Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 797: Nghi ngờ mất thêm một khối Phật cốt

Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:02:08
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thân xác của Lan Hựu thiêu rụi, thể sử dụng nữa. Nếu , Tần Lưu Tây cũng để hồn phách trở về xác cũ dưỡng thương, nhưng tiếc là thể.

Nàng đành an táng phần xác còn của Lan Hựu ở khu vực tiểu long mạch, đó chạy chạy hai vòng, dùng ngọc thạch thượng phẩm bày một Tụ Linh Trận quanh căn nhà gỗ để Xích Nguyên lão đạo tu hành trong đó, mới Linh Hư Cung.

Hắc Sa vẫn luôn đợi ở đây, thấy Tần Lưu Tây trở với sắc mặt mệt mỏi, khỏi thốt lên: “Ngươi ai hút khô tinh lực mà sắc mặt kém thế?”

Mấy ngày nay vì giải quyết mớ bòng bong , Tần Lưu Tây gần như nghỉ ngơi trọn vẹn. Lại thêm việc dùng nguyên khí đả thông kinh mạch cho Xích Nguyên lão đạo, sắc mặt kém mới là lạ.

“Tên Trường Mi đạo nhân ?” Tần Lưu Tây hỏi.

Hắc Sa đáp: “Nhậm Đình dẫn đến bắt . Cái miếu nhỏ giam giữ phụ nữ phía cũng phá hủy.”

“Có tìm thấy hai hồn sáu phách của ?”

Thư Sách

Hắc Sa lắc đầu: “Không tìm thấy. Đã là hiến tế thì còn sót ? Ở đây cũng , tìm thì chỉ thể tìm đến kẻ nhận hiến tế thôi. mà, tên đó nuốt bụng , liệu chịu nhả ?”

Đồ ăn bụng, ai chịu nhả chứ?

Huống chi đó là hiến tế linh hồn.

Tần Lưu Tây bức tượng Tà Phật phá hủy, giữa trán hằn lên nét lo âu. Nàng day day huyệt thái dương, : “Xuống núi thôi.”

“Ngươi định bỏ mặc luôn ?” Con cóc ghẻ từ nhảy , đôi mắt đỏ hoe nàng đầy oán trách.

Tần Lưu Tây khựng , suýt nữa quên mất cái hang động nơi nó từng tu hành. Nàng bước tới, dùng hai ngón tay kẹp nó lên: “Đi, đến chỗ ngươi từng tu hành xem .”

Con cóc ghẻ mừng rỡ, dẫn đường cho hai một cóc về phía hang động.

Hang động hình thành tự nhiên, giống như một ngọn núi xẻ đôi. Đi sâu bên trong còn những nhũ đá rủ xuống. Tuy nhiên, Tần Lưu Tây hề cảm nhận linh khí như lời đồn, ngược còn ngửi thấy mùi hôi thối thoang thoảng.

“Đây là linh khí mà ngươi đấy hả?” Nàng ghét bỏ ném con cóc xuống đất.

Con cóc ghẻ cũng ngơ ngác: “Thối thế , chẳng lẽ con đại xà đáng c.h.ế.t phóng uế đầy hang ?”

Tần Lưu Tây l.i.ế.m môi, lấy Phệ Hồn Kính soi đường. Càng sâu trong, mùi hôi thối càng nồng nặc, giống như mùi xác c.h.ế.t đang phân hủy.

Đến một gian rộng lớn, Hắc Sa thấy cảnh tượng mắt liền đầu nôn thốc nôn tháo.

Con cóc ghẻ cũng nhảy đến bên cạnh nôn khan.

Mẹ kiếp, con đại xà c.h.ế.t ở đây thế ?

Tần Lưu Tây phong bế khứu giác, quan sát cái xác đại mãng xà to hơn cả vòng eo nàng đang sõng soài mặt đất. Bảy tấc (tim) của nó thứ gì đó mổ toang, vô độc vật bò , xác lúc nhúc giòi bọ.

còn là mãng xà nữa, mà hóa thành giao long (thuồng luồng), bởi vảy. Không hiểu c.h.ế.t t.h.ả.m ở đây.

Tần Lưu Tây tiến gần vài bước. Phệ Hồn Kính trong tay phát tiếng vo ve khe khẽ, ánh lên u quang, đó là sự cộng hưởng với khí tức của Hủy La.

Hắn hoặc là từng đến đây, hoặc là...

Sắc mặt nàng trầm xuống. Nàng bước đến chỗ bảy tấc, phẩy tay đuổi lũ độc vật , dùng thuật bao bọc bàn tay thò trong vết thương.

Hắc Sa và con cóc ghẻ thấy cảnh tượng , sững sờ một chút nôn tiếp.

Hắc Sa: Nàng đúng là việc lớn, câu nệ tiểu tiết!

Cóc ghẻ: Ta kính nàng là một đại lão!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-797-nghi-ngo-mat-them-mot-khoi-phat-cot.html.]

Tần Lưu Tây tìm thấy một chút khí tức quen thuộc. Là Phật cốt. Thảo nào Phệ Hồn Kính phản ứng, Phật cốt cũng là vật của tên mà.

Nàng rút tay , thi triển Tịnh Trần Quyết sạch tay, đó phóng hỏa thiêu rụi cái xác giao long, lệnh: “Đi.”

Hắc Sa và con cóc vội vàng bám theo, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt xác rắn mà vẫn còn rùng sợ hãi.

Ra khỏi hang động, cả đám mới cảm thấy như sống .

“Đại xà c.h.ế.t thế nhỉ? Rõ ràng nó lợi hại lắm mà.” Con cóc ghẻ thắc mắc. Nó lợi hại đến mức suýt nuốt chửng cả cóc , chiếm lấy hang động , khiến cóc chạy trốn trong tình trạng thoi thóp gặp Chung tộc trưởng, từ đó một bước sa chân vạn kiếp bất phục.

Giờ thì cóc vẫn sống sờ sờ, còn đại xà thì c.h.ế.t trương phình.

“Trước to lớn thế ? Đã hóa thành giao long ?” Tần Lưu Tây hỏi.

Con cóc lắc đầu: “Chưa . Trước nó tuy cũng to nhưng chỉ là mãng xà thôi.”

Lòng Tần Lưu Tây chùng xuống. E là nó nuốt một khối Phật cốt nên mới tu thành giao long, nhưng cuối cùng Hủy La lấy .

Thảo nào núi Vạn Phật xuất hiện tượng Tà Phật. Hắn biến nơi thành một căn cứ địa của tín đồ . Những nơi khác ? Hắn phát triển tín đồ vì mục đích tín ngưỡng, một chỗ e là đủ.

Hắn toan tính thật kỹ càng!

“Nơi nữa. Ngươi hoặc là rừng sâu núi thẳm khác tìm chỗ tu hành, hoặc là đến chùa Nam Vô.” Tần Lưu Tây với con cóc: “Chùa Nam Vô dọn dẹp sạch sẽ, ngươi ở đó tu hành chuộc tội cũng cho ngươi.”

Con cóc ướm lời: “Thực tu ở mà chẳng là tu? Sa chẳng cũng là sơn tinh biến thành , đều theo ngươi lăn lộn. Hay là cũng tiểu cho ngươi nhé?”

Hắc Sa trừng mắt: “Chỉ bằng con cóc ghẻ nhỏ bé như ngươi mà cũng đòi so sánh với Hắc gia ?”

Con cóc hề hề: “Ta dám, chỉ là xin một chân tiểu thôi mà.”

“Không !” Tần Lưu Tây dứt khoát: “Ngươi con đường và tạo hóa riêng của ngươi. Tu hành ở chùa Nam Vô là chốn về nhất cho ngươi .”

Con cóc ủ rũ cúi đầu, tự giễu thở dài.

“Ở cửa Phật an phận thủ thường, một lòng hướng thiện chuộc lầm, còn ngày tu thành Ba chân Kim Thiềm thật sự. Ngươi tự lo liệu cho .” Tần Lưu Tây mặc kệ nó, buông một câu bỏ .

Con cóc theo bóng họ xuống núi, xổm một t.h.ả.m thương, trông giống hệt một đứa trẻ bỏ rơi.

Hắc Sa đầu , : “Thực cũng đúng, tu hành ở mà chẳng là tu.”

Tần Lưu Tây đầu , lạnh nhạt đáp: “Bên cạnh cũng chẳng chỗ lành gì. Nó con đường của nó. Nếu ngươi thấy nó đáng thương thì cứ việc ở bầu bạn với nó.”

“Thế thì thôi, ai chí nấy mà.”

Tần Lưu Tây hừ nhẹ, dẫn nhanh về phía Nhậm gia. Dọc đường , nàng bao nhiêu chuyện bàn tán về chùa Nam Vô và Linh Hư Cung. Quan phủ thông cáo kêu gọi dân nếu ai thỉnh tượng Thánh Tôn Phật từ chùa Nam Vô thì mau chóng tiêu hủy, vì đó là tà giáo hại .

Vào Nhậm gia, Tần Lưu Tây gặp cha con Nhậm gia tiên, lời xin với họ.

Cha con Nhậm gia tuy chuẩn tâm lý, nhưng tin tìm hồn phách vẫn đau xót vô cùng.

“Ý ngài là, tuy chùa Nam Vô và đám tà tăng tà đạo tiêu diệt, nhưng thực tế kẻ chủ mưu vẫn lộ diện?” Nhậm Đình nghiến răng hỏi.

Tần Lưu Tây do dự một chút gật đầu: “Có thể như . Cho nên nếu các gặp chuyện tương tự, hãy gửi tin đến Thanh Bình Quan hoặc các ngôi chùa lớn khác để nhờ giúp đỡ.”

Nhậm Đình khổ: “Ai những ngôi chùa khác giống như chùa Nam Vô, bên ngoài đạo mạo nhưng bên trong chứa chấp điều dơ bẩn ?”

Tần Lưu Tây im lặng. , ai giăng bao nhiêu cái bẫy như thế ?

Ngay cả bản nàng cũng lão yêu quái đó trông như thế nào, đang ẩn náu ở . Phiền phức thật!

Loading...