Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 761: Miệng dao găm tâm đậu hủ
Cập nhật lúc: 2025-11-23 06:11:32
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dạo gần đây Tần lão thái thái tâm trạng vô cùng phấn khởi, cứ như gặp chuyện vui. Nguyên do là Tần Mai Nương từ kinh thành gửi thư về, báo tin rằng lão gia khả năng sẽ lật bản án, sớm ngày rời khỏi cái chốn Tây Bắc cát bụi mù mịt để trở về.
Không chỉ riêng bà, cả Tần gia ai nấy đều vui mừng khôn xiết. Điều đồng nghĩa với việc bọn họ sắp cuộc sống kẻ hầu hạ, trở về với giới quý tộc kinh thành xa hoa như xưa?
Thế nên Tần Lưu Tây từ xa thấy tiếng rộn ràng vọng từ phòng lão thái thái.
Khi nàng bước phòng, tiếng bỗng im bặt.
“A, bận rộn của chúng về đấy ?” Tạ thị tủm tỉm .
Tần Lưu Tây hành lễ với lão thái thái cùng Tạ thị, Cố thị: “Con mới về hôm nay.”
Đám trẻ con như Tần Minh Nguyệt thấy Tần Lưu Tây liền tíu tít chào hỏi, nôn nóng khoe: “Đại tỷ tỷ, chúng sắp về kinh đấy!”
“Thật ?”
“Là Đại cô mẫu gửi thư về, Tổ phụ con lẽ sẽ giải oan.” Vương thị từ ngoài bước , tiếp lời Tần Minh Nguyệt, vẻ mặt hân hoan .
Tần Lưu Tây “ồ” một tiếng hờ hững, thái độ dửng dưng như thể chuyện chẳng liên quan gì đến .
Thấy nàng như , niềm vui mặt cũng vơi ít nhiều, lão thái thái cũng thu nụ .
Tạ thị thắc mắc: “Tin như , Tây nha đầu thấy vui ?”
“Người về đương nhiên là chuyện đại hỷ, nhưng hiện giờ chuyện vẫn ( chữ bát một phẩy).” Tần Lưu Tây nhàn nhạt đáp.
Lão thái thái nhíu mày.
Tạ thị sờ mũi gượng: “Hơn một năm nay mới tin , con lời ủ rũ thế.” Chợt nhớ đến bản lĩnh của cô cháu gái , sắc mặt bà biến đổi, hỏi dồn: “Tây nha đầu, chẳng lẽ con tính chuyện sẽ biến cố gì ?”
Tim thót lên tận cổ, ánh mắt đổ dồn về phía nàng. Không thể nào chứ?
Tần Lưu Tây giải thích nhiều, chỉ buông một câu: “Lòng Thánh nhân là khó đoán nhất.”
Thôi xong, thế khác nào .
Thái độ điềm nhiên của nàng như gáo nước lạnh dội niềm hy vọng đang sục sôi của , khiến khí chùng xuống hẳn.
Nếu là , Tần Minh Nguyệt và đám chị em chắc chắn sẽ buông tha, vài câu châm chọc để lấy thể diện. khi chứng kiến Tần Lưu Tây lập đàn phép ở Thanh Bình Quan, bọn họ điều hơn, thức thời im lặng dám ho he nửa lời.
Thấy bọn họ ngoan ngoãn như , Tần Lưu Tây khẽ nhướng mày, lúc mới quan sát kỹ Tần lão thái thái.
Kỳ Hoàng khí sắc bà , điều chỉ những am hiểu y thuật mới nhận .
Trước mắt, lão thái thái sắc mặt hồng hào, chỗ nào giống bệnh?
sắc hồng đó là bệnh trạng bất thường, là do quá kích động cơn đại hỷ khiến hai má ửng đỏ, trong khi môi tím tái. Nếu quan sát kỹ sẽ thấy tay bà thi thoảng run rẩy kiểm soát .
Tình trạng mà đại phu nào dám phán lão thái thái khỏe mạnh thì đúng là lang băm.
Lão thái thái từng trúng gió, tuy điều dưỡng nhưng khỏi hẳn, sức khỏe vẫn còn yếu. Cơ thể như kỵ nhất là đại hỷ đại bi (vui quá hoặc buồn quá), chỉ cần sơ sẩy một chút là dễ dàng luôn về.
Vương thị là trầm , mặt đoán ý, thấy Tần Lưu Tây chăm chú quan sát lão thái thái, trong lòng lộp bộp một tiếng, linh cảm chuyện chẳng lành.
Thư Sách
Chẳng lẽ sức khỏe lão thái thái vấn đề?
“Tây Nhi chuyến cũng lâu , lâu bắt mạch bình an cho mẫu . Hay là để con bé xem mạch cho , đó chúng cùng dùng bữa tối nhé?” Vương thị lão thái thái đề nghị.
Lão thái thái theo bản năng từ chối, sợ lời , nhưng Tần Lưu Tây bước tới, hai ngón tay đặt lên mạch đập nơi cổ tay bà.
Lần Tần Lưu Tây bắt mạch kỹ, thời gian cũng lâu hơn khi. Nàng xem mạch cả hai tay, xem sắc lưỡi, móng tay, khiến xung quanh càng thêm lo lắng.
“Con từng , cơ thể lão thái thái từng trúng gió, tránh lo âu quá độ, cũng kỵ đại hỷ đại bi. Xem chẳng lọt tai câu nào.” Tần Lưu Tây khẽ thở dài.
Lão thái thái chút chột , đôi môi nhăn nheo mấp máy nhưng gì.
Con bé đúng là chuyện đau eo. Bà già gần đất xa trời mới gặp tai họa, chồng con cháu chắt đều lưu đày nơi khỉ ho cò gáy, bảo bà mà yên tâm, mà cam lòng cho ?
Kim châm thịt mới đau. Nàng tưởng bà thể chịu nổi kích động ? bà a! Đám nam nhân trong nhà về ngày nào thì bà thể an lòng ngày đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-761-mieng-dao-gam-tam-dau-hu.html.]
“Gần đây tim đập nhanh, tức n.g.ự.c ?”
Lão thái thái xong giật thon thót, theo bản năng đưa tay ôm ngực.
là dạo gần đây bà thường xuyên thấy tức ngực, tim đập nhanh, nhất là ban đêm đang ngủ giật tỉnh giấc, tim đập thình thịch hoảng loạn vô cùng.
Vương thị kinh hãi, sang hỏi Đinh ma ma: “Mẫu tim đập nhanh ma ma cho ?”
“Là cho .” Lão thái thái lên tiếng bênh vực: “Con còn bận rộn chuyện cửa hàng, việc nhà lu bu, uống ngụm nước là đỡ nên cho .”
“Mẫu , bệnh tim mạch là chuyện lớn, thể giấu giếm chứ?” Vương thị sốt ruột.
Lão thái thái bướng bỉnh: “Hoảng cái gì, c.h.ế.t ngay . Có c.h.ế.t thật thì các con chôn là xong.”
“Mẫu !”
“Tổ mẫu!”
Mọi hoảng hốt kêu lên.
Tần Lưu Tây lúc mới lạnh lùng : “Nói là sống đến ngày thấy Tổ phụ bọn họ trở về . Vậy con cũng khỏi cần kê đơn t.h.u.ố.c nữa.”
Lão thái thái nghẹn họng, tức ngã ngửa. Bà ngay mà, cái miệng quạ của con bé chẳng câu nào t.ử tế.
Vương thị trách nhẹ: “Tây Nhi, Tổ mẫu con tính trẻ con nổi lên mà, con cũng hùa theo trêu là ? Không như , mau kê đơn t.h.u.ố.c .”
Tần Lưu Tây rũ mắt: “Bệnh nhân phối hợp thì uống bao nhiêu t.h.u.ố.c cũng vô dụng, chỉ tổ đắng miệng, tội gì khổ thế?”
Lão thái thái hừ một tiếng, mặt chỗ khác dỗi, thèm chuyện nữa.
Mọi cũng chẳng dám ho he.
Cố thị lén nhéo Tần Minh Bảo một cái. Cô bé lanh lợi chạy đến mặt Tần Lưu Tây, nắm tay nàng nũng nịu: “Đại tỷ tỷ, phối hợp ! Tỷ cho ít kẹo ngọt ngậm chơi . Năm ngoái ăn kẹo bạc hà mật ong tuyết lê nhuận họng lắm, ăn nữa.”
Tần Lưu Tây thừa dụng ý của nó, bèn : “Vậy thôi, về viện của Đại tỷ tỷ lấy.”
Nàng dắt tay Tần Minh Bảo cáo lui thẳng. Vương thị cũng vội : “Con xem bữa tối chuẩn thế nào .”
Cố thị thấy bọn họ mới an ủi lão thái thái: “Mẫu , Tây Nhi là khẩu xà tâm phật, đừng chấp nhặt với nó. Nó cũng là vì lo lắng quý trọng thể thôi. Giờ trong kinh tin vui, càng giữ gìn sức khỏe để chờ ngày cả nhà đoàn tụ chứ.”
Lão thái thái dịu giọng: “Ta . Con cứ lo dạy dỗ Bình An và nó cho là .”
Cố thị mỉm .
Bên , Vương thị đuổi theo Tần Lưu Tây, ngon ngọt: “Tính tình Tổ mẫu con là , con cứ kê đơn t.h.u.ố.c cho bà , thể mặc kệ .”
“Vâng.” Tần Lưu Tây cũng chỉ dọa bà chút thôi. Đơn t.h.u.ố.c nàng sẽ kê, còn uống , khỏi thì tùy bản bà . Vẫn là câu cũ: Sống c.h.ế.t .
Vương thị c.ắ.n răng, hạ giọng hỏi nhỏ: “Tây Nhi, con thật cho , Tổ mẫu con chờ đến ngày gia đình đoàn tụ ?”
Tần Lưu Tây bình thản đáp: “Chỉ cần tự tìm đường c.h.ế.t thì vẫn còn thể chờ .”
Ý là, nếu bà cứ cố chấp bừa thì chính là tự tìm cái c.h.ế.t!