Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 758: Nghi ngờ đối thủ một mất một còn
Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:26:10
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngụy Tà dạo một vòng quanh âm ty trở về, thấy Tần Lưu Tây mặt mày xanh xao, khóe miệng còn vương vết máu, vẻ mặt cà lơ phất phơ lập tức biến mất.
“Ngươi phản phệ? Ngươi gì ?” Ngụy Tà nhíu mày, cao giọng gọi Đằng Chiêu mang t.h.u.ố.c đến.
Đằng Chiêu bước thấy sư phụ như , mặt tái mét, vội vàng lấy một viên Dưỡng Thân nhét miệng Tần Lưu Tây, lo lắng dặn dò: “Thời gian sư phụ đừng động đến chú thuật nữa.”
Tần Lưu Tây nuốt viên thuốc, : “Không đáng ngại, chỉ là nhất thời đề phòng nên mới để đối phương đắc thủ. Hắn dùng bùa nổ, khiến linh đài chấn động chút thôi.”
dù nữa, phản phệ là sự thật.
Ngụy Tà xong càng nhíu mày chặt hơn: “Tên cũng chút đạo hạnh đấy, thế mà còn ngươi thương ? Theo lý thuyết, chuyện như là ngươi mới đúng chứ. là phong thủy luân chuyển.”
Tần Lưu Tây nhớ lúc từng đấu pháp với Thành Dương đạo trưởng của Kim Hoa quan, cũng dùng chiêu hạ gục đối phương. Giờ thì , chính lật thuyền trong mương.
“Nhất thời sơ suất thôi. Ta cũng ngờ đối phương phản ứng nhanh như , phát hiện định dùng thuật truy tung.” Tần Lưu Tây l.i.ế.m vệt m.á.u tanh ngọt nơi khóe môi, Đằng Chiêu dạy bảo: “Sư phụ chịu thiệt cũng là bài học cho chúng . Dù là tu đạo cũng đồng da sắt, chúng vẫn là phàm mắt thịt, cũng đau, chảy máu. Khi thi thuật đấu pháp, luôn giữ sự cảnh giác, đừng để sơ suất như sư phụ mà chịu thiệt.”
Khóe miệng Ngụy Tà giật giật. Ngươi đúng là lúc nào quên dạy dỗ đồ !
Hắn liếc Tần Lưu Tây, lạnh lùng bồi thêm: “Còn một điểm nữa là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.”
Tần Lưu Tây trừng : đúng đúng, ngươi cái gì cũng đúng! Bà đây bao giờ tự nhận là thiên hạ nhất !
“Ngươi âm ty hỏi thăm thế nào ?”
Ngụy Tà lập tức đáp: “Trong danh sách đầu t.h.a.i tên , địa phủ cũng thấy, chắc là .”
Thư Sách
Tần Lưu Tây bất ngờ lắm. Đợi tâm trạng bình , nàng thử chiêu hồn thêm nữa, nhưng kết quả vẫn như dự đoán, chiêu .
Lan Hạnh thấy sắc mặt nàng, trái tim như đè nặng bởi tảng đá lớn, cứ thế chìm dần xuống.
“Không chiêu hồn, chỉ còn khả năng giam cầm.” Tần Lưu Tây khẽ thở dài.
Lan Hạnh nắm chặt chiếc nhẫn còn cổ.
Ngụy Tà : “Ý ngươi là hồn phách vẫn còn trong xác? Nếu luyện hóa hồn phách, chứng tỏ kẻ đoạt xá cũng là giống ?”
Tần Lưu Tây khẩy: “Không luyện hóa, hoặc là cách luyện hóa, hoặc là mưu đồ khác, hoặc là như ngươi tự sướng, chỉ đoạt xá. dù , lâu ngày hồn phách Lan Hựu thật sự vẫn sẽ tiêu biến. Một núi thể chứa hai hổ, trừ phi chính đủ mạnh mẽ để đoạt quyền kiểm soát thể.”
Hốc mắt Lan Hạnh ươn ướt, cơn đau nhói nơi đầu tim khiến lưng còng xuống.
Tần Lưu Tây thấy như mất hồn, định gì đó an ủi nhưng thôi. Mọi lời an ủi lúc đều sáo rỗng.
“Ta sẽ thử dùng thuật truy tung một nữa.”
Ngụy Tà cau mày: “Ngươi mới dạy Chiêu Chiêu là lượng sức , giờ định liều mạng ? Mới phản phệ xong, gì cũng nghỉ ngơi chút .”
Đằng Chiêu cũng gật đầu đồng tình.
Tần Lưu Tây : “Không .” Chút phản phệ chỉ là vết thương nhỏ do bất cẩn, đáng ngại.
Tuy nhiên, để tránh ngã hai cùng một chỗ, nàng cẩn thận hơn nhiều. Nàng dùng chu sa vẽ một trận pháp mặt đất, cắt một giấy, lên đó sinh thần bát tự của Lan Hựu.
Vừa xong bát tự, tay nàng bỗng khựng .
“Sao thế?” Ngụy Tà thấy lạ bèn hỏi.
Tần Lưu Tây lấy một tờ giấy khác, vài bát tự so sánh với bát tự của Lan Hựu.
Bốn trụ cơ bản giống hệt , chỉ khác trụ năm, nhưng cũng điểm tương đồng. Bát tự của Lan Hựu và bát tự nàng chênh lệch đúng một vòng hoa giáp (60 năm).
Có từng , một vòng hoa giáp là một luân hồi. Nếu đầu t.h.a.i chuyển kiếp gặp đúng bát tự thì độ tương thích cực kỳ cao.
Mặt Tần Lưu Tây đen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-758-nghi-ngo-doi-thu-mot-mat-mot-con.html.]
Cái bát tự lớn hơn Lan Hựu đúng một vòng hoa giáp , chính là của Xích Chân Tử.
Đây là trùng hợp ?
Tần Lưu Tây từng giao đấu với Xích Chân Tử, dùng nghiệp hỏa ép nguyên thần xuất khiếu, nhưng nhờ Phật cốt , vẫn trốn thoát .
Nói cách khác, Xích Chân T.ử tuy chạy thoát nhưng chỉ là linh hồn du đãng. Nghiệp hỏa thiêu đốt cả linh hồn nên chắc chắn tổn thương nặng, buộc tìm xác để gửi hồn dưỡng thương. Tìm cũng cần thời gian để hồi phục.
Chẳng lẽ Lan Hựu chính là xác mới mà tìm ?
“Lan Hựu mất tích khi nào?” Tần Lưu Tây hỏi Lan Hạnh.
Lan Hạnh cần suy nghĩ đáp ngay: “Hạ tuần tháng Năm. Lúc đó thăm bạn về thì còn nữa.”
Thời gian trùng khớp.
Sắc mặt Tần Lưu Tây càng thêm trầm trọng. Linh hồn tổn thương nặng mà vẫn tìm xác phù hợp như , là Xích Chân T.ử ch.ó ngáp ruồi do sức mạnh của Phật cốt?
“Sắc mặt ngươi rốt cuộc là ?” Ngụy Tà hỏi.
Tần Lưu Tây suy đoán của .
Đằng Chiêu kinh hãi: “Là tên phản đồ sống dai như đỉa đó ?”
Lan Hạnh cũng vô cùng ngạc nhiên: “Ý ngài là kẻ chiếm xác Tiểu Hựu là kẻ thù đội trời chung của các ngài?”
“Đó là một tà tu, vốn là t.ử Thanh Bình Quan chúng nhưng mấy chục năm vì tu luyện tà đạo nên trục xuất sư môn, coi như phản đồ.”
Ánh mắt Lan Hạnh hiện lên vẻ căm hận.
Ngụy Tà nhíu mày: “Khoan , chẳng ngươi đ.á.n.h cho nguyên thần xuất khiếu bỏ chạy ? Nói thì đạo hạnh bằng ngươi, cũng thể hồi phục nhanh thế . ngươi chơi , chẳng lẽ c.ắ.n t.h.u.ố.c tiên ? Hay là ngươi đoán sai, chỉ là trùng hợp thôi?”
“Ta chơi là do sơ suất khinh địch. Hơn nữa, năm xưa sư phụ vì đấu pháp với mà tu vi thụt lùi, đủ thấy am hiểu đạo thuật, phá giải một thuật truy tung nhỏ cũng chẳng khó khăn gì. Quan trọng nhất là Phật cốt. Ngoài ...” Tần Lưu Tây Lan Hạnh: “Lan Hựu là từ thế giới khác đến (thiên ngoại chi nhân) ?”
Hắc Sa từng , từ thế giới khác đến tự mang phúc vận, nếu còn công đức thì càng là vật đại bổ cho u hồn dã quỷ.
Nàng rõ điều ý nghĩa gì sâu xa, nhưng thử nghĩ xem, thể từ thế giới khác đến đây chẳng chiếm một phần cơ duyên mệnh ?
Đồng t.ử Lan Hạnh co rút, tay run lên, môi mím chặt.
Tiểu Hựu thực là do nhặt , vốn là một đứa trẻ ngờ nghệch, nhưng mười hai tuổi bỗng nhiên trở nên thông tuệ. Sau khi hai bày tỏ tình cảm, Tiểu Hựu chủ động kể về lai lịch của .
Hắn đến từ một thế giới khác.
Đây là bí mật giữa hai , ai , mà Tần Lưu Tây trúng phóc.
Thôi xong, biểu cảm của là cần giải thích gì thêm nữa.
Tần Lưu Tây thở dài. Tuy thừa nhận nhưng nàng cũng nuốt trôi cục tức . Xích Chân T.ử - tên phản diện đáng c.h.ế.t tuyệt đối là "cẩm lý" (cá chép may mắn) nhập . Hết đến khác rơi tuyệt địa vẫn tìm đường sống, hơn nữa còn sống khỏe. như lời Chiêu Chiêu , sống dai như đỉa đói.
Hắn mới là con cưng của trời đất (thiên vận chi tử) ? Còn nàng chỉ là con ghẻ thôi ?