Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 788: Mật đạo và hố xác chết
Cập nhật lúc: 2025-11-24 02:54:57
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây cùng Nhậm Đình và rời khỏi chùa Nam Vô một cách dứt khoát. Trí Thành đại sư và đám hòa thượng thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như tiễn ôn thần . Họ nào , bám vạt áo tăng bào rộng thùng thình màu vàng đất của Trí Thành là một giấy nhỏ xíu màu vàng, hòa lẫn màu áo gần như thể nhận .
“Các về thành .” Tần Lưu Tây bảo nhóm Nhậm Đình .
Nhậm Đình sửng sốt: “Còn Thiếu quan chủ thì ?”
“Chùa Nam Vô đơn giản như vẻ bề ngoài . Có những thứ các ngươi giải quyết , sẽ đó.” Tần Lưu Tây .
“Có liên quan đến việc hồn phách mất ?”
Tần Lưu Tây im lặng một lát đáp: “Bức tượng Tà Phật xuất phát từ nơi . Còn về hai hồn bảy phách của ngươi, lát nữa sẽ thử triệu hồi ngay tại chùa Nam Vô xem , nhưng gọi về thì khó .”
Lòng Nhậm Đình thắt , trầm giọng : “Thiếu quan chủ hiểu.”
Tần Lưu Tây định vài câu an ủi nhưng thôi, an ủi khác vốn sở trường của nàng, cuối cùng chỉ đành thở dài một tiếng.
Nhậm Đình cũng tình cảnh hiện tại quá bi đát. Dù cứu , nhưng thù thể báo. Chùa Nam Vô rõ ràng điều ác, thể để nó tiếp tục tồn tại hại .
“Thiếu quan chủ, những chuyện vượt quá khả năng của phàm chúng dám xen kẻo vướng chân ngài. chuyện bắt , phá hủy ngôi chùa lòng hiểm độc thì chúng thể giúp một tay, thể để ngài đơn phương độc mã .” Nhậm Đình bảng hiệu chùa Nam Vô, : “Ngôi chùa hại cần công bố cho bá tánh để tránh thêm nhiều hại, việc cần quan phủ tay.”
Tần Lưu Tây khẽ thở dài. Những tín đồ tẩy não thường cuồng tín, rát cổ họng họ cũng vẫn tin sái cổ. để ngăn chặn thêm lừa, đúng là cần quan phủ thông báo rộng rãi.
“Vậy thế , ngươi chọn vài , tìm một nhà nông dân gần đây ẩn náu. Có tin tức gì sẽ sai đến báo cho ngươi.”
Lan Hạnh lên: “Ta theo ngài nhé, thể chân chạy việc vặt.”
Tần Lưu Tây lắc đầu: “Ngươi theo Nhậm Đình . Chùa Nam Vô và Linh Hư Cung thể thực sự liên hệ, chút manh mối .”
Mắt Lan Hạnh sáng lên: “Vậy càng theo.”
“Không . Nếu thực sự gặp kẻ đó, cuộc chiến chỉ là đấu võ mà là đấu pháp. Ngươi theo, lỡ bắt con tin, phân tâm cứu ngươi, thế thì vướng víu chân tay lắm.” Tần Lưu Tây dứt khoát từ chối: “Nếu ngươi thực sự yên thì theo Nhậm Đình chọn , cùng đợi ở một chỗ .”
Lan Hạnh định sợ c.h.ế.t, nhưng ánh mắt kiên định của Tần Lưu Tây, nghĩ đến tình cảnh của Lan Hựu, cuối cùng đành gật đầu.
Tần Lưu Tây để họ , còn thì thừa dịp trời tối hẳn, dán một lá bùa ẩn lên , nghênh ngang chùa Nam Vô. Đồng thời, nàng chia một phần thần thức theo dõi động tĩnh của Trí Thành.
Trí Thành lẽ thương do thuật triệu hồn, về đến thiền phòng uống đan d.ư.ợ.c thiền điều tức. Ngay đó, dùng bữa tối.
Qua mắt của giấy nhỏ, Tần Lưu Tây thấy bàn ăn nhỏ bày biện đủ món, lạnh một tiếng. Không ngoài, chẳng thèm diễn nữa.
Trên bàn ăn thịt rượu, còn cơm trắng dẻo thơm. Cuộc sống nhỏ sung túc hơn khối , thảo nào béo mỡ màng thế .
Tần Lưu Tây hừ một tiếng, thiên điện. Trong điện lúc ai. Chân nàng cảm nhận chút động tĩnh, cúi xuống thì thấy giấy nhỏ nàng để đó.
Người giấy nhỏ kéo góc áo nàng, vẫy vẫy tay nhẹ nhàng nhảy xuống đất, chạy phía tượng A Di Đà Phật ở thiên điện, chỉ một chỗ.
Tần Lưu Tây cúi xuống , phát hiện chân tường kệ kinh một khe hở nhỏ xíu, nếu kỹ thì thể nào phát hiện . Nàng cúi , đưa ngón tay sờ soạng.
Có luồng gió thổi từ khe hở, chứng tỏ nơi đường hầm hoặc mật đạo thông gió.
“Cơ quan ?”
Người giấy nhỏ xuống sàn, mỏng như tờ giấy chui tọt khe hở. Không nó gì bên trong, chỉ tiếng lách cách vang lên, bức tường kệ kinh tự động mở một cánh cửa nhỏ chỉ một chui lọt.
Tần Lưu Tây lách trong. Dưới chân là những bậc thang dẫn xuống hầm, hai bên tường đèn dầu thắp sáng.
Người giấy nhỏ bay lượn quanh ngọn đèn dầu đáp xuống vai nàng, chỉ tay xuống .
Tần Lưu Tây bước xuống, thầm nghĩ chỗ quái quỷ nào cũng mật đạo thế , giống hệt cái miếu hoang dâm ô nàng từng phá hủy đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-788-mat-dao-va-ho-xac-chet.html.]
Thật là âm u mờ ám.
Đi xuống hết cầu thang, khí trở nên ẩm lạnh. Tần Lưu Tây bỗng dừng bước, hốc tường. Nơi đó đặt một bức tượng Phật, chính là bức tượng Tà Phật , tỏa âm khí và tà khí nồng nặc. Đôi mắt tượng như sự sống, chằm chằm xem, cực kỳ quỷ dị.
Lần thì hết đường chối cãi nhé.
Tần Lưu Tây lạnh, tiếp tục xuống cho đến khi chạm đất bằng, thẳng về phía .
Dọc theo mật đạo, cứ cách vài bước một bức tượng Tà Phật, khiến gian chật hẹp càng thêm âm u lạnh lẽo, bực bội khó chịu.
Bùng.
Đầu ngón tay Tần Lưu Tây hiện lên một ngọn lửa nhỏ. Ánh lửa đỏ rực xua tan cảm giác bực bội trong lòng, nàng rảo bước nhanh hơn.
Đi chừng mười lăm phút, Tần Lưu Tây cảm nhận ẩm phả mặt. Ra khỏi lối thoát, nàng đầu , khóe miệng giật giật.
Lối thế mà là cửa sinh của một ngôi mộ cổ.
Trước mặt nàng là một sơn cốc, cây cối rậm rạp âm u. Cách đó xa dường như tiếng và ánh lửa bập bùng.
Nàng theo tiếng động tới. Được vài bước, thấy tiếng kên kên kêu quang quác thê lương. Suy nghĩ một chút, nàng rẽ sang hướng trái.
Xuyên qua một bụi gai, mùi m.á.u tanh nồng nặc xộc mũi. Tần Lưu Tây nhíu mày, bước nhanh hơn. Một cái hố sâu tràn ngập âm khí hiện mắt, đất xung quanh hố đào xới lộn xộn. Nàng xuống hố, đồng t.ử co rút .
Dưới hố, xác c.h.ế.t ngổn ngang chồng chất lên , lẫn lộn cả xương trắng. Hai ba con kên kên đang rỉa xác, thấy nàng đến thì hoảng sợ vỗ cánh bay , kêu lên những tiếng chói tai.
Sắc mặt Tần Lưu Tây khó coi vô cùng. Nàng quanh quất, ngoài những cái xác hố thì thấy một vong hồn nào.
Nhìn những cái xác , giống c.h.ế.t tự nhiên. Nếu là c.h.ế.t bất đắc kỳ t.ử thì oan hồn thường sẽ lẩn quất quanh xác, nhưng ở đây lấy một mống, thật kỳ lạ.
Tần Lưu Tây rời khỏi đó, đường chính lên phía . Tiếng ngày càng rõ, xen lẫn cả giọng nữ.
Mày nàng càng nhíu chặt hơn.
“Khụ khụ.”
“Lão trụ trì, để con tìm chút thảo d.ư.ợ.c về, nếu sức khỏe ngài chịu nổi?” Một giọng nam khàn khàn vang lên.
Tần Lưu Tây vòng qua một cây to, một túp lều lớn hiện mắt. Xa hơn chút nữa là vài cái hầm đất và nhà gỗ.
“Không cần , cái mạng già sớm đáng sống nữa . C.h.ế.t cũng coi như xong nợ trần, tội của chỉ thể xuống âm phủ mà trả thôi.” Một giọng già nua hơn lọt tai Tần Lưu Tây, chuyện cũng lọt tầm mắt nàng.
“Trí Thành đại sư?”
Thư Sách