Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 781: Chết giả, mất hồn

Cập nhật lúc: 2025-11-24 01:13:47
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhậm Đình khí thế của Tần Lưu Tây trấn áp, do quá kiêng kị sự việc kỳ quái xảy trong linh đường, rốt cuộc cũng ngăn cản nàng nữa. Đặc biệt là khi xem xong bức thư của vợ chồng Nhậm Vân, đích dẫn nàng .

“Lúc đậy nắp quan tài, đinh còn đóng xuống thì nắp quan tài bỗng nhiên bật mở. Mọi đều thấy dậy.” Giọng Nhậm Đình khản đặc vì sợ hãi khi giải thích.

Đây chính là cảnh tượng “xác c.h.ế.t vùng dậy” mà những đến phúng viếng đồn đại.

Tần Lưu Tây gì, bước thẳng linh đường. Vì sự cố đáng sợ nên thì ngất, thì chạy, linh đường giờ đây trống huơ trống hoác, chỉ những dải cờ trắng bay phất phơ, tạo nên khung cảnh âm u rợn .

“Cha.” Nhậm Đình dìu cha già mới tỉnh , giải thích sơ qua về lai lịch của Tần Lưu Tây.

Nhậm Minh Quang cảm thấy vô cùng kỳ lạ. Thê t.ử mới mất hai ngày, tuy rằng gửi tin báo tang cho trưởng nữ đang theo chồng nhậm chức, nhưng theo lý thuyết thì thể nào nhanh như đến, còn là một Thiên sư.

Nhậm Đình giải thích: “Trong thư Vân Nương vị Thiếu quan chủ Thanh Bình Quan cứu mạng con . À , Vân Nương sinh non, sinh một bé gái.”

Nhậm Minh Quang giật kinh hãi, nhưng thấy Tần Lưu Tây đang về phía quan tài, ông vội : “Khoan chuyện đó , qua xem .”

Nhậm Đình gật đầu.

Tần Lưu Tây đến gần quan tài. Quan tài bằng gỗ nam, tuy sánh bằng tơ vàng nam mộc nhưng chất lượng cũng cực . Lúc nắp quan tài dịch chuyển một chút, đậy kín.

Tần Lưu Tây dùng tay đẩy nhẹ, nắp quan tài trượt xuống, để lộ bên trong.

Người đó mặc một bộ cát phục cáo mệnh phu nhân, bên cạnh đặt một đồ tùy táng bằng vàng ngọc. Tuy nhiên, khuôn mặt Nhậm phu nhân bao phủ bởi một luồng hắc khí đen kịt, trông vô cùng điềm .

Tần Lưu Tây nhíu mày.

Nhậm Đình và cha cũng gần, lấy hết can đảm , hít một lạnh, kinh hãi thốt lên: “Sao thế ?”

Bọn họ từng thấy sắc mặt c.h.ế.t, thường là trắng bệch còn chút máu, chứ bao giờ thấy ai đen sì như thế .

Nhậm Minh Quang lảo đảo, môi mím chặt, hốc mắt đỏ hoe: “Phu nhân...”

Tần Lưu Tây cúi , cầm lấy tay Nhậm phu nhân, đặt hai ngón tay lên mạch cổ tay, đặt lên động mạch chủ ở cổ để dò xét.

Không mạch đập.

Không nhịp tim.

Cũng thở.

Nàng ngẫm nghĩ một lát, hai tay bắt quyết, kết ấn pháp, ngón tay hóa thành kiếm chỉ, vẽ một đường lên trán Nhậm phu nhân.

Cha con Nhậm Đình đến ngây .

Chỉ thấy những luồng hắc khí điềm như gặp khắc tinh, ngón tay Tần Lưu Tây cuốn lấy, dám tàn phá nữa mà tản bay mất.

Khi hắc khí tan , khuôn mặt Nhậm phu nhân trở sắc thái bình thường. Không kiểu trắng bệch của c.h.ế.t mà là tái nhợt, trông như đang ngủ say, vô cùng bình yên.

Tần Lưu Tây thu hồi phép thuật, lặng lẽ Nhậm phu nhân.

“Chuyện... chuyện ? Thiếu quan chủ, đại sư? Vừa luồng khí đen đó là thứ gì ?” Nhậm Đình kinh nghi bất định hỏi.

“Là âm hối chi khí.” Tần Lưu Tây đáp: “Hơn nữa, ngươi hẳn là c.h.ế.t.”

Chưa c.h.ế.t, chỉ là mất hồn.

Nhậm Đình kinh ngạc thốt lên: “Cái gì?”

Lan Hạnh bên cạnh cũng vô cùng ngạc nhiên: “Người như thế mà còn c.h.ế.t ?”

Lời thốt , cảm thấy lỡ lời, vội vàng chỉnh đốn trang phục hành lễ với cha con Nhậm Minh Quang: “Xin , là tại hạ thất lễ.”

Nhậm Minh Quang xua tay, còn tâm trí để ý đến chuyện nhỏ nhặt , chỉ chằm chằm Tần Lưu Tây: “Đại sư, xin chỉ giáo cho. Phu nhân tắt thở, mạch đập cũng còn, các đại phu đều .”

“Bà mất hồn phách, một luồng khí thông xuống nên mới tạo thành hiện tượng c.h.ế.t giả.” Tần Lưu Tây hỏi: “Bà tắt thở từ khi nào?”

“Là cuối giờ Dần hôm qua, cha phát hiện đầu tiên.” Nhậm Đình về phía cha già.

Nhậm Minh Quang hít sâu một , kể : “Ta dậy sớm theo thói quen, thuận tay lay bà dậy thì phát hiện bà động đậy. Gọi đại phu đến bắt mạch thì ...”

Tần Lưu Tây gật đầu: “Đợi một lát, tìm đến hỏi chút chuyện.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-781-chet-gia-mat-hon.html.]

Mấy ngơ ngác. Hỏi ai cơ?

Chỉ thấy nàng lấy hai tờ giấy vàng ngay tại linh đường, gấp thành hai thỏi vàng mã, dùng chu sa vẽ một lá bùa đốt lên, thắp hương, triệu hồi âm sai.

Vù vù.

Một cơn gió lạnh cuốn linh đường, thổi tung tiền vàng giấy trắng bay tứ tung. Cha con Nhậm Đình đều cảm thấy nhiệt độ trong linh đường giảm xuống rõ rệt.

Ở nơi họ thấy, một âm sai hiện . Nhìn thấy Tần Lưu Tây, vội cúi vái dài, mặt mày tươi rói: “Tiểu nhân Thường Lai Khán bái kiến đại nhân, đại nhân gì sai bảo?”

Tần Lưu Tây hóa hai thỏi vàng mã, rơi xuống tay tên âm sai đội mũ trắng dòng chữ “Thường Lai Khán” (Thường đến xem), : “Không gì, chỉ hỏi ngươi chút chuyện. Giúp xem thọ nguyên của Nhậm phu nhân thế nào, ai đến câu hồn ?”

Nhậm Đình và thấy Tần Lưu Tây chuyện một với khí, lông tóc dựng ngược hết cả lên. Nhìn theo hướng nàng chuyện thì chẳng thấy gì, nhưng cảm giác rợn cứ bủa vây, sống lưng lạnh toát, da gà nổi đầy .

Thường Lai Khán Tần Lưu Tây sai bảo, liền liếc Nhậm phu nhân một cái, lấy sổ Sinh T.ử , hỏi tên.

Tần Lưu Tây hỏi , Nhậm Minh Quang run rẩy tên vợ, vô thức xích gần con trai.

Thường Lai Khán tra tên, lướt qua ồ lên một tiếng: “Đại nhân, dương thọ tận a. Chưa tận thì âm sai nào đến câu hồn .”

Quả nhiên là .

Tần Lưu Tây : “Ngươi thử câu hồn phách bà xem.”

Thường Lai Khán vung xích câu hồn trong tay, kéo một cái, một hồn một phách của Nhậm phu nhân lôi ngoài. Hắn nhíu mày : “Đại nhân, thiếu mất hai hồn sáu phách.”

Vậy là khớp .

Tần Lưu Tây một hồn một phách yếu ớt đờ đẫn , mờ nhạt đến mức đáng thương. Có lẽ lúc nãy khi chuẩn đóng nắp quan tài, tiềm thức của bà cảm nhận nguy hiểm nên đột ngột “vùng dậy”. Dù một khi đóng nắp chôn xuống đất thì c.h.ế.t cũng thành c.h.ế.t thật.

Tần Lưu Tây bảo Thường Lai Khán thả hồn về chỗ cũ cho lui, lúc mới sang cha con Nhậm gia mặt cắt còn giọt máu, bước tới một bước.

Cha con Nhậm gia theo bản năng lùi một bước.

Nói thật lòng, biểu hiện của nàng còn đáng sợ hơn cả cảnh tượng xác c.h.ế.t vùng dậy của họ.

Lan Hạnh thấy hai run rẩy, bèn hỏi: “Thiếu quan chủ, ngài chuyện với ai ?”

“Âm sai câu hồn.” Tần Lưu Tây liếc : “Các gặp ? Hắn , nhưng nếu thì gọi cho.”

Không! Tuyệt đối ! Xin cảm ơn!

Lan Hạnh nuốt nước miếng: “Nhậm phu nhân thật sự dương thọ tận ?”

Tần Lưu Tây gật đầu, với cha con Nhậm gia: “Bà c.h.ế.t, chỉ là ba hồn bảy phách mất hết hai hồn sáu phách, khí nghẹn gây hiện tượng c.h.ế.t giả, nên mới giống như c.h.ế.t .”

Thảo nào nàng nhầm, tướng mạo Vân Nương căn bản hiện lên dấu hiệu tang , mà nhà treo cờ trắng. Hóa là c.h.ế.t giả.

Nhậm Đình ngơ ngác: “Nói còn sống, chỉ là mất hồn?”

.”

“Sao xảy chuyện như thế ?” Nhậm Đình đờ đẫn cả , chuyện từng gặp bao giờ.

Thư Sách

Nhậm Minh Quang vội hỏi: “Vậy hồn phách của vợ đang ở ? Đại sư thể tìm ?”

“Ta sẽ thử xem. Trước đó, hỏi một chút, gần đây Nhậm phu nhân chùa nào lễ Phật, thỉnh thần phật gì về thờ cúng ? Giống như cái .” Nàng lấy từ lưng bức tượng Tà Phật đang bùa phong ấn che kín đầu.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...