Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 773: Liên tiếp ra tay tương trợ
Cập nhật lúc: 2025-11-23 23:10:17
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một đàn ông mang theo nước mưa lạnh lẽo xông căn nhà gỗ. Nhìn thấy nhóm Tần Lưu Tây, sững một chút nhưng mấy bận tâm, chỉ liếc qua một lượt lập tức lao về phía đống lửa.
Mộc Tân theo bản năng định ngăn , nhưng thấy đang ôm một phụ nữ bụng bầu vượt mặt, nên do dự một chút chỉ bước lên chắn mặt Du lão.
Sau đàn ông đó, thêm ba bốn v.ú già, nha , cùng vài hộ vệ, gã sai vặt l lục tục chạy . Ai nấy đều ướt sũng như chuột lột.
“Mộc Tân, giúp họ nhóm một đống lửa .” Du lão liếc qua tình hình lệnh cho Mộc Tân.
Tần Lưu Tây phụ nữ đang nhắm nghiền mắt, sắc mặt tái nhợt, ướt đẫm, ánh mắt nàng dừng ở cái bụng bầu to tướng sang với Đằng Chiêu: “Chiêu Chiêu, các con cũng qua giúp một tay .”
Người đàn ông ôm vợ liền rối rít cảm ơn, cúi đầu gọi trong lòng: “Vân Nương, mau tỉnh em.”
Đôi mắt đỏ ngầu, giọng nghẹn ngào, tay nhẹ nhàng vỗ về phụ nữ tên Vân Nương.
Tần Lưu Tây bên giúp Du lão xử lý xong hai chân, để ông xuống nghỉ ngơi, với đàn ông: “Nàng sắp sinh .”
Đào Văn Thành sững sờ, mặt cắt còn giọt máu, hoảng loạn quanh.
Căn nhà gỗ hoang phế đơn sơ tồi tàn, Vân Nương sinh non thiếu tháng, sinh ở đây thì hậu quả thật khó lường.
Như để chứng thực lời Tần Lưu Tây, Vân Nương rên rỉ một tiếng, mở mắt , mở miệng bật tiếng kêu đau đớn: “Phu quân... đau bụng quá...”
Đào Văn Thành siết chặt lấy vợ, khuôn mặt tuấn tú lộ rõ vẻ luống cuống .
“Nhị gia, để bọn nô tỳ lo liệu.” Một v.ú già lớn tuổi bước lên, vẻ mặt đầy lo lắng.
Tần Lưu Tây thấy đám lúng túng xoay sở thế nào, bèn lên tiếng chỉ đạo: “Lấy chậu, gáo gì đó ngoài hứng nước mưa đun sôi lên. Chuẩn vải bông sạch và đồ dùng cần thiết cho việc sinh nở. Mộc Tân, tháo cánh cửa gỗ xuống giường. Các ngươi mấy căng màn lên che chắn...”
Nàng chỉ tay năm ngón, phân công đấy. Mọi ngẩn , đôi mắt đen láy kiên định của nàng, vô thức theo lời răm rắp.
Trong mắt Du lão thoáng hiện vẻ tán thưởng. Ông bảo Mộc Niên: “Ngươi cũng giúp một tay .” Rồi kéo Vong Xuyên và Tần Minh Thuần nhỏ tuổi nhất : “Các cháu đây với ông.”
Thấy bắt tay việc, Tần Lưu Tây bước đến xổm mặt vợ chồng Đào Văn Thành, : “Ta là đại phu.”
Mắt Đào Văn Thành sáng rực lên như bắt cọc.
Vân Nương hé mắt, lạnh đau, run lẩy bẩy, hai hàm răng va cầm cập, rên rỉ thống khổ.
Tần Lưu Tây trấn an: “Đừng sợ.”
Nàng nắm lấy tay Vân Nương, truyền ấm sang. Đào Văn Thành thấy khói trắng bốc lên từ vợ thì kinh hãi định né tránh, nhưng sững sờ cảnh tượng kỳ lạ.
Quần áo ướt sũng Vân Nương đang khô nhanh chóng.
Chuyện... chuyện là ?
“Đưa nàng lên cánh cửa gỗ .” Tần Lưu Tây thấy kê xong chiếc giường sinh dã chiến đơn sơ, bèn bảo Đào Văn Thành chuyển qua.
Đào Văn Thành vội vàng bế vợ đặt lên “giường sinh” chỉ lót một lớp đệm mỏng ẩm ướt, mắt đỏ hoe vì thương vợ.
Thư Sách
“Tránh .” Tần Lưu Tây nắm tay Vân Nương bắt mạch, thấy nàng đau đớn rên rỉ ngừng liền nhắc nhở: “Cố gắng chịu đựng, để dành sức mà sinh con.”
Tay nàng đưa về phía bụng bầu, Đào Văn Thành vội chụp lấy tay nàng ngăn .
Tần Lưu Tây bình thản : “Ta là nữ quan (đạo sĩ nữ).”
Đào Văn Thành ngẩn nữa, buông tay.
Tần Lưu Tây sờ nắn bụng bầu, mày nhíu chặt. Thai nhi mới bảy tháng, ngôi t.h.a.i thuận, thật là phiền phức.
“Ngươi... ...” Vân Nương ngóc đầu lên Tần Lưu Tây, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng cầu cứu: “Ta thể... thể qua khỏi ?”
“Ngôi t.h.a.i thuận, sẽ giúp cô xoay ngôi thai, sẽ đau đấy, cô chịu nổi ?” Tần Lưu Tây hỏi.
Sắc mặt Vân Nương càng thêm trắng bệch, nước mắt trào .
Tần Lưu Tây vội hành động, sang bảo Đằng Chiêu: “Lấy bùa Trừ Tà Trấn Sát đây.”
Mọi trong nhà gỗ đều ngơ ngác. Sinh con dùng bùa chú?
Đằng Chiêu lấy từ trong sọt một cái hộp gỗ, mở nắp lấy bùa đưa cho Tần Lưu Tây.
Tần Lưu Tây nhận lấy, dán lên tấm ván gỗ giường. Sau đó lấy thêm một lá bùa Bình An nhét tay Vân Nương bắt nàng nắm chặt.
Bên ngoài mưa gió bão bùng, hành động kỳ quái của Tần Lưu Tây, đưa mắt , cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Người việc chỗ nào cũng toát lên vẻ quỷ dị thế nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-773-lien-tiep-ra-tay-tuong-tro.html.]
Tần Lưu Tây giải thích thế nào đây? Chẳng lẽ thẳng là t.h.a.i p.h.ụ mang theo oán khí âm tà, e là việc sinh nở sẽ gặp trắc trở?
Nàng giải thích nhiều, chỉ sai hai nha đầu căng một tấm màn xanh lớn lên che chắn tầm mắt của đám đàn ông bên ngoài. Hết cách , căn nhà gỗ bé tẹo, tránh cũng chẳng chỗ nào mà tránh.
Khi tấm màn xanh căng lên, nàng với Vân Nương: “Ta sẽ giúp nàng xoay ngôi thai, đau lắm đấy.”
Vân Nương mồ hôi lạnh túa như tắm, gật đầu.
Tần Lưu Tây lúc mới đặt hai tay lên bụng nàng, sờ nắn xác định vị trí m.ô.n.g và chân t.h.a.i nhi, bắt đầu xoay chuyển.
Đau, nàng hề quá chút nào.
Vân Nương hét lên t.h.ả.m thiết đau đớn.
“Nhét khăn miệng cho nàng cắn, kẻo c.ắ.n lưỡi.”
Vú già lớn tuổi vội vàng nhét khăn miệng Vân Nương, ánh mắt lo lắng Tần Lưu Tây. Người tuổi còn nhỏ thế, liệu ?
Tần Lưu Tây quan tâm đến sự nghi ngờ của bà , chỉ tập trung động tác tay. Ngoài thủ pháp xoay t.h.a.i thông thường, nàng còn truyền thêm một tia linh lực để dẫn dắt t.h.a.i nhi về đúng vị trí.
Cũng vì thế mà sắc mặt nàng tái .
may mắn là ngôi t.h.a.i thuận.
“Chuẩn sinh .” Tần Lưu Tây bắt mạch nữa, lấy từ túi gấm một chiếc lọ nhỏ, đổ một viên t.h.u.ố.c nhét miệng Vân Nương.
Thuốc trôi xuống cổ họng, Vân Nương kịp cảm ơn thì một cơn gò t.ử cung mạnh mẽ ập đến khiến nàng đau đớn hét lên.
“Tiết kiệm sức lực!”
Vân Nương đành c.ắ.n chặt răng, nắm c.h.ặ.t t.a.y Đào Văn Thành buông, chịu đựng từng cơn co thắt. Mồ hôi lạnh ướt đẫm tóc mai.
Thời gian trôi qua chậm chạp như rùa bò.
Tiếng nước vỡ òa khiến Tần Lưu Tây chú ý.
Vú già lo lắng Tần Lưu Tây báo cáo: “Vỡ ối , nhưng cổ t.ử cung mở chậm quá.”
Vỡ ối mà cổ t.ử cung mở, để lâu sẽ nguy hiểm.
Nếu ở trong phòng ấm áp thì còn đỡ, thể chờ thêm chút nữa. trong cảnh , nếu kéo dài sinh thì cả lẫn con đều gặp rắc rối to.
Tần Lưu Tây rút ngân châm, châm vài huyệt đạo quan trọng bụng Vân Nương để kích thích mở cổ t.ử cung, coi như một cách giục sinh.
Quả nhiên, khi châm cứu, v.ú già kiểm tra thì mừng rỡ reo lên: “Mở ! Mở !”
Nước nóng chuyền trong màn.
Tần Lưu Tây bình tĩnh chờ, bên tai là tiếng rên rỉ đau đớn kìm nén của Vân Nương.
“Nhị thiếu nãi nãi, lát nữa nô tỳ bảo dùng sức thì hãy dùng sức nhé.” Vú già quỳ cửa sản phụ quan sát, hô: “Dùng sức !”
Bên ngoài, Mộc Tân gác ở cửa. Những đàn ông còn thấy cũng dồn về phía đó, vẻ mặt ai nấy đều gượng gạo, hổ.
Gió lạnh lùa âm u rợn . Bọn họ theo bản năng chắn ở cửa, rùng một cái. Lạnh quá!
Tần Lưu Tây bỗng mở mắt, phắt dậy, trừng mắt hư quát lớn: “Làm càn! Ngươi dám!”
Mọi giật : “???”
Chuyện gì xảy ?