Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 798: Bị đứa trẻ phá gia chi tử giàu nứt đố đổ vách kích thích

Cập nhật lúc: 2025-11-24 05:42:51
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy Tần Lưu Tây tìm hai hồn bảy phách mất của Nhậm phu nhân, nhưng Nhậm gia vẫn hậu tạ nàng một khoản thù lao. Thứ nhất, Tần Lưu Tây giúp Nhậm gia rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t của Nhậm phu nhân, tránh cho bà chịu cảnh chôn sống oan uổng, đồng thời giúp con cháu tránh tội danh g.i.ế.c , ghi tên sổ công tội.

Thứ hai, Tần Lưu Tây giúp phá hủy bí mật động trời ở sơn cốc chùa Nam Vô và Linh Hư Cung, ngăn chặn thêm nhiều khác rơi cảnh ngộ bi t.h.ả.m như Nhậm phu nhân, tin cái gọi là Thánh Tôn Phật. Dù liệu nạn nhân nào khác , nhưng việc ngăn chặn tà giáo tiếp tục phát triển là vạn hạnh.

Thứ ba, đương nhiên là kết thiện duyên với Tần Lưu Tây. Nàng tinh thông Huyền môn ngũ thuật, kết giao với một nhân vật đại thần như chỉ lợi chứ hại.

Thư Sách

Nhậm Đình thậm chí còn giới thiệu vài vị bệnh nhân nhà giàu cho Tần Lưu Tây, nhưng nàng đang canh cánh chuyện sư phụ, lo lắng cho sức khỏe của ông, nên nán Tề Châu. Nàng chỉ nhắn rằng nếu thực sự cần thiết, thể đến Thanh Bình Quan tìm thầy trị bệnh.

Nhậm Đình dám cưỡng cầu, đại thần đều tính khí cổ quái, vẻ một chút cũng là bình thường.

Tần Lưu Tây dẫn Hắc Sa và Lan Hạnh trở về Phi Thường Đạo. Suốt dọc đường, Lan Hạnh hỏi nàng lấy một lời. Nhìn kết cục của Nhậm phu nhân, tự hỏi liệu Lan Hựu còn thể bình an vô sự ?

Lan Hạnh như mất hồn, trong mắt còn chút ánh sáng.

Thôi, Tiểu Hựu còn, vốn dĩ cô độc một , sống c.h.ế.t cũng chẳng quan trọng nữa.

“Ngươi cũng giỏi nhịn thật đấy.” Tần Lưu Tây đưa đạo thất, thấy im lìm một lời, bèn nhướng mày.

Lan Hạnh há miệng, thôi, cuối cùng chỉ khổ: “Ngài cứ , chịu đựng .”

“Tình hình Lan Hựu lắm, e là các ngươi thể ở bên nữa.” Tần Lưu Tây thẳng.

Mặt Lan Hạnh lập tức trắng bệch như tờ giấy.

Tần Lưu Tây thi pháp, quệt nhẹ lên mí mắt , mới gọi Lan Hựu .

Lan Hạnh cảm thấy mí mắt mát lạnh, mở mắt thì thấy một bóng hình quen thuộc mờ ảo mặt. Đồng t.ử co rút , hét lên thất thanh: “Tiểu Hựu!”

“A ca, ngốc quá .” Lan Hựu rơi nước mắt.

Lan Hạnh kích động lao tới ôm lấy , nhưng tay chỉ xuyên qua hư . Hắn ngẩn ngơ bàn tay , chợt hiểu một khả năng, hình lảo đảo, đôi mắt vốn sáng ngời nữa tối sầm, nước mắt chực trào.

“Tiểu Hựu, ...”

Lan Hựu chỉ .

Tần Lưu Tây lên tiếng: “Nói ngắn gọn thôi, Lan Hựu hiện giờ thích hợp ở ngoài lâu.” Nàng Lan Hạnh giải thích: “Thân xác của Xích Chân T.ử chiếm đoạt. Nếu ý chí kiên định, linh hồn sớm nuốt chửng . Tuy nhiên, Xích Chân T.ử trấn áp lâu ngày cũng khiến hồn phách tổn hao nặng nề. Sau đó xác thiêu hủy, linh hồn càng thêm tổn thương. Ngươi thấy mờ ảo thế là vì thể hồn phi phách tán bất cứ lúc nào, cho nên cần dưỡng trong bình an hồn gấp.”

Lan Hạnh hoảng loạn, Lan Hựu giục: “Vậy mau trong .”

“Không vội một chút . Đạo thất bày linh trận, linh khí dồi dào hơn bên ngoài, khắc đạo kinh đạo phù, tuy bằng bình dưỡng hồn chuyên dụng nhưng cũng đến nỗi tệ.” Tần Lưu Tây trấn an: “Bây giờ rõ tình hình của Lan Hựu cho các ngươi .”

“Ngài .” Lan Hạnh trong lòng nóng như lửa đốt, nhưng ánh mắt vẫn tham lam dán chặt đứa trẻ nuôi lớn.

Lan Hựu bước đến bên cạnh , theo thói quen ngoắc ngón tay út ngón tay , dù chạm nhưng hành động vẫn thiết như xưa.

Lan Hạnh suýt bật .

“Hồn của Lan Hựu cần dưỡng, đợi dưỡng , cơ hội sẽ đưa luân hồi.” Tần Lưu Tây ngừng một chút, sang Lan Hựu: “Ngươi là từ thế giới khác đến (thiên ngoại chi nhân), ở thế giới đó xác ngươi còn ? Nếu còn, thể trở về bên đó, như ngươi cũng cần hồn phi phách tán.”

Lan Hựu đáp: “Ta... ở kiếp cũng là cô đơn. Vì sức khỏe nên mỗi năm đều quyên một khoản tiền lớn tiền dầu đèn, dưỡng bệnh trong đạo quan. Hôm đó đang ngủ ngon lành trong đạo quan, mở mắt thì ở trong xác .”

“Ngươi sống trong đạo quan?” Tần Lưu Tây kinh ngạc.

Lan Hựu gật đầu: “Ở chỗ chúng gọi là Đông Nhạc Quan, thờ phụng Tổ sư gia của phái Chính Nhất. Ngày thường cũng theo các đạo trưởng tham thiền ngộ đạo.”

Tần Lưu Tây nheo mắt: “Thảo nào ngươi thể kiên trì sự chèn ép của Xích Chân Tử, hóa còn mối liên hệ , là Tổ sư gia phù hộ ngươi. Cũng chẳng trách chiếm xác ngươi mà tu vi tinh tiến nhanh như , chắc chắn là do bản ngươi công đức lớn.”

“Hả? Ta công đức gì ?” Lan Hựu ngơ ngác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-798-bi-dua-tre-pha-gia-chi-tu-giau-nut-do-do-vach-kich-thich.html.]

“Ngươi mỗi năm quyên tiền dầu đèn, đó cũng là hành thiện tích đức. Phái Chính Nhất nhận tiền dầu đèn cũng thường việc thiện truyền đạo, chắc chắn con cháu đời cũng quên quy tắc của tổ tông. Ngươi quyên tiền, tự nhiên cũng phần công đức.” Tần Lưu Tây đ.á.n.h giá : “Nhìn ngươi tuổi cũng lớn, cô đơn một , mỗi năm quyên bao nhiêu?”

“Hàng chục triệu trở lên.”

Tần Lưu Tây giật thót: “Bao nhiêu cơ?”

Lan Hựu bấm đốt ngón tay tính toán: “Nếu quy đổi theo giá trị hiện tại, chắc năm đến mười vạn lượng bạc.”

Tần Lưu Tây cảm thấy n.g.ự.c nhói: “Phái Chính Nhất ở bên các ngươi lợi hại thế ?”

“Đó là đại môn phái mà. chủ yếu là cũng thiếu tiền.” Lan Hựu ngượng ngùng : “Ta mồ côi cha từ nhỏ, tuy đến tuổi thành niên nhưng thừa kế gia sản hàng tỷ đồng. Trước khi thành niên thì sống dựa quỹ ủy thác của gia tộc.”

Tần Lưu Tây: “...”

Lan Hạnh: “?”

Vậy Tiểu Hựu của thực chất là một đại gia ngầm siêu giàu ?

Lan Hựu rụt rè Lan Hạnh: “Ta chỉ tiền thôi, còn a ca tài hoa đầy , chê ?”

Lan Hạnh ôn nhu: “Người hai bàn tay trắng là mới đúng.”

Mỗi năm quyên năm đến mười vạn lượng! Sao Thanh Bình Quan của gặp đại thiện nhân như thế hả trời?

Tần Lưu Tây cố gắng thoát khỏi cơn đau lòng vì Thanh Bình Quan thể bằng phái Chính Nhất, nhưng hai câu sến súa , dày nàng trào lên vị chua loét. Nàng chủ đề chính: “Nếu xác ngươi đang ở trong đạo quan, là phái Chính Nhất, phát hiện hồn ngươi lìa khỏi xác, chắc chắn họ sẽ bảo vệ thể ngươi. Vậy thì vẫn như lúc , ngươi cứ dưỡng hồn cho . Quay về sẽ mở đường cho ngươi, xem thể trở xác cũ .”

Mắt Lan Hựu chợt lóe lên tia hy vọng: “Ta thể ở thế giới ? Không thể tìm một xác khác ?”

“Ta sẽ giúp ngươi đoạt xá .”

“Vậy bãi tha ma tìm một cái xác c.h.ế.t hẳn nhập , tính là đoạt xá ?”

“Đó gọi là mượn xác hồn, khác với đoạt xá. Đoạt xá là cưỡng ép chiếm đoạt xác sống, còn mượn xác hồn chỉ là mượn xác c.h.ế.t để sống .” Tần Lưu Tây giải thích: “Việc tuy vi phạm Thiên đạo nghiêm trọng như đoạt xá, nhưng cũng dính dáng đến nhân quả. Hơn nữa, cái xác đó phù hợp với linh hồn ngươi thì mới bài xích, nếu cũng chẳng sống bao lâu, còn gây lắm rắc rối.”

“Thực xác vốn của ngươi mới là phù hợp nhất. Trở về xác cũ, hồn phách ngươi sẽ định và bình an hơn.” Tần Lưu Tây hai , : “Ta chỉ đến đây thôi, các ngươi tự suy nghĩ cho kỹ. Ngươi bình dưỡng hồn , đó vẫn thể chuyện với .”

Nàng đứa trẻ phá gia chi t.ử giàu nứt đố đổ vách kích thích quá mức , ngoài hít thở khí cho bình tĩnh !

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...