Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 806: Thứ không có mắt thì nên bị trừng trị

Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:42:59
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đánh một trận, Tần Lưu Tây cũng hả giận phần nào, nhưng cứ nghĩ đến viên Hồi Xuân Đan quý giá, nàng thấy xót xa. Món nợ nhất định tính lên đầu tên khốn kiếp !

Phải xử lý cho trò!

Tần Lưu Tây đến hội quán thương buôn. Triệu tổng quản thấy nàng vội vàng đón tiếp, chắp tay : “Nghe tin Tam thiếu gia gặp nạn cứu, gia chủ đoán ngay là ngài tay, đang định qua bên đó xem .”

Nàng dẫn đến một tiểu viện thanh tịnh. Võ Thành tháng Mười trời se lạnh, mà Công Bá Thừa vẫn ung dung hóng gió uống trong đình.

Cũng sợ trúng gió méo mồm!

Thấy nàng, khuôn mặt uy nghiêm của ông hiếm khi lộ vẻ ôn hòa: “Ta đoán ngay là ngươi sẽ bỏ mặc đứa hờ đó mà.”

Ông tự tay rót một chén đẩy về phía nàng, thấy sắc mặt nàng khó coi, nhíu mày hỏi: “Sao , chuyện gì khó giải quyết ? Chẳng lẽ thằng bé đó qua khỏi?”

“Tên nghiệt t.ử nhà Nhiếp Tri phủ mất trắng mười vạn lạng bạc. Đánh một trận vẫn hả giận, mất tiền thì bọn họ cũng đừng mong sống yên , cho nếm mùi khánh kiệt là thế nào.” Tần Lưu Tây hậm hực .

Công Bá Thừa sững sờ: “Chẳng chỉ là ngươi thương thôi ? Liên quan gì đến việc ngươi mất bạc?”

“Tất nhiên là vì viên t.h.u.ố.c cho nó uống trị giá hơn mười vạn lạng!” Tần Lưu Tây nghiến răng ken két.

Nhìn vẻ mặt đau đớn như cắt thịt của nàng, Công Bá Thừa hiểu ngay. E là viên t.h.u.ố.c đó thực sự quý giá ngàn vàng khó cầu, nếu nàng chẳng biểu hiện như .

Nghĩ đến vết thương của Tần Minh Nguyệt, tin báo tang, nghĩa là cứu sống. Cứu là nhờ viên t.h.u.ố.c đó?

“Chẳng lẽ công hiệu khởi t.ử hồi sinh?”

“Cũng thể như .” Tần Lưu Tây đau lòng thôi.

Chỉ cần còn một thở là thể kéo từ quỷ môn quan trở về, khởi t.ử hồi sinh thì là gì?

Công Bá Thừa hít sâu một . Thuốc như , tuyệt đối vô cùng hiếm .

Nhiếp gia.

Ánh mắt Công Bá Thừa trở nên lạnh lẽo. Hại nàng mất t.h.u.ố.c cũng chính là tổn hại lợi ích của ông. Loại t.h.u.ố.c thần kỳ như , d.ư.ợ.c liệu chắc chắn cực kỳ quý hiếm, dùng kỹ thuật luyện đan cao siêu mới luyện thành, giá trị chỉ mười vạn lạng bạc trắng?

Với những thiếu tiền như ông, một viên linh d.ư.ợ.c khởi t.ử hồi sinh giá trăm vạn lạng cũng chê đắt.

vấn đề là, nếu còn viên nào nữa thì tiền cũng mua .

Nghĩ , sắc mặt Công Bá Thừa càng thêm khó coi. Dựa quan hệ với Tần Lưu Tây, ông cầu t.h.u.ố.c khó, nhưng cũng xem cơ duyên. Dù đó cũng kẹo đường bán đầy đường, mà là linh d.ư.ợ.c cứu mạng.

Ông tiền, nhưng Tần Lưu Tây hàng thì cũng bằng .

Hành tẩu giang hồ, ai mà chẳng lúc gặp chuyện sinh tử?

Quan trọng hơn là, đan d.ư.ợ.c phòng , lỡ chuyện gì xảy , dù bạc, d.ư.ợ.c liệu, luyện cũng kịp. Chẳng lẽ Hắc Bạch Vô Thường chịu đợi t.h.u.ố.c luyện xong mới câu hồn ?

Cho nên, cái nhà họ Nhiếp đáng c.h.ế.t tổn hại đến lợi ích của ông .

Nhiếp gia: Đây là kiểu suy luận gì ? Cưỡng từ đoạt lý!

Công Bá Thừa trầm giọng : “Thứ mắt thì nên trừng trị thích đáng.”

Thư Sách

Nhiếp gia cũng chẳng thứ lành gì. Nhiếp Tri phủ là kẻ tham lam, bòn rút ít lợi lộc từ thương hội bọn họ mà vẫn đủ. Giờ con gái Quý nhân trong cung càng hống hách.

Thật nực , chỉ là một tiểu Quý nhân mới cung, lông cánh đủ dám lên mặt, sợ bẻ gãy cánh .

Công Bá Thừa sớm ngứa mắt Nhiếp Tri phủ, : “Ta sẽ cho xử lý vụ .”

“Ừm.”

Công Bá Thừa liếc nàng: “Sắp đến kỳ hạn ba năm tranh cử hội trưởng thương hội . Thẩm gia dạo giở nhiều trò lắm, năm nay còn cống nạp một loại cổ thụ Ban Chương quý hiếm, vị trí Hoàng thương vững như bàn thạch. Chưa kể bọn họ cũng đưa một cô nương cung.”

Tần Lưu Tây nhíu mày: “Chuyện đó liên quan gì đến ?”

Công Bá Thừa ho khan một tiếng, châm thêm cho nàng: “Ta tuổi , Thẩm gia cái ghế , thế nào cũng phái sát thủ giang hồ đến gây chuyện. Cái mạng già e là khó giữ.”

Tần Lưu Tây lập tức cảnh giác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-806-thu-khong-co-mat-thi-nen-bi-trung-tri.html.]

“Thuốc khởi t.ử hồi sinh của ngươi , cho một viên phòng ?”

Tần Lưu Tây nhảy dựng lên: “Ta cũng chỉ còn một viên thôi, d.ư.ợ.c liệu khó tìm lắm đấy!”

Ánh mắt Công Bá Thừa thâm sâu: “Ta nhớ ngươi từng , ‘cẩu phú quý, vật tương vong’ (giàu sang đừng quên ) mà.”

Tần Lưu Tây: “!!!”

Ngay cả mặt mũi già nua ông cũng cần nữa ?

“Có việc, cáo từ!”

Công Bá Thừa vội chặn đường nàng: “Vốn dĩ cũng định báo cho ngươi, gần đây thu ít d.ư.ợ.c liệu , trong đó một đóa T.ử Kim Linh Chi.”

Chân Tần Lưu Tây như đóng đinh tại chỗ. Sự cám dỗ quá lớn.

“Năm thuyền buôn hải ngoại sẽ về, nếu gì bất trắc, cũng sẽ mang về ít thảo d.ư.ợ.c quý hiếm.” Công Bá Thừa bồi thêm một câu.

Tần Lưu Tây nghiến răng: “Thuốc khó luyện lắm đấy. Ông cầm lấy phòng , nhưng tìm cho một phần d.ư.ợ.c liệu bù .”

“Được.”

Công Bá Thừa ăn lớn, chỉ kinh doanh một mặt hàng mà cái gì cũng , cả đội tàu buôn biển. Chuyện thương đội của ông thu mua d.ư.ợ.c liệu quý bao giờ là bí mật, tất cả đều để dành cho Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây đau lòng lấy viên Hồi Xuân Đan duy nhất còn trong túi đưa cho ông.

Công Bá Thừa đưa tay đón, nhưng tay nàng cứ nắm chặt cái lọ thuốc, ông vỗ nhẹ một cái mới chịu buông .

Tần Lưu Tây thấy tiếng trái tim tan vỡ, cố vớt vát: “Hay là tìm cho ông hai con quỷ hộ vệ nhé, khỏi cần dùng t.h.u.ố.c .”

Chủ yếu là nàng tiếc đứt ruột.

Công Bá Thừa tức giận: “Dùng quỷ nô là việc nên ?”

Ông nhét một tấm lệnh bài tay nàng: “Tự tiệm bạc mà rút tiền, gửi hết ở đó cho ngươi .”

Tần Lưu Tây uể oải nhét lệnh bài túi, vẻ mặt như đưa đám.

“À , Tô Tuyết gửi tin về, nàng bóng gió nhắc với vị chuyện ‘ mới bằng cũ’. Không vị phục chức cho Tần Nguyên Sơn . phục chức thì việc lật bản án cho ông cũng nhiều trong kinh ủng hộ, là do ngươi vận động ? Nếu , sắp ân xá ?”

Tần Lưu Tây nhàn nhạt đáp: “Sức khỏe ông cũng suy kiệt nhiều , thể phục chức . Hơn nữa lão thái thái ở nhà chắc cũng cầm cự bao lâu nữa.”

Mới lưu đày hơn một năm mà đòi phục chức, mơ giữa ban ngày ? Cùng lắm là rời khỏi Tây Bắc trở về nguyên quán thôi. Dù nàng cũng thấy cung Quan Lộc của ông hồng phát, nên chắc chẳng hy vọng gì.

Tần Lưu Tây trò chuyện với ông một lúc, hội quán hai ngày mới về tiểu viện của Tần gia.

Công Bá Thừa mừng rỡ, khi nàng khỏi, ông mở nắp lọ, đổ viên t.h.u.ố.c đỏ rực, mùi hương thanh mát khiến tinh thần phấn chấn. Ông vội vàng cất kỹ, gọi Triệu tổng quản đến dặn dò chuẩn tiểu viện, quần áo và hầu hạ cho Tần Lưu Tây, còn sai mặt dây chuyền rỗng bằng sáp ong để đeo viên t.h.u.ố.c bảo mệnh bên .

Tần Lưu Tây tiểu viện Tần gia, thấy một chiếc xe ngựa dừng cửa. Một tiểu cô nương vẻ mặt lo lắng đỡ xuống xe.

Nàng nhướng mày. Đào hoa sát của thằng nhóc Tần Minh Nguyệt đến kìa!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...