. Giờ đây ông cũng ngấp nghé sáu mươi, thể tàn phá bởi gió cát Tây Bắc và nỗi khổ lưu đày, e rằng dù cái ghế quan tam phẩm thì cũng chẳng trụ bao lâu nữa là cáo lão hồi hương.

Chỉ là, trong lòng vẫn cam tâm.

Trưởng t.ử ở Lễ Bộ, mới lên chức Lang trung hai năm, khó khăn lắm mới chạm đến ngưỡng ngũ phẩm. Lão nhị giữ một chức quan nhàn rỗi thực quyền. Lão tam lo liệu việc vặt trong nhà. Nếu ông lui về, Tần gia chỉ dựa mỗi lão đại, lấy vinh quang xưa e là chờ thế hệ trưởng thành, mà bọn trẻ thì còn quá nhỏ.

Lại thêm đích trưởng tôn Tần Minh Ngạn trọng thương, tuy cứu mạng nhưng căn cơ tổn hại, sức khỏe thể bằng lúc . Hơn nữa khuôn mặt cũng hủy hoại, con đường quan coi như chấm hết.

Nếu đích trưởng tôn thể thi khoa cử, đại phòng chỉ còn một thứ t.ử là Tần Minh Thuần. Đứa bé đó mới sáu bảy tuổi, thành tài còn xa lắm.

Tuy nhiên, Tần Nguyên Sơn cho rằng đại phòng Tần gia hết hy vọng. Ngược , đây mới là nhánh vững chắc nhất, bởi vì bọn họ Tần Lưu Tây.

Đứa cháu gái trưởng thuộc kiểu “mặt lạnh tim nóng”. Nàng đối với cha ruột là Tần Bá Hồng, thậm chí cả ông nội là ông đây cũng chẳng sắc mặt . đối với Tần Minh Ngạn, đứa em trai cùng cha khác , nàng chút do dự tay cứu chữa, còn dùng đến cả linh d.ư.ợ.c quý hiếm.

Tần Nguyên Sơn quan nhiều năm, mắt vẫn tinh tường. Ông tận mắt chứng kiến Tần Minh Nguyệt lúc khiêng về nguy kịch thế nào, đại phu cũng lắc đầu bó tay. Vậy mà tay Tần Lưu Tây, chỉ một viên thuốc, một châm cứu là lôi từ quỷ môn quan trở về.

Ông còn lão tam kể một chi tiết: Nàng xuất hiện quát “Cút” về phía đầu giường Tần Minh Nguyệt, trong khi chỗ đó rõ ràng ai. Nàng đang quát ai ?

Nghĩ đến phận của Tần Lưu Tây, ông lờ mờ đoán chân tướng. E là đầu trâu mặt ngựa thấy cháu nội ông sắp qua khỏi nên đến câu hồn chăng?

Cho nên việc Tần Lưu Tây cứu sống đứa em trai là điều thể nghi ngờ.

Qua thư từ của bà vợ già ở nhà, ông cũng lờ mờ nhận một điều: Tần Lưu Tây đối với nhà họ Tần quá nhiệt tình, nhưng một nàng kính trọng từ tận đáy lòng, ví dụ như con dâu cả và con dâu út của ông, em trai ruột cùng chị em chi ba.

Nói cách khác, Tần Lưu Tây tùy hứng, xem ai thuận mắt thì với đó.

Ở đại phòng, nàng chướng mắt Tần Bá Hồng cũng chẳng . Trừ , còn em Minh Ngạn, cả và di nương, chỗ dựa vững chắc coi như .

Nghĩ đến đây, Tần Nguyên Sơn khỏi về phía Tần Bá Hồng với ánh mắt chỉ trích, ghét bỏ và khinh thường. Đồ cố gắng! Cả nhà hòa thuận yêu thương , chỉ ngươi rìa mà còn ngu ngơ gì, đúng là đồ đáng đời cô độc!

Tần Bá Hồng: “???”

Không chứ, ánh mắt như đống rác rưởi là ý gì cha?

Tần Nguyên Sơn hừ một tiếng, tiếp tục suy tính. Đại phòng . Nhị phòng còn hai đứa cháu trai mười mấy tuổi cũng đều đang học, chừng thể đ.á.n.h cược một phen. Còn tam phòng, con trai út tàn phế, hai đứa cháu đích tôn mới bi bô tập , so với Tần Minh Thuần còn mờ mịt hơn.

Tính tính , Tần Nguyên Sơn cảm thấy nhất định chống đỡ. Dù phục chức thì cũng tiếp tục chiếm chỗ, tích lũy thêm nhân mạch cho con cháu đời .

Là chủ gia đình, dốc hết sức lực mưu cầu lợi ích cho gia tộc là bổn phận và trách nhiệm của Tần Nguyên Sơn. Có điều Tần Lưu Tây quan tâm đến chuyện đó là .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-809-xem-ai-thuan-mat-thi-cuoi-voi-nguoi-do.html.]

Đợi đến khi Tần Nguyên Sơn thoát khỏi dòng suy tư thì Tần Lưu Tây biến mất tăm.

“Con bé ?” Ông ngơ ngác hỏi.

Tần Bá Khanh đáp: “Đi ạ.”

“Đi? Đi ?” Tần Nguyên Sơn sốt ruột.

“Nó bảo hai ngày tới còn châm cứu cho Ngạn Nhi nên sẽ ở hội quán thương buôn, ngày mai qua.”

Tần Nguyên Sơn sững , quanh căn nhà nhỏ hẹp chật chội . chỗ cho nàng ngủ thật. Bắt một cô nương ở chung với đám đàn ông to xác cũng tiện, mà chắc Tần Lưu Tây cũng chẳng ở cùng bọn họ.

“Lời Tây Nhi các con đều cả chứ?” Tần Nguyên Sơn xuống ghế, lưng còng, một tay đặt lên bàn: “Bất kể kết quả thế nào, tóm đây là tin . Lão tam, lát nữa con ngóng thêm xem .”

Tần Bá Hồng giật , mắt sáng rực lên: “Cha, là chúng thể về kinh ?”

Ở cái nơi khỉ ho cò gáy , ăn đủ bụi đất . Mỗi ngày vệ sinh xổm lâu hơn cả lúc , nứt cả cửa hậu , đến tường nhà cũng khô cứng nứt nẻ. Hắn thực sự sợ c.h.ế.t già ở đây, ăn bụi cả đời!

Giờ thể về kinh?

Tần Bá Hồng chỉ nhảy cẫng lên xoay ba vòng để ăn mừng.

Nếu Tần Lưu Tây còn ở đây, chắc chắn sẽ dội cho gáo nước lạnh: Tưởng bở ? Muốn về kinh phục chức ngay á? Mơ ! Lão thái thái ở nhà sắp về Tây Thiên gặp Phật Tổ kìa!

, kể cả Tần Nguyên Sơn, đều quả b.o.m nổ chậm là Tần lão thái thái đang chờ sẵn ở nhà. Ông trừng mắt con trai cả: “Vui mừng lộ hết mặt kìa! Biến cố gia đình mấy năm nay con chín chắn lên chút nào ? Càng sống càng thụt lùi.” Chẳng chút trầm nào của con trưởng, giao cái nhà tay nó chỉ nước lụn bại.

Tần Bá Hồng ngượng ngùng: “Cha, con cũng chỉ là vui quá thôi mà.”

“Tin tức chính thức còn , vui cái gì mà vui? Cho dù vụ án của lật , nhưng Thánh nhân thích thì lật cũng thế thôi. Hiến tế là chuyện đại sự, phát hiện vấn đề, dù là hãm hại thì trong mắt Thánh nhân, vẫn là kẻ việc nghiêm túc nên mới để kẻ khác cơ hội giở trò. Lão đại, con nhớ kỹ, Thánh nhân bao giờ sai, sai là ở quan bên . Ngài thấy con sai, thì con chính là sai.” Tần Nguyên Sơn thở dài thườn thượt.

Cái sai lớn nhỏ, còn tùy thuộc cách của Thánh nhân.

“Bất kể kết cục thế nào, chúng vẫn cứ như , nên gì thì nấy, đừng vô cớ gây sự đắc tội với ai, kẻo sinh biến. Đặc biệt là tình trạng của Ngạn Nhi hiện giờ, càng khiêm tốn nhẫn nhịn chờ thời. Lão tam, con thăm dò tin tức , chúng thể cứ mù mờ mãi .”

“Vâng ạ.”

Tào thị ở cửa gọi vọng : “Lão đại phu đến tái khám cho Ngạn ca nhi .”

 

 

 

 

 

 

 

Loading...