Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 792: Biết được tung tích Linh Hư Cung, tiêu diệt tà tăng
Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:02:03
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuệ Toàn chối tội, rằng gì về Thánh Tôn Phật Linh Hư Cung. tên ôn thần Tần Lưu Tây dùng thủ đoạn gì mà ngón tay bốc lửa, còn nhắm thẳng yếu huyệt của , dọa sợ đến mức co rúm .
Lần đúng là đá thiết bảng .
Tuệ Toàn tuy chút ngộ tính với Phật pháp, nhưng loại thành tâm dâng hiến cả đời cho Phật Tổ. Trước thể dễ dàng từ bỏ Đạo giáo để quy y cửa Phật, thì bây giờ cũng thể tục bất cứ lúc nào để một thường, lấy vợ sinh con.
Hắn tuyệt đối trở thành phế nhân!
“Ta...”
“Suy nghĩ kỹ hãy trả lời nhé, thời gian của quý báu lắm.” Tần Lưu Tây ấn tay xuống thấp hơn, tàn lửa suýt rơi xuống tăng bào của .
Tuệ Toàn sợ hãi kêu oai oái.
Con cóc ghẻ giả c.h.ế.t trong ba lô nãy giờ tặc lưỡi cảm thán. Thật là tàn nhẫn, nhưng nó thích! Cuối cùng cũng hiểu cảm giác “đau thấu tim gan” là thế nào.
Thảm thật đấy, nhưng một chút cũng đáng thương!
Tuệ Toàn cân nhắc thiệt hơn, thấy cái mạng mắt quan trọng hơn, bèn khai thật: “Ta... cũng nhiều lắm. Hai năm của Linh Hư Cung tìm đến, hợp tác đôi bên cùng lợi, nên mới đào đường hầm bí mật , bắt những phụ nữ đó.”
“Nói là những phụ nữ đó các ngươi hành hạ từ hai năm ?”
Tuệ Toàn chột , vội biện giải: “Trong chùa một hòa thượng qua đó, nhưng bần tăng từng đặt chân đến đó nào, tuyệt đối thông đồng bậy.” Hắn còn chê chung chạ với đám đàn bà đó bẩn thỉu chứ.
Tần Lưu Tây khẩy: “Ngươi cũng kén chọn gớm nhỉ.” Nàng ngẫm nghĩ về mốc thời gian, hỏi tiếp: “Thế còn chuyện Thánh Tôn Phật thì ?”
“Chuyện đó xảy cách đây một năm. Cung chủ bên mang đến một bức tượng Phật gọi là Thánh Tôn Phật, bảo chúng nặn thêm tượng nhỏ đặt Phật đài, sức tâng bốc sự linh nghiệm của nó với khách hành hương để thu hút tín đồ. Ta vốn để tâm lắm, ai ngờ đám đó tin sái cổ, tôn sùng điên cuồng, thậm chí còn tự nguyện truyền giáo...”
“Chẳng lẽ sự ám thị của các ngươi ?” Tần Lưu Tây châm chọc: “Tượng Phật bằng đất nhiễm âm sát khí, thờ cúng lâu ngày sẽ tích tụ âm khí, khiến thờ sinh lòng hung hăng. Một khi họ tin, thêm sự ám thị tâm lý của các ngươi, thì các ngươi bảo họ chẳng ?”
Tuệ Toàn ngượng ngùng: “Thì cũng họ tin chứ.”
Tần Lưu Tây chú ý đến thời điểm xuất hiện của Thánh Tôn Phật, hỏi: “Ngươi chắc chắn là tên cung chủ đó mang tới cách đây một năm chứ?”
“Đương nhiên. Bần tăng ở chùa Nam Vô mới ba năm, thời gian dài nên nhớ rõ.”
“Vậy Linh Hư Cung ở ? Sao ở Tề Châu ít đến thế?”
Tuệ Toàn đáp: “Không là , vì đây Linh Hư Cung tên là Thái Thượng Quan. Mới đổi tên thành Linh Hư Cung vài tháng nay thôi. Hơn nữa khi đổi tên, nó tạm thời đóng cửa sơn môn, đón khách hành hương nữa.”
“Ái chà chà, chỗ đó! Chẳng là cái Thái Thượng Quan rách nát ở Tiểu Linh Sơn phía tây núi Vạn Phật ? Trước thấy hương khói ở đó sắp tàn , đổi cái tên là phất lên ?” Con cóc ghẻ bất ngờ nhảy chõ mồm .
Tuệ Toàn giật , con cóc vai Tần Lưu Tây với vẻ mặt quái dị.
Cóc cũng tiếng ?
Tần Lưu Tây búng tay một cái, hất nó văng xuống đất.
Hư Vân Quan, Linh Hư Cung... hóa là đổi tên đóng cửa tu luyện, thảo nào ai đến.
“Kẻ đầu miếu quan đó tên là gì?”
Tuệ Toàn rụt cổ: “Gọi là Thái Thanh chân nhân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-792-biet-duoc-tung-tich-linh-hu-cung-tieu-diet-ta-tang.html.]
“Những đứa trẻ sơ sinh cũng là do ? Dùng để luyện quỷ ?” Tần Lưu Tây trừng mắt : “Ngươi cũng to gan thật, sợ tạo nghiệp chướng ?”
Tuệ Toàn cúi đầu lí nhí. Hắn gì , cùng lắm chỉ giúp bế đứa bé qua đó thôi. Có khi bên còn tự sang lấy chứ. Hắn ngốc, tránh nhân quả nghiệp chướng thì tránh xa .
Bỗng nhiên cổ nhói đau, mắt tối sầm, Tuệ Toàn ngã vật đất bất tỉnh.
“Ối chà, qua cầu rút ván kìa! Hỏi xong chuyện là thủ tiêu luôn, tàn nhẫn quá !” Con cóc ghẻ bình luận với giọng điệu châm chọc.
“Còn lải nhải nữa, tin tặng ngươi thêm một cái chân tàn phế nữa?” Nàng hừ lạnh: “Ngươi rảnh rỗi thế thì đến ngôi làng gần đây báo tin . Bọn Lan Hạnh đang đợi ở đó đấy.”
Cóc ghẻ: “Ta lợi lộc gì?”
“Trước ngươi nhiều chuyện ác, cướp đoạt bao nhiêu sinh khí thọ nguyên của khác, giờ chịu chút việc thiện để bù đắp ? Cơ hội cho đấy, thì bảo khác .” Tần Lưu Tây bộ bỏ .
Cóc ghẻ vội vàng: “Ấy , gì mà nóng thế. Việc thiện thế để cho.”
Nói xong, nó dùng ba cái chân nhảy tót .
Tuy Tần Lưu Tây biến thành tàn phế, đạo hạnh mất chín phần mười, nhưng nhờ hấp thu sinh khí thọ nguyên bao năm nay, nó vẫn còn chút tu vi, hơn hẳn lũ yêu quái tầm thường. Việc chạy báo tin cỏn con chỉ là chuyện nhỏ.
Thế là, nhóm Lan Hạnh đang chờ đợi trong lo lắng nghĩ đến đủ tình huống về đưa tin, nhưng mơ cũng ngờ đó là một con cóc ghẻ tiếng .
Lan Hạnh từng chứng kiến sự độc miệng của con cóc nên còn giữ bình tĩnh. Còn Nhậm Đình thì chạy ngoài ngó trời ngó đất, tự hỏi ngày mai mặt trời mọc đằng tây ?
Tuy nhiên, nhận tin tức, Nhậm Đình lập tức tận dụng phận của , điều động quan binh trong đêm đột kích chùa Nam Vô bắt . Đến khi sơn cốc, họ mới bàng hoàng nhận đời những chuyện dơ bẩn tàn độc đến thế.
Đám tà tăng ở chùa Nam Vô đều bắt trói. Những hòa thượng giam cầm và đám phụ nữ trong sơn cốc giải cứu đưa về chùa Nam Vô, ai nấy đều cảm giác như sống kiếp nạn.
Sau khi đưa ngoài, Tần Lưu Tây phóng hỏa thiêu rụi hố xác c.h.ế.t và những nơi tà ác trong sơn cốc để trừ hậu họa, tránh việc kẻ thứ hai như Tuệ Toàn xuất hiện. Sau khi bàn bạc với Trí Thành, nàng cũng phá hủy luôn lối của mật đạo.
Thấy thể Trí Thành hành hạ đến tàn tạ, các hòa thượng khác cũng thương tích đầy , Tần Lưu Tây bắt mạch kê đơn t.h.u.ố.c điều dưỡng cho từng .
“Chuyện xảy ở chùa Nam Vô chắc chắn sẽ quan phủ công bố rộng rãi. Dù cũng xuất hiện tà tăng cấu kết với tà tu hại , cần cho bá tánh để tiêu hủy những bức tượng Tà Phật phát tán ngoài.” Tần Lưu Tây với Trí Thành đại sư: “Một khi tin tức lan truyền, danh tiếng chùa Nam Vô chắc chắn ảnh hưởng, hương khói sẽ lạnh lẽo, cuộc sống sắp tới thể sẽ khó khăn, ngài nên chuẩn tâm lý .”
“A di đà phật. Bần tăng vốn là khổ hạnh tăng, duyên mới đến đây xây chùa. Hương khói vượng cũng , chùa vẫn còn đó, vài mẫu ruộng chùa, cũng đủ để tự cung tự cấp, đến nỗi để các tăng nhân c.h.ế.t đói. Chỉ cần thành tâm thờ Phật, một lòng hoằng dương Phật pháp, lâu dần hương khói sẽ vượng trở thôi.” Trí Thành chắp tay cúi đầu tạ ơn Tần Lưu Tây: “Tất cả là nhờ đại thiện tâm của tiểu hữu, chúng mới thấy ánh mặt trời, cơ hội chuộc tội. Sau tiền nhang đèn của chùa, bần tăng nguyện dùng hết để bố thí hành thiện tích đức, bù đắp tội gây . A di đà phật.”
Thư Sách