Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 784: Ngày nào cũng bị công kích thân thể ếch
Cập nhật lúc: 2025-11-24 01:13:50
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngồi xe ngựa Nam Vô Tự, thấy Lan Hạnh vẻ trầm mặc, Tần Lưu Tây bèn hỏi: “Có cảm thấy khó chịu ?”
Lan Hạnh ngẩn , ngẩng đầu nàng: “Sao Thiếu quan chủ hỏi ?”
“Đến Tề Châu cũng là vì tìm Linh Hư Cung nơi Lan Hựu đang ở, nhưng hôm nay trì hoãn thêm nữa, trong lòng ngươi sốt ruột chứ gì?”
Lan Hạnh im lặng một lát khổ: “Thân sơ khác, so với Nhậm phu nhân, tự nhiên thiên vị Lan Hựu hơn. Nói vội chỉ là lời khách sáo. thật, vội cũng chẳng gì , chuyện vượt quá khả năng của , chỉ thể dựa Thiếu quan chủ. Ta tin ngài tự chừng mực.”
Tần Lưu Tây : “Từ ngày ngươi xuất hiện đến giờ, một về cái tên Tề Châu . Có mấy vụ việc cũng xảy ở địa phương . Thú thật, hai nhà Phật Đạo chúng đang tìm kiếm một kẻ khó đối phó. Ta nghĩ liệu trong chuyện mối liên hệ nào , nên mới điều tra cùng lúc. Một sự trùng hợp thì thể là ngẫu nhiên, nhưng nhiều sự trùng hợp cùng lúc thì đáng ngờ.”
Lan Hạnh là thông minh, thử hỏi: “Kẻ khó đối phó mà Thiếu quan chủ nhắc tới chắc hẳn lợi hại, phàm tục như thể tìm nhỉ?”
Tần Lưu Tây lười biếng đáp: “ là một lão già lợi hại, sống đến mấy ngàn năm .”
Đồng t.ử Lan Hạnh co rút . Mấy ngàn năm?
Con sống trăm năm gọi là trường thọ, sống đến mấy ngàn năm thì còn gọi là ? Phải gọi là lão yêu quái mới đúng chứ?
Lan Hạnh buột miệng suy nghĩ trong lòng.
Tần Lưu Tây khẩy: “Thì đúng là lão yêu quái mà.”
Lan Hạnh nuốt nước bọt: “Ngài cố chấp điều tra chuyện tượng Phật cũng là vì liên quan đến lão yêu quái đó ?”
“ .”
Tần Lưu Tây cái tay nải, tiếp: “Và nghi ngờ kẻ đoạt xá Lan Hựu chính là tên phản đồ của Thanh Bình Quan chúng , kẻ đó thể liên hệ với lão yêu quái , cho nên...”
Lan Hạnh rùng , hiểu.
Tất cả xâu chuỗi : Nhậm phu nhân, Lan Hựu, đều là những nạn nhân xui xẻo do kẻ bức tượng Tà Phật tạo .
Tình trạng của Nhậm phu nhân thấy, hồn phách gần như mất hết. Còn Lan Hựu thì đoạt xá, giam cầm hồn phách ngay lập tức. Hai cũng chẳng cần so xem ai t.h.ả.m hơn, đều t.h.ả.m như cả.
Lòng Lan Hạnh chùng xuống. Nhậm phu nhân thành thực vật, còn Lan Hựu thì ?
Cả quãng đường còn ai thêm lời nào.
Tần Lưu Tây xếp bằng trong xe ngựa, hai tay kết ấn, vận hành một vòng đại chu thiên.
Lan Hạnh thấy nàng như , bản cũng nặng lòng suy tư, dám quấy rầy, chỉ lặng lẽ bên cửa xe, miên man suy nghĩ.
Trong tay nải bỗng động tĩnh. Con cóc ghẻ rốt cuộc chịu nổi việc nhốt chung với tượng Tà Phật nữa, nó húc tung nắp hộp ngọc, nhảy ngoài, hít một thật sâu.
“Suýt thì c.h.ế.t ngạt lão tử!”
Lan Hạnh đang suy nghĩ vẩn vơ tiếng bất thình lình giật , đầu thì thấy ngoài Tần Lưu Tây chẳng ai.
Sau đó, trố mắt một con cóc ghẻ nhảy đến cửa xe, hai chân chống xuống sàn, ngả , một chân buông thõng, dựa lưng y hệt dáng .
Lan Hạnh: “!!!”
Thư Sách
Cái quái gì thế ?
Con cóc ghẻ dựa cửa xe, như sống , nghiêng đầu, giơ một cái chân lên vẫy vẫy: “Làm quen chút nhé, bản tôn chính là hậu duệ của Ba chân Kim Thiềm.”
Lan Hạnh: “...”
Ba chân Kim Thiềm? Ngươi chắc là tàn tật chứ Kim Thiềm nỗi gì!
Hắn từng thấy hình tượng Ba chân Kim Thiềm , tàn tạ như con cóc ?
Định lừa ai thế hả?
trọng điểm ở đó, mà là con cóc tiếng !
Lan Hạnh nhớ lúc khi thành, tiếng phát từ lưng Tần Lưu Tây, chắc chắn là nó .
Trải qua chuyện Lan Hựu đoạt xá, theo Tần Lưu Tây đường âm phủ đến Tề Châu, chứng kiến chuyện c.h.ế.t giả, thực vật, thấy Tần Lưu Tây hỏi chuyện âm sai, cùng với chuyện Tà Phật và lão yêu quái ngàn năm... Kiến thức của Lan Hạnh giờ đây phong phú lắm , đối với những chuyện thần kỳ vượt quá lẽ thường cũng còn quá ngạc nhiên nữa.
Quỷ còn gặp , một con cóc tiếng và hành động như thì gì hốt hoảng!
“Lan Hạnh.” Hắn khô khốc giới thiệu tên .
Con cóc ghẻ bĩu môi : “Ta , ngươi là tên đoạn tụ (gay) đó chứ gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-784-ngay-nao-cung-bi-cong-kich-than-the-ech.html.]
Lan Hạnh: “?”
Hắn đầu , xuống cái chân cụt ngủn của nó, : “Cái chân cụt của ngươi là chặt ? Chắc do cái miệng tiện mà chứ gì?”
Con cóc ghẻ nhảy dựng lên: “Đánh đ.á.n.h mặt, mắng vạch khuyết điểm, ngươi hiểu quy tắc giang hồ hả?”
Lan Hạnh thản nhiên: “Ngươi là ?”
Con cóc ghẻ cảm nhận sự ác ý sâu sắc: “!!!”
Tên loài kiêu ngạo quá đấy!
Tè cho một bãi ướt bây giờ!
Ngay lúc nó định giở trò thì Tần Lưu Tây ho khan một tiếng.
Cơn buồn tè của con cóc ghẻ lập tức tắt ngấm. Thôi bỏ , đường đường là chuẩn Ba chân Kim Thiềm, thèm chấp nhặt với phàm.
Lan Hạnh thoát một kiếp nạn khai mù, khôi phục vẻ mặt lạnh nhạt.
Tần Lưu Tây con cóc ghẻ: “Ngươi chui gì?”
Nó đáp: “Ngươi để bức tượng Phật đó trong tay nải, ai mà chịu nổi? Ta phiền c.h.ế.t .”
Tần Lưu Tây liếc tay nải: “Ngươi cũng thứ lành gì. Trước cũng theo tà đạo, ở cùng với nó chẳng là cá gặp nước, cùng một giuộc ?”
Lại công kích thể ếch hằng ngày đúng ?
Con cóc ghẻ gào lên: “Không thể cho cơ hội cải tà quy chính, một lòng hướng đạo ?”
Ha hả.
Tần Lưu Tây lấy bức tượng Tà Phật , hỏi: “Ngươi cảm nhận điều gì bất thường ? Ví dụ như so với linh khí ở cái hang động của ngươi, nơi điểm gì tương đồng ?”
Nó lắc đầu quầy quậy: “Không . Hang động linh khí, còn thứ tà khí, mà giống ?”
Nó trưng vẻ mặt “ngươi đừng tưởng ngu”.
“Thế ngươi chút ham nào nhập bọn với nó ?”
“Không ! Ta tuyệt đối ! Ta đảm bảo về hang động ở núi Vạn Phật sẽ thành thật tu luyện, đường tà đạo nữa ?” Con cóc ghẻ sắp phát điên . Người ép nó thành tà tu ?
Tần Lưu Tây liếc bức tượng Tà Phật, : “Vậy thì ý chí của ngươi cũng kiên định đấy. Chứ thứ còn thấy sinh lệ khí (sự hung dữ).”
Đôi mắt đỏ của con cóc liếc qua: “Lệ khí thì đấy, chẳng vì thế mà thấy bực bội chịu nổi .”
Tần Lưu Tây nó, giọng nhàn nhạt: “Tà vật sẽ nhiễu loạn tâm trí con . Con đường tu hành dễ dàng, nếu giữ vững đạo tâm, một bước sa chân là vạn kiếp bất phục. Những chuyện ngươi , nghiệp chướng và nhân quả ngươi gánh chịu vẫn thanh toán xong . Ta g.i.ế.c ngươi, nhưng Thiên Đạo ắt sẽ ghi nhớ món nợ . Bất kể ngươi tu hành đến , khi đến lúc độ kiếp, hoặc lẽ cần đợi đến lúc đó, ngươi sẽ nhân quả phản phệ. Đến lúc , kết cục của ngươi sẽ còn thê t.h.ả.m hơn lúc đấu pháp với nhiều. Lựa chọn của ngươi sẽ là chính tà đây?”
Con cóc ghẻ run lên, hình ếch xẹp xuống như quả bóng xì .
Tần Lưu Tây thêm gì nữa. Hồi lâu mới thấy giọng trầm trầm của nó vang lên:
“Đến lúc đó, nếu trời dung , thì đó là mệnh của !”
Phàm là kẻ tu hành, dù là yêu quái tinh quái, đều thể tránh khỏi sự phán xét của Thiên Đạo.