Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 794: Luận đạo? Là đến tìm phiền phức thì có!
Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:02:05
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trường Mi đạo nhân chơi Xích Chân T.ử một vố “đâm lưng”, nhưng Tần Lưu Tây cũng tin tưởng lão. Thấy lão đầy rẫy tội nghiệt, nàng sai Hắc Sa tìm kẻ chiếm đoạt xác Lan Hựu trong miếu, còn thì dễ dàng khống chế Trường Mi đạo nhân và trực tiếp thi triển thuật sưu hồn.
Trường Mi đạo nhân: “...”
Thư Sách
Thà rằng đ.á.n.h một trận trò còn hơn.
Linh hồn Trường Mi đạo nhân ô uế, ký ức hỗn loạn. Tần Lưu Tây quan tâm đến quá khứ, chỉ lướt nhanh qua những sự kiện trong hai năm gần đây.
Hắn vốn đạo trưởng của Thái Thượng Quan , mà là một đạo sĩ lang thang đến đây tá túc từ năm năm . Hắn tay sát hại lão đạo trưởng trụ trì cùng các tử, chiếm đoạt nơi địa bàn riêng. Sau đó, cấu kết với chùa Nam Vô, bắt cóc phụ nữ về giam cầm công cụ sinh nở, thực hiện những hành vi táng tận lương tâm nhằm mục đích luyện thi trùng thành cổ, luyện thi thành cương thi.
Về , một thiếu niên khuôn mặt tinh xảo xuất hiện tại Thái Thượng Quan. Hắn tay đ.á.n.h bại Trường Mi đạo nhân tâm phục khẩu phục, đó dùng chính chiêu bài của để soán ngôi, trở thành đầu Thái Thượng Quan và đổi tên thành Linh Hư Cung.
Phải rằng “vỏ quýt dày móng tay nhọn”, chiêu trò của Trường Mi đạo nhân kẻ mạnh hơn áp dụng một cách hảo.
Sau khi đổi tên, thiếu niên đó tạo tượng Thánh Tôn Phật đặt ở chính điện thờ phụng, đồng thời đưa khuôn mẫu tượng nhỏ cho Trường Mi đạo nhân mang đến chùa Nam Vô hợp tác. Chúng nặn vô tượng nhỏ để tín đồ thỉnh về thờ cúng, dạy họ cách ám thị, dụ dỗ tín đồ thành kính hiến tế, trở thành hầu đồ của Thánh Tôn Phật, tiếp tục lôi kéo thêm giáo chúng mới.
Trở thành hầu đồ, họ thể đến chùa Nam Vô xin “linh dịch” – thứ nước cho là do Tôn Phật ban phúc, uống giúp cơ thể khỏe mạnh, trường thọ.
Thực chất, linh dịch chỉ là nước lã pha chút mật ong và lá bạc hà. Uống thấy ngọt mát, thông cổ mát họng, tinh thần sảng khoái nên ai cũng tin là linh nghiệm, từ đó lún sâu vũng lầy, cam tâm tình nguyện hiến tế linh hồn.
Tần Lưu Tây cau mày, nhanh chóng xem tiếp ký ức. Đến đoạn thiếu niên tiết lộ lai lịch thật sự của cho Trường Mi đạo nhân, nàng trợn tròn mắt. Quả nhiên là Xích Chân Tử!
Khi thấy cảnh Xích Chân T.ử xé rách gian mở đường âm phủ bỏ trốn qua ký ức của Trường Mi đạo nhân, sắc mặt Tần Lưu Tây biến đổi kịch liệt.
Nguy !
Tim nàng đập thình thịch, nỗi bất an lan tràn khắp cơ thể.
“Hắc Sa!”
Nghe tiếng gọi như sấm rền, Hắc Sa nhanh chóng : “Phía còn một ngôi miếu nhỏ, bên trong giam giữ vài phụ nữ bụng mang chửa.”
Tần Lưu Tây còn tâm trí mà lo chuyện đó, vội : “Ngươi ở xử lý chuyện bên , về . Xong việc thì đến tìm .”
Nàng ném một câu, thuận tay lôi con cóc ghẻ trong ba lô vứt xuống đất: “Tự lo lấy !”
Động tác của nàng cực nhanh. Khi Hắc Sa và con cóc ghẻ hồn thì nàng xé rách gian biến mất theo đường âm phủ.
Hắc Sa nhíu mày. Hắn từng thấy Tần Lưu Tây mất bình tĩnh như . Ngay cả lúc giao đấu với đây, nàng vẫn ung dung tự tại. Vậy mà giờ đây nàng tỏ bức thiết và nôn nóng đến thế.
Con cóc ghẻ trong lòng ngổn ngang trăm mối. Nó tự do , nhưng thấy thê lương và cô độc thế ?
Nó bỏ rơi !
Đêm khuya tĩnh mịch.
Xích Chân T.ử lặng lẽ lẻn Thanh Bình Quan, di chuyển như một bóng ma thoắt ẩn thoắt hiện, tìm đến đạo thất của Xích Nguyên lão đạo nhưng thấy ai.
Hắn ngoài, lúc gặp một lão đạo sĩ đang ngáp dài bước từ đạo quán, bèn hạ giọng hỏi thăm.
Lão đạo sĩ dừng bước, ngước mắt thiếu niên khuôn mặt tinh xảo mặt, chớp chớp mắt hỏi: “Thiện nhân ở đây? Muốn tìm nhà xí ?”
“Ta tìm Xích Nguyên luận đạo, ông đang ở ?”
Mí mắt lão đạo sĩ giật giật: “Luận đạo giờ ư?”
Ta thấy ngươi giống đến tìm phiền phức hơn!
Phiền phức thật đấy! Xích Chân T.ử nhếch mép, đưa tay chộp lấy lão đạo sĩ. Lão đạo sĩ lập tức toát mồ hôi lạnh, hét toáng lên: “Người ! Có hái hoa tặc!”
Xích Chân T.ử tiếng hét bất ngờ giật , tay run lên: “???”
Ta, đường đường là một mỹ nam t.ử dung mạo tinh xảo, gọi là hái hoa tặc? Mà còn hái hoa ở đạo quan đực rựa ?
Tuy nhiên, tiếng hét của lão đạo sĩ đ.á.n.h thức . Nhiều đạo sĩ còn kịp xỏ giày chạy chân đất ngoài, miệng hô to: “Hái hoa tặc ? Ở ?”
To gan thật, dám đến Thanh Bình Quan giở trò đồi bại!
Xích Chân T.ử tức điên , tóm ngay lấy Tam Nguyên nhỏ tuổi nhất, ấn tay lên đầu bé, quát: “Xích Nguyên ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-794-luan-dao-la-den-tim-phien-phuc-thi-co.html.]
“Quan chủ lão nhân gia đang bế quan, ngươi mau thả đứa bé !” Thanh Viễn trầm mặt quát.
Bế quan?
Đồng t.ử Xích Chân T.ử co rút , ngón tay nhanh chóng bấm độn. Đột nhiên, ném Tam Nguyên xa, xé rách gian biến mất.
Thanh Viễn vội vàng đỡ Tam Nguyên dậy, dặn dò lão đạo sĩ: “Mọi chăm sóc nó.”
Còn thì chạy nhanh về đạo thất của Xích Nguyên, lục lọi tìm một lá bùa Truyền Âm Ngàn Dặm quý giá. Phải báo cho Thiếu quan chủ ngay lập tức.
Nhận tin truyền âm của Thanh Viễn, sắc mặt Tần Lưu Tây đen như mực tàu: “Xích Chân Tử, ngươi dám!”
Cùng lúc đó, tại tiểu long mạch, Xích Nguyên lão đạo mở mắt, dậy bước ngoài, khởi động sát trận.
Xích Chân T.ử bước trận pháp, sắc mặt liền biến đổi: “Tuyệt Sát Trận!”
Hắn Xích Nguyên đang căn nhà gỗ, nhạo: “Sư tự xưng là của chính đạo, thế mà cũng chiếm đoạt bảo địa của khác để bế quan tu hành ? Già nên mặt mũi cũng vứt hết ?”
Xích Nguyên lão đạo để ý đến lời châm chọc mỉa mai, khoanh tay thẳng, ánh mắt lạnh lùng chằm chằm khuôn mặt quá mức tinh xảo của đối phương: “Không ngờ ngươi đoạt xá khác nữa.”
Xích Chân T.ử hài lòng sờ lên mặt , : “Yên tâm, đây là cuối cùng.”
Hắn sẽ dùng xác sống thật lâu dài, theo Tôn Thần phi thăng thành tiên.
Dứt lời, nhiều nữa mà trực tiếp xông phá trận. Hắn nhanh chóng bắt giữ Xích Nguyên khi con oan quỷ đuổi kịp.
Tuyệt Sát Trận, lớp ngoài là Sát, lớp trong là Tuyệt, vây khốn kẻ thù bên trong cho thoát .
Xích Chân T.ử phớt lờ những đòn sát thủ liên tiếp ập đến, hai tay kết ấn liên tục, đ.á.n.h mạnh mắt trận. Tiếng nổ ầm ầm rung chuyển cả một vùng, linh khí tán loạn.
Tuy chật vật nhưng trận pháp sự công phá của bắt đầu lung lay sắp đổ.
Xích Nguyên lão đạo thủ đoạn phá trận của , sắc mặt trầm xuống. Mới chỉ vài tháng, đến nửa năm kể từ Tây Nhi đ.á.n.h chạy, mà thực lực khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn .
Nhớ lời Tần Lưu Tây , ông trầm giọng hỏi: “Ngươi thực sự trở thành tay sai cho Ác Phật?”
Nếu , tu vi đạo thuật hồi phục nhanh đến thế?
Xích Chân T.ử sững . Ác Phật gì chứ?
“Ta phụng thờ Tôn Thần chí cao vô thượng, há tha cho ngươi nh.ụ.c m.ạ ngài!” Xích Chân T.ử dẫn một tia Ngũ Lôi oanh thẳng trung tâm mắt trận.
Mắt trận vỡ, trận pháp phá.
Xích Nguyên lão đạo kinh hãi tu vi hiện tại của , lòng chùng xuống.
Phá trận xong, Xích Chân T.ử nuốt một viên đan dược, l.i.ế.m vệt m.á.u bên khóe môi, : “Cũng đừng trách sư . Vốn dĩ đấu đá với ngươi, dù mỗi một chí hướng, nước sông phạm nước giếng là nhất. khổ nỗi t.ử của ngươi cứ như âm hồn bất tán bám riết lấy , thì đừng trách tay. Bắt ngươi, con ranh con sẽ cúi đầu xưng thần.”
“Ngươi mơ !” Xích Nguyên lão đạo lạnh, tế một cái Âm Dương Bát Quái Trận bàn, vây khốn cả hai trong trận.
Dù c.h.ế.t ở đây, ông cũng quyết để trở thành điểm yếu của Tần Lưu Tây.