Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 750: Có thù báo thù
Cập nhật lúc: 2025-11-23 02:20:15
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm hôm đó, cửa Lưu gia treo lên hai chiếc đèn lồng trắng. Hàng xóm lân cận ngóng tin tức: Lưu Đại nãi nãi sinh non gặp khó sinh, t.h.a.i nhi sinh c.h.ế.t, cũng qua khỏi.
Mọi cũng chẳng lấy lạ. Thời buổi , phụ nữ c.h.ế.t giường sinh nhiều vô kể, thấy mãi cũng thành quen. Điều khiến thổn thức chỉ là Lưu Đại nãi nãi vốn nổi tiếng trương dương ương ngạnh, cuối cùng mất mạng vì sinh con, nàng cam tâm .
Lưu Đại nãi nãi cam tâm thì chính nàng cũng , vì tắt thở âm sai bắt . Còn con Đỗ Quyên thì tiếp tục tìm một kẻ thù khác: Âm Sơn đạo nhân.
Âm Sơn đạo nhân Tần Lưu Tây chặt đứt một tay, chính Ngũ Lôi phù của nổ thương, đầu óc còn nàng dùng ngân châm châm huyệt tổn hại. Hắn trở nên điên điên khùng khùng, khi phát hiện thì chỉ khiêng đến vứt cửa y quán.
Y quán thấy c.h.ế.t mà cứu, bèn băng bó sơ sài cho . Âm Sơn đạo nhân đó tự bỏ , tìm một chỗ trú chân trong ổ ăn mày. khi thấy quỷ, dù trong đầu muôn vàn thuật pháp trừ tà bắt quỷ, chẳng thể thi triển chút nào. Cảm giác bất lực tột cùng đó khiến phẫn nộ sợ hãi.
Con khi sợ hãi quá độ sẽ những hành động điên khùng. Đám ăn mày ồn ngủ liền lôi đ.á.n.h đập một trận tơi bời, khiến cơ thể vốn đầy thương tích của càng thêm thê thảm.
chuyện vẫn dừng ở đó.
Mẹ con Đỗ Quyên dùng tà thuật mê hoặc , khiến tự cầm một mảnh ngói sắc nhọn, rạch bụng , ruột gan chảy đầy đất, dọa đám ăn mày sợ hãi hét toáng lên bỏ chạy.
Mẹ con ả chịu nỗi đau đớn nào do và Lưu Đại nãi nãi ban tặng, giờ đây một sinh quái t.h.a.i hai mặt, một tự m.ổ b.ụ.n.g , coi như trả đủ cả vốn lẫn lãi.
Nhìn Âm Sơn đạo nhân tắt thở, hai con mới rời . Vẫn còn một kẻ nữa.
Tại thôn Chu gia.
Người đàn ông "thành thật" Chu Đại Chủy cưới vợ mới. Lần cưới Tú cô ở thôn bên cạnh, nổi tiếng với tài nữ công gia chánh khéo léo. Còn về vợ , đồn bỏ trốn theo trai, chồng Chu gia còn rêu rao rằng ả mang trong bụng đứa con hoang.
Lời đồn đại như mà dân làng Chu gia tin sái cổ, bởi vì vợ của Chu Đại Chủy xinh như hoa, đôi mắt đặc biệt lúng liếng câu hồn. Đàn bà trong thôn ai cũng ghét cay ghét đắng nàng, vì cứ hễ nàng bước đường là đàn ông trong nhà dán mắt theo.
Cũng chẳng xinh như thế chịu lấy gã Chu Đại Chủy lầm lì như hũ nút. Nếu nàng cho nhà giàu hưởng vinh hoa phú quý ?
Người khác , nhưng Đỗ Quyên rõ nàng mong cầu điều gì. Ban đầu nàng chỉ mong thành thật, đối với , giống những gã đàn ông miệng lưỡi trơn tru khác. ai ngờ , kẻ mang danh " thành thật" thực chất là kẻ khẩu phật tâm xà. Sau khi cưới, chỉ cần nàng chuyện với đàn ông một câu là tra hỏi và đ.á.n.h đập. Mụ chồng khắc nghiệt bên châm dầu lửa, khiến những trận đòn roi càng thêm tàn nhẫn.
Chẳng qua bọn họ bắt nạt nàng là đứa con gái mồ côi, nhà đẻ nương tựa mà thôi.
Để tránh chồng ngờ vực và đ.á.n.h đập, Đỗ Quyên hạn chế khỏi nhà, và nhanh đó nàng mang thai. ngờ, bọn họ táng tận lương tâm đến mức vì một trăm lượng bạc mà bán cả hai con nàng .
Đỗ Quyên đầy chua chát.
Người cũ bán chịu c.h.ế.t, giờ đây kẻ bạc tình đeo hoa hồng lớn rước mới về nhà?
Đã hỏi qua ý kiến của nàng ?
Hỉ yến vô cùng náo nhiệt, đèn lồng đỏ treo cao, khách khứa chật kín từ trong nhà ngoài sân.
Chu Đại Chủy và bà Chu hớn hở mời rượu khách khứa. Khi đến bàn của thúc công, thấy một phụ nữ lưng với họ, Chu Đại Chủy híp mắt hỏi: “Ơ kìa, đây là tiểu nương t.ử nhà ai thế? Có nhầm chỗ ?”
Đỗ Quyên ôm đứa con trong lòng, chậm rãi đầu , nhe cái miệng đỏ lòm đầy m.á.u : “Ồ, nhầm chỗ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-750-co-thu-bao-thu.html.]
Chu Đại Chủy và : “...”
Á á á!!!
Hai con hét lên kinh hoàng, chén rượu rơi xuống đất vỡ tan. Họ gào thét thất thanh: “Đỗ Quyên! Đừng qua đây!”
Cả thôn Chu gia nháo nhào.
Chẳng mấy chốc, tin tức về đám cưới đẫm m.á.u của " thành thật" Chu Đại Chủy lan truyền khắp làng xóm . Nghe cùng ruột âm mưu bán vợ xinh , khiến nàng hành hạ đến c.h.ế.t, một xác hai mạng. Nay oan hồn nàng về báo thù ngay trong ngày cưới của chồng cũ.
Muốn báo thù thế nào, c.h.ế.t ai ư?
C.h.ế.t thì c.h.ế.t ngay lúc đó.
Thư Sách
Nghe kể , con Chu Đại Chủy hồn ma con Đỗ Quyên dọa cho quỳ sụp xuống đất, tự miệng khai hết tội ác tày trời mặt tất cả quan khách. Chưa hết, bà Chu xong bỗng như phát điên, cầm con d.a.o gọt hoa quả lao thiến luôn "bảo bối" của con trai .
Tất cả khách khứa đều sợ c.h.ế.t khiếp. Ban đầu họ tưởng hai con nhà đột nhiên phát điên, cho đến khi lũ trẻ con thét lên là ma, đèn đuốc trong nhà phụt tắt, họ mới lờ mờ thấy bóng quỷ, sợ quá bỏ chạy tán loạn còn một mống.
Đám cưới xảy chuyện động trời như , cô dâu mới lập tức gom của hồi môn chạy về nhà đẻ ngay trong đêm. Sính lễ cũng đừng hòng đòi . Cô dâu mới giống cô nhi Đỗ Quyên nơi nương tựa, nhà cô tận ba ông trai lực lưỡng. Nhà họ Chu gan thì cứ đến mà loạn.
Chu Đại Chủy dám đến nhà vợ mới gây sự, mất khả năng đàn ông, ngày ngày đối mặt với sự chỉ trỏ của dân làng. Thẹn quá hóa giận, bản tính hung bạo của bộc lộ . Hắn trút hết đòn roi lên ruột. Sau đám cưới đẫm m.á.u đó, thường xuyên thấy tiếng kêu cứu t.h.ả.m thiết vọng từ nhà họ Chu. Đó là tiếng Chu Đại Chủy đang đ.á.n.h . Với thể già yếu đó, bà Chu trụ nổi nửa năm đ.á.n.h đến mất mạng. Chu Đại Chủy phạm tội g.i.ế.c , trái với luân thường đạo lý, bắt giam và xử trảm mùa thu.
Lúc , Đỗ Quyên ôm con trai cảnh nhà họ Chu tan hoang, vẻ mặt vô cảm nhẹ nhàng bay .
Có thù báo thù, ân báo ân.
Tần Lưu Tây như đợi nàng từ sớm. Thấy nàng sát khí càng nặng, Tần Lưu Tây : “Ta cho tìm hài cốt của con ngươi. Sau khi an táng, sẽ siêu độ cho các ngươi. Ngươi nguyện ý vãng sinh ?”
Đỗ Quyên cảm kích hành lễ với Tần Lưu Tây: “Làm phiền thiên sư.”
Trong khi đó, thầy trò lão đạo sĩ lệnh tìm hài cốt c.h.ế.t mò đến ngọn núi mà Tần Lưu Tây chỉ điểm. Đó là ngọn núi phía điền trang tên Lưu Đại nãi nãi.
Tam Nguyên gặm cái bánh mè khô khốc hỏi sư phụ: “Sư phụ, chúng khi nào nàng lừa ? Còn chính thức nhập quan tá túc mà sai đến cái nơi khỉ ho cò gáy tìm xác c.h.ế.t.”
Hôm đó khi từ Lưu gia trở về, Tần Lưu Tây liền sai bọn họ khỏi thành tìm hài cốt hai con Lưu Đại nãi nãi hại c.h.ế.t.
Lão đạo sĩ trừng mắt: “Lừa con cái gì? Nếu con bạc thì còn lừa tiền, đằng con gì xu nào. Nếu con chút nhan sắc thì còn lừa tình, nhưng xem, còn trai hơn con gấp mấy . Còn về phận thì ...”
Bị đồ lườm, lão đạo sĩ ngượng ngùng im bặt, chữa ngượng: “Tóm nàng một bản lĩnh như thế, sư môn chắc chắn cũng tầm thường. Con đến đây thì chịu khó học hỏi nghiêm túc một chút. Bản lĩnh học là của , hành tẩu giang hồ, dù thế nào cũng sợ c.h.ế.t đói, còn giữ cái mạng nhỏ.”
Tam Nguyên lạnh: “Cuối cùng ngài cũng chịu thừa nhận lúc lừa con lên núi nhập đạo hả? Hèn gì con học mãi chẳng cái ôn gì.”
Lão đạo sĩ: “...”
Lão ho khan một tiếng, mắt thẳng về phía , reo lên: “Tìm thấy !”