Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 808: Sư môn của con lợi hại đến thế sao?

Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:43:01
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Lưu Tây thẳng thắn “vô tình”, lập tức khiến nhóm Tần Nguyên Sơn sững sờ. Đừng nghĩ lợi dụng nàng? Đây là đang lấy tiểu nhân đo lòng quân t.ử , bọn họ nào ý nghĩ đó.

Tần Bá Hồng, với tư cách là cha, là đầu tiên nhảy dựng lên phản đối: “Con lấy tiểu nhân đo lòng quân t.ử , chúng bao giờ nghĩ như ?”

“Thì cứ lời mất lòng cho đỡ hiểu lầm về .” Tần Lưu Tây giả lả: “Không thì nhất, cả nhà cùng vui.”

Nếu , thì mất mặt cũng chẳng là nàng.

Tần Bá Hồng tức đến trợn mắt. Hắn nhận , đứa con gái sợ là một trăm cân thịt thì đến chín mươi chín cân là xương phản cốt.

Bầu khí chút gượng gạo, Tần Bá Khanh ha hả bước lên hòa giải: “Đều là một nhà, đừng căng thẳng thế. Mà Tây Nhi, con bảo trùm bao tải, là trùm ai ?”

, cái tên họ Nhiếp đó.”

Tần Bá Hồng trừng mắt: “Con sợ tìm đến gây thêm phiền phức ? Chúng chỉ là một đám lưu dân, lấy gì mà chống Tri phủ đại nhân quyền cao chức trọng chứ?”

Tần Lưu Tây khẩy: “Đến cha ruột còn nhận là ai, thì ở đây ai phương nào?”

Tần Bá Hồng nghẹn lời, vội giải thích: “Con từ nhỏ xa nhà, giờ lớn thế , cha con mười mấy năm gặp, nhận cũng là chuyện bình thường.”

, cha con mười mấy năm gặp. Người chuyện thì bảo gửi đạo quan khổ tu, còn tưởng c.h.ế.t từ đời nào chứ. Nhà nào mà cha con mười mấy năm gặp mặt dù con gái xuất giá?” Tần Lưu Tây vặc : “Ngài tự hỏi lòng xem, mười mấy năm qua, ngài nhớ đến đứa con gái bỏ rơi ở đạo quan ? Số nhớ đến đếm hết một bàn tay ?”

Tần Bá Hồng chột , ấp úng: “Đương nhiên là ... Ta... vi phụ chỉ là nội tâm, cách biểu đạt thôi.”

Tần Lưu Tây nhạt. Nhìn cái bộ dạng chột , giọng lí nhí như muỗi kêu kìa, hỏi xem ai tin nổi ?

Tần Lưu Tây thấy chán ngán, : “Mọi cũng đừng nghĩ nhiều, tên Nhiếp Gia Bảo đó cơ hội đến tìm phiền phức .”

Thương gân động cốt một trăm ngày, kể xương cốt gãy nát cử động , “nguồn cội sự sống” của cũng phế, thêm “món quà” dưỡng bệnh đặc biệt nàng dành cho – gặp ma quỷ hàng ngày. Chắc chắn trong thời gian dưỡng thương, sẽ trải nghiệm cảm giác sống bằng c.h.ế.t.

Cho nên, bản còn lo xong, lấy sức kiếm chuyện?

Thư Sách

Còn cả Nhiếp gia nữa, cũng đừng hòng yên . Mười vạn lượng bạc... , hơn thế nữa, tính cả viên t.h.u.ố.c cho Công Tôn Thừa là hai mươi vạn, nếu đến Võ Thành thì nàng chẳng mất mát gì!

Tần Bá Khanh hiểu lầm, mặt tái mét thì thầm: “Con... con ... ...”

Ông đưa tay động tác cứa cổ.

Tần Lưu Tây: “Ta thể vô cớ tạo thêm nghiệp sát sinh chứ. Ta là công dân tuân thủ pháp luật mà.”

Thông thường nàng g.i.ế.c , trừ phi đối phương tự dâng đầu đến, lúc đó mới gọi là “phòng vệ chính đáng”!

Tần Bá Khanh thở phào nhẹ nhõm. Không g.i.ế.c . Ông bỗng nhiên tò mò, tên tiểu bá vương hành hạ nông nỗi nào?

Tần Nguyên Sơn lên tiếng: “Từ lúc lưu đày đến giờ, may nhờ Tây Nhi âm thầm nhờ giúp đỡ, nếu chúng e là qua khỏi kiếp nạn .”

Tần Lưu Tây cũng nhận công, chỉ cánh tay cụt của Tần Bá Khanh, : “Không trách con tính kiếp nạn của Tam thúc, hại thúc mất một cánh tay là .”

Tần Bá Khanh ngẩn , cánh tay cụt của , sảng khoái: “Con bé bôi nhọ Tam thúc đấy ? Đây là kiếp của , gánh chịu, thể trách con ? Chỉ mất nửa cánh tay thôi mà, mạng vẫn còn đây. Ta vốn cũng chẳng quan, tàn phế thì . Biết nhờ chịu khổ mà trời cao ban cho một đôi lân nhi (con trai quý) bình an chào đời, còn lãi chán!”

Nghe xem, đúng là theo quản sự buôn bán việc khác, chuyện mới lọt tai .

Trong mắt Tần Lưu Tây ánh lên ý : “Tam thúc tính tình phóng khoáng, dù bản quan , nhưng nuôi dạy hai đứa Bình An cho , văn võ song , ngài vẫn cứ lão thái gia phú quý như thường. Phúc khí còn ở phía đấy.”

đúng đúng.” Tần Bá Khanh tít mắt, hỏi: “Hai đứa nó khỏe ? Tam thẩm con thư chúng nó .”

“Vâng, mấy từ đơn giản , giờ còn vài bước. Trong nhà hầu nhiều, Tam thẩm cùng một bà vú, thêm Minh Bảo phụ giúp chăm sóc chúng nó.”

Tần Bá Khanh xong mắt đỏ hoe, gì đó nhưng nước mắt cứ thế trào , trông thật tội nghiệp.

Một đại nam nhân vạm vỡ như , tuy thành tiếng nhưng dáng vẻ rơi lệ trong im lặng càng khiến xót xa.

Tần Lưu Tây hỏi khô khốc: “Thúc thấy chúng nó ?”

“Muốn chứ, ? Đó là con trai , cũng gặp.” cứ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-808-su-mon-cua-con-loi-hai-den-the-sao.html.]

“Vậy thúc lấy chậu nước đến đây.”

Tần Bá Khanh: “?”

Nước thì liên quan gì đến việc con trai?

nhanh, ông hiểu, và cũng kinh ngạc tột độ.

Tần Lưu Tây đốt một lá bùa thả chậu nước, mặt nước bỗng biến thành một tấm gương, hiện lên một hình ảnh.

Đó là lúc trời tờ mờ sáng, hai đứa trẻ mặc quần áo giống hệt giường nhỏ, đang phì phò thổi bong bóng nước miếng, đôi mắt sáng ngời, thấy ai mà cái miệng nhỏ cứ gọi “tỷ, tỷ”, tay chân múa may loạn xạ, trông cực kỳ lanh lợi đáng yêu.

Tần Bá Khanh ngây , đưa tay sờ nhưng Tần Lưu Tây ngăn .

Tần Nguyên Sơn và Tần Bá Hồng cũng thấy, cả cứng đờ. Đây là yêu thuật gì... , pháp thuật gì ?

Hình ảnh kéo dài lâu, nhanh gợn sóng biến mất.

Tần Bá Khanh hét lên: “Con trai!”

Tần Lưu Tây giải thích: “Tam thúc, đây chỉ là Huyễn Phù. Sáng nay khi đến đây, con phòng chúng nó dùng phù thuật ghi hình ảnh. Cho nên đây chỉ là một loại thuật pháp, thúc thể gọi là ảo thuật, nhưng những gì thúc thấy là thật.”

Tần Bá Khanh há hốc mồm kinh ngạc: “Sư môn của con... lợi hại đến thế ?”

Chẳng lão đạo sĩ chỉ là một đạo sĩ lang thang với cái đạo quan rách nát thôi ? dạy thế , thể gọi là thần thông đấy.

“Đạo thuật thiên biến vạn hóa, chịu khó nghiên cứu thì tự nhiên sẽ thi triển thôi. Cũng giống như học vấn , sống đến già, học đến già.” Tần Lưu Tây nhạt.

Thế thì quá lợi hại ! Còn cả chuyện nàng mây về gió nữa, đó là thuật gì ?

Không đúng, y thuật của nàng cũng cao siêu, Minh Ngạn thương nặng thế mà cũng cứu sống . Lại còn thần thông thế .

Tần gia bọn họ hình như một cô nương bảo bối .

Tần Bá Khanh xoa tay, mặt dày hỏi: “Sau nếu con còn đến đây, thể ghi thêm một cái nữa ? Cả Tam thẩm và Bảo Nhi, cùng với tổ mẫu của con nữa, đều gặp.”

Không chỉ nhớ con trai, ông còn nhớ cả vợ con và già nữa.

Tần Lưu Tây đồng ý, : “Thực cũng cần thiết . Nghe Đại Lý Tự trong kinh tra chuyện của lão gia t.ử là do dư đảng của cựu Thái t.ử gài bẫy, còn bắt của chúng. Chuyện của lão gia t.ử lẽ sẽ lật bản án. Dù phục chức thì chắc cũng sẽ sớm ân xá thôi.”

Nàng Tần Nguyên Sơn, thấy ấn đường ông ửng hồng, hỷ khí, bèn : “Muộn nhất là Lập Đông sẽ tin vui truyền đến, cứ chờ xem.”

Cái gì?

Tin đúng là sét đ.á.n.h giữa trời quang!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...