Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 755: Báo ứng không sai chút nào
Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:26:07
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vịt dâng đến tận miệng mà còn bay mất, cả Tống lão phu nhân lẫn Đỗ thị đều cam lòng. Các bà chắc chắn để chị em Tần Ngữ Yên rời , nhưng khổ nỗi đến đón là lão ma ma cận của lão phu nhân Tướng phủ.
Bọn họ định giở chiêu bài trì hoãn, đợi đến khi chuyện mới thả . lão ma ma bóng gió nhắc đến chức quan của Tống Lập Quân, đó chẳng khác nào một lời cảnh cáo ngầm.
Đỗ thị thể quan tâm, nhưng Tống lão phu nhân thì thể ngơ. Đó là con trai trưởng đích tôn của bà , vì một chuyện thành mà tổn hại đến tiền đồ của đích trưởng t.ử thì đúng là mất nhiều hơn .
Cô con dâu trưởng Phan thị cũng đang chằm chằm như hổ rình mồi, đích tiễn lão ma ma và hai chị em Tần Ngữ Yên cửa. Dùng tiền đồ của cả gia đình bà để đổi lấy tiền đồ cho chú em chồng và nhà đẻ Đỗ thị ư? Nằm mơ !
Tống lão phu nhân trơ mắt các nàng rời , tức đến mức run rẩy.
“Thật là điều!” Đỗ thị nghiến răng ken két.
Tống lão phu nhân ném mạnh chén về phía Đỗ thị, giận dữ quát: “Đều tại ngươi bày cái mưu hèn kế bẩn ! Giờ thì , mất , ngươi xem ngươi định dọn dẹp cái mớ hỗn độn thế nào?”
Chén sượt qua mặt Đỗ thị bay ngoài, dọa nàng sợ đến mức hoa dung thất sắc: “Mẹ, do con đuổi , trách con ?”
“Không trách ngươi thì trách ai? Nếu lúc ngươi cứ khăng khăng quấn lấy Lực Dương mẩy, thì hai đứa nha đầu đó Tần Mai Nương mang ? Có nông nỗi ?” Tống lão phu nhân oán hận : “Cái thứ xuất bình dân, tầm hạn hẹp!”
Đỗ thị ấm ức vô cùng: “Con chỉ đề xuất một câu thôi, nếu phu quân và đồng ý, thì chúng nó cũng rời khỏi Tống gia .”
Làm như cái nhà do nàng chủ bằng! Lúc đuổi , chẳng do bà quyết định ? Giờ đổ hết lên đầu nàng .
“Ngươi câm miệng cho !” Tống lão phu nhân cũng hối hận thôi. Lúc đúng là đầu óc cửa kẹp, nhất thời xúc động đuổi hai đứa cháu gái lớn , giờ nghĩ mới thấy thiệt hại bao nhiêu.
Con gái tuy quan trọng, nhưng cũng thể đem liên hôn mang lợi ích cho gia tộc. Giống như , đuổi dễ dàng, gọi về khó như lên trời. Chúng nó đổi họ, cha ruột cũng c.h.ế.t , từ nay về càng chẳng còn quan hệ gì với Tống gia nữa.
những chuyện đó đều quan trọng bằng việc ngày mai Triệu Quận vương đến cửa thì ?
“Chuyện Triệu Quận vương ngày mai, ngươi định ứng phó thế nào?” Tống lão phu nhân chằm chằm Đỗ thị, ánh mắt sắc lạnh.
Đỗ thị kinh hãi thốt lên: “Tống gia chỉ hai cô nương đó.”
“Ngươi đừng hòng đ.á.n.h chủ ý lên con gái !” Tống lão phu nhân trừng mắt: “Ta nhớ nhà đẻ ngươi đứa cháu gái, nhan sắc cũng chẳng kém Ngữ Yên là bao, mùa đông cũng sắp cập kê đấy.”
Sắc mặt Đỗ thị trắng bệch: “Mẹ!”
Đại tẩu nàng chắc chắn sẽ xé xác nàng mất.
Tống lão phu nhân lạnh: “Với gia cảnh nhà họ Đỗ các ngươi, tìm mối nào hơn Triệu Quận vương? Được cũng là nâng đỡ con bé ! Ngươi liệu mà tỉnh táo .”
Đỗ thị mấp máy môi nhưng thốt nên lời. Đây là gậy ông đập lưng ông, hại thành hại ?
Cùng lúc đó, tại Trường Âm Lâu, Triệu Quận vương đang mải mê chơi chim thì mấy lời bàn tán xôn xao. Chuyện lạ đời nhà Tống Lực Dương c.h.ế.t đuối, đuổi con gái khỏi tộc giờ mặt dày đòi về, đúng là hổ.
Triệu Quận vương bất động thanh sắc, lắng những lời bàn tán phía lưng:
“Con gái lớn mới thấy giá trị, mặt dày mày dạn đòi về chắc cũng chỉ để gả nhà cao cửa rộng kiếm chác chút lợi ích thôi.”
“Haizz, cũng . Chỉ ai xui xẻo vớ . Nghe đồn đại cô nương đó đại sư xem mệnh, phán là nên kết hôn sớm, nếu sẽ khắc c.h.ế.t thích đấy.”
“Cái ngươi cũng á?”
“Mẹ ruột cô mà. Hình như phu nhân thiết hỏi cưới, ruột thì đời nào bêu con gái ? Bà nhà chồng hưu bỏ, cha ruột con bé cũng c.h.ế.t , tìm nhà chồng t.ử tế khó, mà bà vẫn thẳng như thế, chẳng lẽ là giả?”
“Khắc thích... nhớ đến cô con gái nhà họ Khương nổi tiếng mệnh cứng, gả ba đời chồng thì khắc c.h.ế.t cả ba, chậc chậc.”
“Thôi kệ , dù kẻ xui xẻo đó cũng chẳng chúng . Kìa, con chim họa mi vàng đằng màu lông thật đấy.”
“...”
Thư Sách
Triệu Quận vương - "kẻ xui xẻo" trong câu chuyện - giật đứt một sợi lông chim, tức đến mức cả run lên bần bật. Khắc phu ư? Tống gia dám hại ?
Tìm c.h.ế.t!
Tần Ngữ Yên và Tần Ngữ Tình gặp , ba con ôm nức nở. Khó khăn lắm mới ngừng , Tần Mai Nương liền dắt hai con gái đến dập đầu tạ ơn Lận lão phu nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-755-bao-ung-khong-sai-chut-nao.html.]
Lận lão phu nhân sai đỡ họ dậy, cho mang nước đến để các nàng rửa mặt. Bà ngắm kỹ hai cô nương, thấy cả hai đều đôi mắt sáng, dung mạo xinh , thảo nào Tống gia trơ trẽn như .
Tống gia cũng đúng là đầu óc vấn đề. Hưu vợ cả thì thôi , nuôi con gái lớn chừng mà nỡ đuổi khỏi nhà, đúng là ngu xuẩn.
Lận lão phu nhân ban tặng quà gặp mặt cho hai chị em.
Tần Mai Nương vội vàng từ chối: “Nhờ ngài mặt giúp đỡ đón các cháu , vô cùng cảm kích , còn dám nhận quà của ngài nữa ạ?”
“Quà của lớn ban, từ chối. Cầm lấy , cũng chẳng vật gì quý giá lắm . Cô nương sắp đến tuổi cập kê mà gặp chuyện , cũng là chịu nhiều tủi .” Lận lão phu nhân Tần Ngữ Yên .
Tần Ngữ Yên lắc đầu: “Chỉ cần ở cùng và là con mãn nguyện ạ.”
“Hảo hài tử, tâm tính , ắt hậu phúc.” Lận lão phu nhân mỉm .
Tần Ngữ Yên hành lễ tạ ơn.
Tần Mai Nương thấy thể từ chối, đành bảo con gái nhận lấy, dập đầu tạ ơn nữa, đó xin cáo từ: “Các cháu tuy rời khỏi Tống phủ nhưng vẫn mang đại tang, tiện ở Tướng phủ lâu, xin phép lão phu nhân cho con cháu cáo lui.”
“Ở một đêm cũng mà.”
Tần Mai Nương vẫn kiên quyết lắc đầu. Chút tự trọng bà vẫn giữ.
Bái biệt Lận lão phu nhân và lão ma ma, ba con rời khỏi Tướng phủ, trở về khách điếm. Tại đây, họ kể tỉ mỉ chuyện ở Tống gia, ôm một hồi.
Tần Ngữ Yên kể về âm mưu của Tống gia thì sợ đến mặt cắt còn giọt máu, môi run rẩy.
“Đừng sợ, kiếp nạn qua . Con chịu tang ba năm, đến mười tám tuổi sẽ gặp như ý lang quân thôi.” Tần Mai Nương an ủi: “Chuyện may nhờ biểu tỷ con, con khắc cốt ghi tâm ân tình . Còn cả Lận lão phu nhân nữa, sẽ chuẩn một phần lễ vật gửi sang. Bây giờ thì kịp, nhưng về Li Thành , con sẽ tự tay thêu đai trán gửi tặng lão phu nhân để tạ ơn.”
“Vâng ạ.”
Khi đến nhờ giúp đỡ, Tần Mai Nương tay . Bà mang theo bốn hộp điểm tâm, bên trong còn kèm theo một túi gấm khác mà Tần Lưu Tây đưa cho, trong đó đựng một lọ thuốc.
Lận phu nhân đó mở xem, cũng khá bất ngờ, đưa cho Lận lão phu nhân: “Mẹ xem , đây chẳng là Dưỡng Vinh ?”
Lận lão phu nhân cầm lấy xem, thở dài: “Chắc chắn đây cũng là do Thiếu quan chủ chuẩn cho đại cô mẫu của nàng. Con bé suy nghĩ chu đáo quá, chịu nợ ai chút ân tình nào. Ngược là chúng , chẳng gì nhiều mà chiếm món hời lớn. Tống gia tâm địa độc ác, nuốt trôi cục tức e là sẽ giở trò lưng. Con hãy sắp xếp hai hộ vệ, đích hộ tống ba con họ về tận nơi cho an .”
Lận phu nhân gật đầu tuân mệnh.
Ngày hôm , Lận lão phu nhân tin Tống gia đẩy một cô nương khác đến mặt Triệu Quận vương, chính là cháu gái ruột của Đỗ thị. Triệu Quận vương những cưới vợ kế mà chỉ nạp , cũng chẳng đả động gì đến chuyện ban chức quan cho con trai Tống gia. Ngược , còn sai gài bẫy đích trưởng t.ử nhà họ Tống, khiến mất chức quan.
Mẹ của cô nương cũng chẳng dạng . Biết con gái chính cô ruột tính kế, bà xách d.a.o mổ lợn đến c.h.é.m nát cửa lớn Tống gia, c.h.ử.i bới om sòm rằng cả lò nhà họ Tống đều là phường dơ bẩn, bán cháu gái cầu vinh, hổ. Bà tuyên bố nếu dơ bẩn thì cho dơ bẩn luôn thể, gánh hai thùng phân hắt thẳng nhà họ Tống, mùi xú uế bốc lên nồng nặc lan xa ba con phố!
Sau vụ việc , Tống gia trở thành trò cho cả kinh thành. Tống lão phu nhân tức đến mức trúng phong méo mồm. Đó là chuyện về .
Còn Tần Mai Nương khi rời kinh thành tin thì phỉ nhổ một tiếng: Báo ứng sai chút nào!