Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 805: Đây là việc người nên làm sao?

Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:42:58
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhiếp Gia Bảo, cục cưng quý t.ử của Tri phủ đại nhân, kể từ lúc cho cột Tần Minh Ngạn ngựa kéo lê phố, lúc nào cũng ngóng trông tin nhà họ Tần treo đèn lồng trắng báo tang. chờ đợi suốt một ngày một đêm mà vẫn bặt vô âm tín.

Tên nhãi con lưu dân đáng c.h.ế.t đó mạng lớn thật, vó ngựa dẫm gãy xương ức mà vẫn c.h.ế.t? Vô lý, chính tai rõ tiếng xương gãy rắc một cái cơ mà.

Đại phu ở Võ Thành từ bao giờ y thuật cao siêu đến thế, cứu sống sắp c.h.ế.t?

Nhiếp Gia Bảo chờ mãi thấy tin vui, trong lòng bực bội yên. Càng nghĩ càng tức, nhất là khi nhớ đến ánh mắt chán ghét và khinh thường của Hứa Khinh – cháu gái Hứa sơn trưởng của học quán Võ Thành, thầm thương trộm nhớ. Hắn trút hết cơn giận ngoài.

Tức quá thì gây chuyện tiếp. Tên nhãi c.h.ế.t ngay thì đến quấy nhiễu thêm, xem nó yên dưỡng thương ? Biết một thở lên gặp Diêm Vương luôn.

Nghĩ là .

Nhiếp Gia Bảo hùng dũng dẫn theo đám tùy tùng khỏi nhà.

Nhiếp gia ở trong nha môn mà ở một tòa dinh thự năm gian rộng lớn riêng biệt. Từ cửa hông phía Tây , qua hai con ngõ nhỏ là đến đường trục chính của Võ Thành. Khu vực là nơi ở của giới quý tộc giàu , dân thường ít khi lai vãng nên khá vắng vẻ.

Nhiếp Gia Bảo nghênh ngang trong ngõ, đám tùy tùng theo cợt nhả, bàn tán về chuyện trăng hoa, nào là lầu xanh nào mới cô nương xinh , dáng chuẩn mặt xinh.

Bỗng nhiên, một tiếng quát “Hây a!” vang lên.

Mọi giật dừng bước. Một cái bao tải từ trời rơi xuống, chụp chuẩn xác lên đầu Nhiếp Gia Bảo. Ngay đó, trong khí như một đôi tay vô hình giáng xuống một trận đòn nhừ tử.

Nhiếp Gia Bảo trùm đầu bất ngờ còn kịp phản ứng đ.á.n.h đau điếng, gào lên t.h.ả.m thiết: “Thằng cháu rùa nào dám đ.á.n.h ông nội mày!”

“Thay tổ tông nhà mày dạy dỗ thằng cháu bất hiếu !” Một giọng âm trầm vang lên bên tai , tiếp theo là những cú đ.ấ.m như mưa trút xuống.

Tuy trùm bao tải, nhưng Tần Lưu Tây vẫn đ.ấ.m chuẩn xác mặt , đến các huyệt vị gây đau đớn nhất. Chỉ cần nàng , chỗ nào dính đòn.

tại kiêng nể?

Nàng cứ nhè cái mặt đáng ghét của mà đ.ấ.m thôi.

Tất cả đều sững sờ cảnh tượng .

Đến khi phản ứng , họ chỉ thấy tiếng nắm đ.ấ.m nện da thịt chan chát, nhưng tuyệt nhiên thấy bóng dáng ai. Cả đám hoảng loạn hét lên thất thanh bỏ chạy tán loạn: “Ma! Có ma!”

Tần Lưu Tây giáng một cú đ.ấ.m trời giáng xuống đầu Nhiếp Gia Bảo, bẻ quặt tay , giẫm mạnh lên mắt cá chân .

Rắc.

Xương chân gãy lìa.

Tiếng hét t.h.ả.m thiết của Nhiếp Gia Bảo vang vọng khắp con ngõ, cuối cùng cũng khiến dân xung quanh mở cửa .

họ chỉ thấy một cái bao tải đang thứ gì đó đ.ấ.m túi bụi.

Người? Không .

Vậy là ma?

Người hầu trong nhà lên trời nắng chang chang. Nắng to thế mà ma quỷ vẫn hoành hành, chắc chắn là lệ quỷ cực kỳ lợi hại!

Rầm.

Cánh cửa đóng thương tiếc.

Tần Lưu Tây đ.á.n.h cho hả giận, bẻ gãy một tay một chân của , phóng một cây kim hạ bộ – nơi khởi nguồn của mầm mống tai họa.

Đồ súc sinh, đồ khốn nạn, hại đời bao nhiêu cô nương . Thứ ngươi quản thì đừng dùng nữa.

Bịch.

Nhiếp Gia Bảo ngã vật đất, bất tỉnh nhân sự.

Thấy bên yên tĩnh trở , đám tùy tùng mới dám thò đầu từ đầu ngõ, dáo dác quanh. Con ma đ.á.n.h chắc chứ? Bọn họ rón rén tiến gần.

Đây là cục cưng của Tri phủ đại nhân, nếu mệnh hệ gì, bọn họ cũng tiêu đời.

Một tên tùy tùng do dự một chút, vén áo ngoài lên, tụt quần lót xuống đội lên đầu. Bảo vật trấn tà đấy!

Tên cạnh hành động kỳ quặc và mùi hương nồng nàn cho kinh hãi, hắt một cái. Vừa há miệng thì thứ gì đó theo gió bay tọt họng.

Hắn móc xem, hét lên: “Lão Hắc, g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi!”

Kẻ ha hả bỏ chạy.

Mọi kéo bao tải khỏi đầu thiếu gia, hít một lạnh. Khuôn mặt sưng vù bầm tím, đến ruột thấy cũng nhận , tay chân thì vặn vẹo kỳ quái.

Bọn họ xong đời !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-805-day-la-viec-nguoi-nen-lam-sao.html.]

Chưa kịp gì, những nắm đ.ấ.m vô hình giáng xuống mặt bọn họ. Đấm đá túi bụi, sót một ai.

Mọi : “???”

Chẳng con ma đó ?

Tần Lưu Tây đời nào buông tha cho đám đồng lõa . Tất cả đều “tặng” một trận đòn “ nhận ”.

Tiếng kêu la t.h.ả.m thiết vang lên dứt. Người dân trong nhà run lẩy bẩy, khu tự nhiên xuất hiện con ma hung dữ thế ?

Đánh tay, Tần Lưu Tây mới gọi con quỷ đang núp trong bóng râm góc tường: “Lại đây.”

Con quỷ góc tường sợ c.h.ế.t khiếp từ nãy giờ. Người những giả thần giả quỷ mà còn bạo lực kinh khủng, quá đáng sợ đối với một con quỷ yếu đuối như nó.

Nàng còn thấy nó nữa chứ.

Con quỷ run rẩy dữ dội hơn. Liệu nàng đ.á.n.h luôn cả nó ?

“Còn qua đây?”

“Đại nhân, ánh nắng mà.” Con quỷ thầm nghĩ, giả vờ , là quỷ thật đấy, còn là quỷ yếu, dám nắng .

Tần Lưu Tây búng tay một cái, b.ắ.n một đạo pháp quyết về phía nó: “Bảo ngươi qua đây thì tự nhiên cách che chở cho ngươi.”

Con quỷ thấy nàng thi pháp, cảm nhận quỷ lực tăng mạnh, mừng rỡ khôn xiết, rụt rè thò một ngón tay nắng. Không cả!

Nó hớn hở chạy tới mặt Tần Lưu Tây, khúm núm: “Đại nhân gì sai bảo?”

Tần Lưu Tây chỉ Nhiếp Gia Bảo: “Đi theo , thổi chút quỷ khí , đừng cho ngủ yên, thi thoảng hiện hình dọa một trận.”

Bị đ.á.n.h tơi tả, gãy tay gãy chân, còn nghỉ ngơi, chẳng mấy chốc sẽ thành cái xác hồn thôi.

Quỷ góc tường: Bị đ.á.n.h thành thế mà còn chơi kiểu đó, đây việc ?

dám hó hé, sảng khoái nhận lời. Nó ngứa mắt tên công t.ử bột hống hách từ lâu , khổ nỗi quỷ lực yếu quá chẳng , cùng lắm chỉ thổi lạnh gáy khi ngang qua, đến cả trò “quỷ kéo chân” cũng nổi.

Giờ thì ?

Con quỷ thử sờ chân , vặn nắm đúng chỗ gãy, âm khí liền theo đó chui tọt cơ thể Nhiếp Gia Bảo.

Tần Lưu Tây thấy đủ, dẫn thêm một luồng âm khí đ.á.n.h , lạnh.

Bị thương nặng, nghỉ ngơi, âm khí quấn , vận lúc thấp đến đáy . Không cần khai Thiên Nhãn cho cũng thể thấy con quỷ góc tường .

Phải , Tri phủ gia nuông chiều con trai như , chắc hậu viện nhà đó cũng ít oan hồn . Biết kẻ hại c.h.ế.t kịp đầu thai, đến lúc đó tha hồ mà hiện lên dọa c.h.ế.t khiếp.

Tần Lưu Tây hài lòng vỗ tay, nghênh ngang bỏ .

Con quỷ góc tường sung sướng xoay vòng ánh nắng, nhân tiện hút vài ngụm dương khí. Tuy linh hồn đám ô trọc bẩn thỉu nhưng còn hơn , hút lấy hút để.

Chợt thấy cái bao tải vứt chỏng chơ một bên, nó trầm tư.

Nếu đại nhân thể tàng hình giả ma giả quỷ đ.á.n.h ai thấy, thì cần gì trùm bao tải chi cho mất công? Cứ đ.á.n.h thẳng tay như đ.á.n.h bọn tùy tùng , ai mà thấy nàng?

Chẳng lẽ đây là cái gọi là “bịt tai trộm chuông” trong truyền thuyết?

Chậc, đại nhân đúng là sở thích quái đản thật!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thư Sách

 

 

Loading...