Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 802: Ta đâu có thân với bọn họ
Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:42:55
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo lời kể của Tần Nguyên Sơn, tên tiểu bá vương họ Nhiếp đến quầy thư của ông gây sự, bắt ông chui qua háng . Tần Minh Ngạn còn nhỏ tuổi, thấy ông nội sỉ nhục thì bất bình lên tiếng. Thế là xong đời, tên viện cớ bất kính với hoàng thất, cho cột bé ngựa kéo lê phố.
Giọng Tần Nguyên Sơn nghẹn ngào, đôi mắt già nua tràn đầy hối hận và áy náy.
Tần Bá Khanh trầm giọng : “Cha, chuyện thể trách cha. Rõ ràng là tên tiểu bá vương để ý con gái nhà lành cự tuyệt, nên mới giận cá c.h.é.m thớt sang Minh Ngạn, đúng là tai bay vạ gió.”
Thôi xong, hóa là đào hoa sát!
Tần Lưu Tây Tần Minh Ngạn đang hôn mê, tặc lưỡi. Mới mười ba tuổi đầu dính chuyện trăng hoa, còn rước họa vì một con ch.ó điên.
Đến giờ rút kim, Tần Lưu Tây kịp động tay thì lão đại phu nhanh nhảu bắt mạch . Mắt ông sáng rực lên: “Khí cơ thông, mạch tượng cũng lực . Thần kỳ thật!”
Con ai cũng tâm lý ngưỡng mộ kẻ mạnh. Không phân biệt tuổi tác, giỏi hơn là thầy. Vì thế, ánh mắt lão đại phu Tần Lưu Tây lúc tràn ngập sự kính trọng.
Ít nhất khi uống t.h.u.ố.c và châm cứu, giờ ai bắt mạch cho Tần Minh Nguyệt cũng dám phán bé sắp c.h.ế.t nữa!
Tần Lưu Tây đuổi hết ngoài, chỉ giữ Tần Bá Khanh và lão đại phu để phụ giúp. Nàng cầm khăn sạch thấm nước, bắt đầu lau rửa vết thương cho Tần Minh Ng.
Còn tại cha ruột bé cũng đuổi ngoài ư?
Đừng hỏi, hỏi chính là vô dụng!
Thực lúc Tần Minh Ngạn khiêng về nhà, đoạn xương ức gãy gây tổn thương thứ cấp. Vì , ngay cả lúc cởi áo cho bé, Tần Lưu Tây cũng cực kỳ cẩn thận.
Quần áo rách nát nàng ném xuống đất. Khi cầm đến chiếc áo lót dính m.á.u định vứt , nàng bỗng thấy một cái túi nhỏ may xiêu vẹo bên trong, dính đầy tro đen.
Sờ thấy lạo xạo vụn tro, hóa là bùa bình an.
“Sao tro trong ?” Tần Bá Khanh liếc thấy, ngạc nhiên hỏi.
Tần Lưu Tây đáp: “Là bùa bình an tặng, nó đỡ cho thằng bé một kiếp nạn , giờ hết tác dụng.”
Đồng t.ử Tần Bá Khanh co rút . Nói nếu lá bùa chắn tai ương, e là giờ bọn họ đang tang .
Lão đại phu tò mò hỏi: “Bùa ở mà linh nghiệm thế?”
“Thanh Bình Quan.”
Tần Lưu Tây sang một bên, kê một đơn thuốc, dặn dò: “Ra tiệm t.h.u.ố.c gần đây bốc những vị t.h.u.ố.c về .”
Lão đại phu xem đơn thuốc, nhưng chuyện quan trọng hơn, đành theo bóng lưng Tần Bá Khanh khuất, mới hỏi Tần Lưu Tây: “Cô nương định trị liệu thế nào?”
“Vết thương ngoài da thì dễ trị. Xương ức gãy mới phiền phức, nối xương, hạn chế cử động. Khoang bụng cũng nội thương xuất huyết, may mà lá lách vỡ, nếu thì treo cờ trắng thật .” Tần Lưu Tây nhíu mày kiểm tra khắp Tần Minh Nguyệt. Khi sờ đến đầu thấy sưng một cục to, nàng tiếp: “Đầu va đập mạnh, tụ m.á.u bầm tổn thương não , nếu thì càng rắc rối.”
Lão đại phu dè dặt hỏi: “Chẳng cô nương là con cháu nhà , đây là cô nương mà? Sao miệng lưỡi độc địa thế?” Nói năng khó quá, còn tưởng đang về kẻ thù bằng!
Thư Sách
“Tự nhiên là vì với bọn họ .”
Tần Bá Hồng nhịn lén thấy câu , cảm giác như b.ắ.n một mũi tên ngực, mặt đen sì.
Tần Lưu Tây tỉ mỉ kiểm tra cơ thể Tần Minh Nguyệt, chút e ngại nam nữ nào. Cũng may bé đang hôn mê, nếu tỉnh táo mà thấy chị gái ruột sờ soạng thế , chắc thẹn đến mức độn thổ.
“Nghiêm trọng nhất là chỗ xương ức gãy và chấn thương ở gáy. Trước tiên bôi t.h.u.ố.c vết thương ngoài da .” Tần Lưu Tây tháo túi gấm, lấy lọ kim sang d.ư.ợ.c luôn mang theo bên .
Nàng sơ cứu, bôi t.h.u.ố.c và băng bó qua loa các vết thương hở. Chỗ xương gãy cần nẹp cố định, nhưng trong tay gì dùng . Nàng quanh một vòng, sai Tần Bá Hồng tháo cánh cửa gỗ , độ dày khéo.
Trước khi xử lý cánh cửa, Tần Lưu Tây châm cứu phần đầu cho Tần Minh Ngạn . Bất kể trong não m.á.u bầm , nhân lúc mới thương, đả thông kinh mạch tán ứ là thượng sách.
Trong lúc chờ châm cứu phát huy tác dụng, nàng cầm d.a.o rựa chặt cánh cửa thành mấy thanh nẹp, còn chu đáo mài nhẵn các cạnh sắc, mới bắt đầu nắn chỉnh xương gãy về vị trí cũ.
Tần Minh Nguyệt đau đến tỉnh , mơ màng thấy một dung mạo cực đang sờ n.g.ự.c , kịp định thần thì cơn đau ập đến khiến bé ngất lịm nữa.
Lão đại phu tò mò thủ pháp của nàng, nhịn hỏi: “Thế mà cũng nối ?”
“Ừ, nhưng dưỡng thương cẩn thận. Thông thường ít nhất liệt giường ba tháng cử động mạnh.” Tần Lưu Tây .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-802-ta-dau-co-than-voi-bon-ho.html.]
Lão đại phu ẩn ý: “Vậy trường hợp thông thường thì ?”
Tần Lưu Tây ngẩng đầu lên: “Phối hợp dùng t.h.u.ố.c của thì cần đến ba tháng.” Ngừng một chút, nàng bồi thêm: “Ông đừng mơ tưởng, t.h.u.ố.c đắt lắm, d.ư.ợ.c liệu khó tìm vô cùng.”
Lão đại phu hỏi thêm nữa. Đại phu thường bí kíp riêng truyền ngoài, ông chỉ nghĩ là do sư môn quy định, rằng d.ư.ợ.c liệu nàng dùng đúng là hiếm khó tìm thật.
Sau khi nắn xương xong, Tần Lưu Tây đắp t.h.u.ố.c ngay mà dùng nẹp gỗ cố định chắc chắn, quấn băng vải .
Lúc thời gian lưu châm đầu cũng hết. Tần Lưu Tây rút kim, bắt mạch.
Mạch tượng mạnh hơn nhiều, nhưng vẫn cần theo dõi kỹ. Đợi bé tỉnh , nàng sẽ châm cứu thêm nữa để tan hết m.á.u bầm thể còn đọng trong khoang bụng.
Chỉ điều cơ thể chăm sóc thật kỹ lưỡng. Còn khuôn mặt tuấn tú nữa, để sẹo thì cũng tốn kém ít. Trên nàng sẵn t.h.u.ố.c trị sẹo, về lấy.
Xử lý xong xuôi các vết thương lớn nhỏ Tần Minh Nguyệt thì trời tối mịt. Tiễn lão đại phu về xong, Tần Lưu Tây cả nhà vây quanh.
Tần Minh Mục tò mò đại . Hắn mua nhân sâm vì hiệu t.h.u.ố.c sợ thế lực của Nhiếp bá vương dám bán. Ai ngờ về nhà cần dùng đến nữa, vì tam t.h.u.ố.c hơn do đại từ trời rơi xuống mang đến.
“Ngạn Nhi nó sẽ thế nào?” Tần Bá Hồng đứa con trai độc nhất vẫn đang hôn mê, lo lắng yên.
“Dựa bản nó vượt qua thôi.” Tần Lưu Tây đầu : “Ít nhất yên giường ba tháng cử động. Ta sẽ lấy thêm t.h.u.ố.c mang đến giúp vết thương mau lành hơn, còn các tự chăm sóc.”
Tần Bá Hồng thở phào nhẹ nhõm, lúc mới nàng hỏi: “Con là con gái, đột nhiên xuất hiện ở đây?”
“Thuần túy là ngang qua.”
Tần Bá Hồng tức nghẹn họng vì thái độ hờ hững của nàng: Có thể trả lời tâm hơn chút ?
Đi ngang qua mà đúng lúc Tần Minh Nguyệt trọng thương, tay cứu chữa?
Coi cha là đồ ngốc chắc?
Mọi đều chút lúng túng. Gần đây bọn họ thiết với Tần Lưu Tây, nhất thời nên chuyện gì với cô nương từ nhỏ gửi đạo quan .
Tần Lưu Tây cũng ý định ở lâu, : “Ta về lấy thuốc. Đơn t.h.u.ố.c kê , sắc lên đợi nó tỉnh thì cho uống. Nhớ kỹ là di chuyển nó, ăn uống vệ sinh đều tại chỗ. Thuốc khó uống thì kiếm mấy cái ống sậy ống hút cho nó hút.”
Mọi đồng loạt ngoài trời tối đen như mực. Đi ngay trong đêm ? Đi bằng cách nào?
Chưa kịp mở miệng giữ , Tần Lưu Tây bấm quyết xé rách gian mở đường âm phủ, chui tọt trong. Đỡ chào hỏi xã giao phiền phức, cứ về lấy t.h.u.ố.c tính .
Mọi : “???”
Xoảng.
Mọi ngơ ngác sang. Tào thị đ.á.n.h rơi bát nước xuống đất, chính bà cũng ngã ngửa .
Người đang sống sờ sờ ngay mắt mà biến mất, lợi hại đến thế ?