Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 765: Kim Thiềm đoạt sinh khí
Cập nhật lúc: 2025-11-23 06:11:37
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không Chung tộc trưởng chút khí tiết nào, mà là tình thế quá cấp bách. Chưa đầy nửa canh giờ khi tuyên bố đuổi khách, ông hối hả chạy , quỳ lạy để mời Tần Lưu Tây . Tất cả là vì đứa chắt đích tôn (đích trưởng tằng tôn) mà ông coi trọng nhất xảy chuyện.
Vị Chung Bác Văn cũng là cháu đích tôn của Chung Tiến Sĩ, năm nay mới tám tuổi nhưng , thông minh lanh lợi, là đứa trẻ xuất sắc nhất của Chung thị. Cậu bé còn khiếu sách hơn cả ông nội , ngay cả phu t.ử trong học đường cũng hết lời khen ngợi tài năng và tư chất của .
Lý do Chung tộc trưởng coi trọng đứa chắt chỉ vì tài học phận đích tôn, mà còn bởi khi bé sinh , trời xuất hiện cầu vồng rực rỡ. Điều càng khiến Chung tộc trưởng – một sùng bái phong thủy – tin chắc rằng đứa chắt sẽ là dẫn dắt Chung thị phát triển rực rỡ trong tương lai.
Thế nhưng giờ đây, dẫn đường tương lai bỗng nhiên ngã quỵ, thở thoi thóp. Sự việc khiến Chung tộc trưởng còn dám giấu giếm điều gì, lập tức lao quỳ cầu xin Tần Lưu Tây cứu mạng.
So với đứa chắt bảo bối , khí tiết là cái thá gì.
Tần Lưu Tây ngộ : “Kim châm đ.â.m thịt thì đau, hiểu !”
Sắc mặt Chung tộc trưởng tím tái vì hổ.
Chung Tiến Sĩ thì gấp đến mức khóe miệng sắp nổi bọng nước, liên tục thúc giục Tần Lưu Tây nhanh hơn. Đó là cháu ruột của ông , còn quý hơn cả mạng sống của ông nữa.
Đang yên đang lành, ngã là ngã, chuyện chẳng khác nào lấy cái mạng già của ông ?
Đoàn vội vã đến tiểu viện của Chung Bác Văn. Bên ngoài vây quanh ít , bên trong vọng tiếng lóc t.h.ả.m thiết, xen lẫn tiếng c.h.ử.i mắng hỏi đại phu vẫn tới.
Chung Tiến Sĩ trầm giọng quát: “Ai việc nấy , đừng tụ tập ở đây nữa.”
Đám vây xem lập tức giải tán như chim vỡ tổ.
Chung Tiến Sĩ dẫn Tần Lưu Tây trong, đồng thời xua nhà ngoài. Bước đến bên giường đứa trẻ, một phụ nữ mặc váy màu thu hương đang gục bên mép giường nức nở:
“Văn Nhi mà mệnh hệ gì thì con dâu cũng sống nổi nữa.”
Một phụ nữ trung niên khác mặc váy đỏ sẫm cũng đang lau nước mắt, thấy Chung Tiến Sĩ như thấy cứu tinh, dậy nức nở: “Lão gia, ông về đúng lúc quá, Tiểu Văn nó... hu hu.”
“Đừng nữa, bà đưa Trình thị tránh một bên, để Thiếu quan chủ xem bệnh.” Chung Tiến Sĩ hiệu cho vợ và con dâu tránh đường, sang Tần Lưu Tây: “Thiếu quan chủ, xin ngài xem giúp.”
Thư Sách
Tần Lưu Tây bước đến bên giường. Đứa trẻ đó sắc mặt tím tái, sinh khí đang trôi nhanh chóng. Ba ngọn dương hỏa thì ngọn ở vai trái tắt ngấm, ngọn ở vai chập chờn sắp tắt, còn ngọn đỉnh đầu cũng leo lét như đèn gió.
“Dương hỏa vai trái tắt, nó ?” Tần Lưu Tây hỏi dùng chu sa vẽ một phù văn lên trán và vai Chung Bác Văn để giữ hai ngọn dương hỏa còn sót .
Chung Tiến Sĩ sang hỏi con dâu: “Thằng bé ?”
“Hôm nay là sinh nhật Tiểu Văn, bọn Hổ T.ử rủ nó lên núi chơi. Ai ngờ nó bỗng nhiên ngất xỉu, là em Hổ T.ử cõng nó xuống.” Trình thị lóc kể.
Chung tộc trưởng đau đớn thốt lên: “Là miếu Thần!”
Chung Tiến Sĩ giờ cái gọi là miếu Thần vấn đề, nhưng lúc lúc trách móc cha . Ông sang hỏi Tần Lưu Tây: “Thiếu quan chủ, ngài dương hỏa tắt là ?”
“Bách hội tụ đỉnh, tả tam âm quá kiên (vai), hữu tam dương quá kiên, đây là ba ngọn dương hỏa của con . Ngọn lửa ở huyệt Bách hội đỉnh đầu gọi là Huyền Sát chi hỏa, chủ về trường sinh bất diệt, là ngọn lửa quan trọng nhất. Một khi nó tắt, coi như xong đời. Ngọn lửa bên vai là Tật Sát chi hỏa, chủ về âm dương hòa hợp, còn gọi là Vô Danh hỏa, chiếu rọi nửa bên . Ngọn lửa bên vai trái là Nịnh Sát chi hỏa, chủ về mất mát sinh sôi, đối xứng với Vô Danh hỏa, chiếu rọi nửa bên trái, còn gọi là Dương hỏa, chủ về sự mạnh yếu của dương khí. Dương khí yếu thì tâm thần rối loạn sinh điên cuồng, nặng thì rối loạn tâm thần ảnh hưởng đến não bộ, mất ý thức. Đứa trẻ Dương hỏa tắt nên mới hôn mê bất tỉnh.”
“Cái gì?” Trình thị xong thì mềm nhũn ngã xuống.
Vợ Chung Tiến Sĩ là Lưu thị con dâu đè lên , suýt nữa cũng ngã quỵ, nước mắt lưng tròng cháu nội.
Đằng Chiêu lấy lọ dầu gió từ trong sọt , cho Trình thị ngửi, bấm nhân trung bà . Trình thị tỉnh định gào thì bé chặn lời ngay: “Đừng vội , sư phụ .”
Trình thị vội bịt miệng, sợ thành tiếng.
“Là Kim Thiềm, là nó đoạt mạng Tiểu Văn.” Chung tộc trưởng nghiến răng ken két.
“Cha, Kim Thiềm đoạt mạng là ạ?” Lưu thị và con dâu ngơ ngác Chung tộc trưởng. Chẳng lẽ ông đang đến thần thú thờ phụng trong tộc?
Tần Lưu Tây bắt mạch cho Chung Bác Văn, vạch mí mắt bé lên xem.
Vụt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-765-kim-thiem-doat-sinh-khi.html.]
Ngọn lửa bên vai của bé vụt tắt ngay mắt nàng.
Tần Lưu Tây lạnh. Kẻ quyết tâm lấy mạng đứa bé bằng , dám cướp sinh khí ngay mặt nàng.
Nàng rút ngân châm phong bế các huyệt đạo quan trọng như Quỷ Cung, Quỷ Tâm của Chung Bác Văn, vẽ thêm một đạo phù văn lên mặt bé, hỏi: “Sinh thần bát tự của đứa trẻ là gì?”
Chung tộc trưởng vội vàng bát tự.
Tần Lưu Tây bấm đốt tay tính toán, tướng mạo ngày càng xanh xao của đứa trẻ, phán: “Văn Khúc Tinh hạ phàm, thảo nào nhất định đoạt sinh khí của nó. Hôm nay Văn Khúc Tinh chính vị, quan lộc vượng, đoạt sinh khí cũng đồng nghĩa với đoạt phúc duyên mệnh của nó. Nó tiên ban ? Thật là hồ đồ!”
Mọi mà ngẩn . Tiên ban gì cơ? Ngài đang kể chuyện thần thoại ?
Tần Lưu Tây giải thích nhiều, : “Đi gặp thứ các thờ phụng một chuyến, đường sẽ rõ. Ngoài đứa trẻ kinh hãi ngất xỉu, lẽ một phách (vía) rơi gần ngôi miếu đó, cũng cần tìm về.”
Gì cơ? Mất một vía ?
Chung tộc trưởng đau lòng tột độ. Đều là của ông , là do lòng tham và sự ngu của ông mới khiến chắt nội chịu khổ sở thế .
Tần Lưu Tây dặn dò Đằng Chiêu: “Con ở đây canh giữ ngọn lửa đỉnh đầu thằng bé, đừng để nó tắt. Niệm Kim Quang thần chú cho nó vài .”
Đằng Chiêu . Vong Xuyên cũng giữ .
Chung tộc trưởng dẫn Tần Lưu Tây cùng Chung Tiến Sĩ và một lão bộc về phía miếu Thần, kể nguồn cơn sự việc.
Hóa năm ông năm mươi tuổi, vô tình gặp một con Cóc vàng (Kim Thiềm) tiếng trong rừng. Nó tự xưng là thần thú thượng cổ Tam Túc Kim Thiềm, khả năng chiêu tài tiến bảo, nạp cát tường. Chỉ cần ông xây miếu thờ phụng, nó sẽ mang tài phú vô tận cho gia tộc ông .
Ban đầu Chung tộc trưởng tin, nhưng Kim Thiềm chỉ điểm vài điều giúp ông kiếm món hời lớn. Ông liền tin sái cổ, thỉnh nó về tộc, xây miếu thờ phụng, nguyện tín đồ trung thành, ngày lễ tết cúng bái long trọng, ngày thường cũng hương khói dứt.
Quả nhiên khi thờ phụng Kim Thiềm, Chung thị ăn phát đạt, buôn bán gì cũng lãi lớn, thuận buồm xuôi gió.
“Vật cúng tế chắc là đồ thường nhỉ?” Tần Lưu Tây đầy ẩn ý.
Chung tộc trưởng khổ: “ . Thứ nó cúng tế là tuổi thọ của nam t.ử trong tộc , mỗi mười năm, thì hai mươi năm.”
“Cha?” Chung Tiến Sĩ kinh hoàng.
Thảo nào các chú bác em trong tộc chẳng mấy ai sống qua sáu mươi, chỉ cha là ngoại lệ.
“Đã lấy tuổi thọ, cha bảy mươi mà những khác...” Chung Tiến Sĩ chợt nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.