Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 747: Ngươi là chỗ dựa mà gã kia mời tới sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-23 02:20:07
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảm giác khi cả vạn cái đầu lâu oan hồn cùng lúc tấn công là như thế nào? Tần Lưu Tây chỉ một câu: Rất ồn ào.
“Hức.” Sau lưng truyền đến tiếng nức nở, là Vong Xuyên tỉnh.
Tần Lưu Tây nghiêng đầu, : “Nếu sợ thì đừng mở mắt.”
Vong Xuyên nhắm tịt mắt, nhưng dường như tưởng tượng điều gì đó, hé mắt . Thấy đám đầu lâu đang há miệng lao tới, cô bé sợ đến tái mét mặt mày. ngay đó, cô bé tháo chiếc vòng tay xuống, thúc giục pháp quyết. Chiếc vòng tay trong nháy mắt biến thành một vòng tròn sắc bén tua tủa gai nhọn.
Nàng nắm chặt vòng tay, c.h.é.m mạnh những cái đầu lâu đang bay tới. Những chiếc vảy rồng vốn cứng rắn kim sát khí bao bọc, trong nháy mắt cắt đứt hồn phách của đám đầu lâu khiến chúng hồn phi phách tán. Kim quang lóe lên, kèm theo đó là tiếng kêu t.h.ả.m thiết chói tai của lũ quỷ.
Tần Lưu Tây mỉm , nàng cũng gì nhiều, chỉ tháo chuỗi hạt Thiên Châu cổ xuống, xóa lớp ngụy trang che giấu khí tức tung lên trời, miệng niệm chú: “Bắc Âm Đại Đế, kim quang hiển hách, uy chấn càn khôn, tru tà!”
Thiên Châu tỏa khí tức trấn áp khủng bố khiến vạn oan hồn kịp chạy trốn kêu t.h.ả.m thiết tan thành tro bụi.
Trước chí tôn của Đại Đế, vạn quỷ cũng chỉ như con kiến hôi.
Bịch bịch.
Vạn quỷ tan biến, những cái đầu lâu khô rơi xuống đất, nhanh nứt đôi.
Âm Sơn đạo nhân kinh hãi tột độ. Sao thể như thế ? Đó là pháp khí gì mà uy lực khủng khiếp đến ?
Trách thì trách mặt mũi các đại lão địa phủ, đến cả chuỗi hạt Thiên Châu mà Phong Đô Đại Đế thường đeo cũng nhận . Nếu , dám cứng đối cứng với Tần Lưu Tây, mà sớm tìm cơ hội chuồn êm .
Thấy vạn đầu âm quỷ của Tần Lưu Tây đ.á.n.h tan, Âm Sơn đạo nhân lấy mấy lá cờ lệnh, hừ lạnh : “Rất , là coi thường ngươi. Để cho ngươi nếm thử sự lợi hại của pháp thuật Quỷ Vương Tông phái Âm Sơn.”
Hắn ném lá cờ lệnh , hai tay kết ấn, miệng ria mép dài lẩm bẩm niệm chú. Chợt một trận âm phong thổi tới.
Tần Lưu Tây nhạt. Quỷ Vương Tông cái gì chứ, chẳng cũng là triệu hồi Ngũ Quỷ ?
Nàng cũng xem, kẻ thể triệu hồi con quỷ nào.
“... Ta phụng mệnh Âm Sơn lão tổ, thần binh quỷ tướng mau tới!” Âm Sơn đạo nhân quát lớn, một đạo bùa chú từ tay bay lên.
Ngay đó, âm phong trong trận Bát Quái xoay vần dữ dội hơn, như thể sắp triệu hồi một đại quỷ nào ghê gớm lắm.
Một khuôn mặt quỷ vô cùng quen thuộc hiện mắt Tần Lưu Tây, giọng ồm ồm lạnh lùng vang lên: “Kẻ nào triệu hồi bổn vương? Có chuyện gì quan trọng?”
Âm Sơn đạo nhân mừng rỡ như điên. Hôm nay vận đỏ gì thế , thế mà mời cả Phương Bắc Quỷ Vương!
“Đại nhân, t.ử phái Âm Sơn kính thỉnh đại nhân tay tương trợ trấn áp kẻ địch.” Âm Sơn đạo nhân tiến lên một bước, đắc ý liếc xéo Tần Lưu Tây : “Nhóc con, bổn đạo niệm tình ngươi tuổi còn nhỏ nên so đo, mau thả con nha đầu cút ngay. Nếu , đừng trách lấy lớn h.i.ế.p nhỏ.”
“Nếu thì ?”
Ủa, giọng quen quen?
Khuông Sơn (Phương Bắc Quỷ Vương) đầu theo hướng phát tiếng , thấy Tần Lưu Tây - cái vị tổ tông đang lù lù trong bóng tối góc tường. Hắn sợ đến mức giật đứt cả một sợi râu.
Thư Sách
Không chứ, tiểu tổ tông , ngài là quỷ mà trốn trong bóng tối gì? Sợ ánh nắng đen làn da trắng trẻo của ngài ?
“Không thì đừng trách mời quỷ xử lý ngươi.” Âm Sơn đạo nhân âm hiểm. Cái "lô đỉnh" , nhất định bằng .
Tần Lưu Tây : “Ồ, mời con quỷ lưng ngươi đó hả?” Nàng về phía Khuông Sơn: “Này, con quỷ , ngươi là chỗ dựa mà tên tà đạo bỉ ổi nham hiểm mời tới đấy ?”
Âm Sơn đạo nhân lạnh. Cứ đắc ý , cứ kiêu ngạo , lát nữa lúc ngươi lóc van xin, sẽ miễn cưỡng nhặt xác cho ngươi là !
Hắn thấy Khuông Sơn về phía Tần Lưu Tây, ánh mắt băng hàn thấu xương xen lẫn vài phần âm độc. Tới , cái miệng nhỏ độc địa của ả sắp xé nát .
Khóe môi Âm Sơn đạo nhân nhếch lên tà ác, trong mắt lấy một tia đồng tình thương hại.
“Đi chậm thế? Sao hả, tối qua nạp tiểu nên hút cạn sức lực ?” Tần Lưu Tây Khuông Sơn hừ một tiếng.
Đây là từ ngữ hổ báo gì ?
Khuông Sơn cứng một cái, vọt tới như bay: “Xem ngài kìa, chẳng qua là lâu ngày gặp, nhất thời kích động thôi mà.”
Nụ môi Âm Sơn đạo nhân cứng đờ. Màn chào hỏi là cái quái gì ?
Hai quen ?
“Kích động thì miễn . Ta hỏi , ngươi là chỗ dựa mà tên mời tới ?” Tần Lưu Tây như .
Khuông Sơn vội vàng xua tay: “Sao thể chứ? Ta là ai chứ, thể lệnh một tên đạo nhân tép riu? Chẳng qua là tình cờ ngang qua, lãng tai nên nhầm trường thôi, ngài tin ?”
Âm Sơn đạo nhân: “!!!”
Lãng tai nhầm trường ?
Ngươi thể bịa cái lý do nào đáng tin hơn chút ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-747-nguoi-la-cho-dua-ma-ga-kia-moi-toi-sao.html.]
Tần Lưu Tây : “Ta tin, trừ phi ngươi đ.á.n.h .”
Khuông Sơn lập tức xoay , vung tay giáng một cái tát trời giáng. Bốp!
Lực tay của Quỷ Vương cực lớn, cực âm và cũng cực bá đạo. Cái tát khiến Âm Sơn đạo nhân chút phòng đ.á.n.h vẹo cả cổ, đầu óc ong ong, mắt nổ đom đóm.
Ta là ai? Ta đang ở ? Ta đang cái gì?
À, ... kiếp, con Quỷ Vương do chính triệu hồi tát cho vêu mồm!
Thật là quá đáng! Mẹ của quá đáng mở cửa cho quá đáng nhà!
Khuông Sơn Tần Lưu Tây: “Ngài xem góc độ ? Không thì để tát cái nữa?”
Âm Sơn đạo nhân: “...”
Hắn sờ soạng mấy con yêu quái bằng giấy trong tay áo, thầm tính toán xem thả chúng liệu thể đồng quy vu tận thừa cơ chạy trốn ?
Chuyện đến nước , tin cũng . Phương Bắc Quỷ Vương quen đứa trẻ , chẳng những quen mà còn vẻ nịnh nọt như ch.ó vẫy đuôi, rõ ràng là thuần phục!
Hai đ.á.n.h một, trong tình trạng gãy xương vẹo cổ, đ.á.n.h .
Hay là trốn , giữ núi xanh lo gì củi đốt.
Trở về Âm Sơn tu luyện , vẫn là một hảo hán.
Âm Sơn đạo nhân rút kinh nghiệm xương máu, nhân lúc Phương Bắc Quỷ Vương đang hàn huyên với Tần Lưu Tây, lén lút dán một lá bùa ẩn lên .
Mắt trận! Mắt trận ở ?
Bốp.
Một chuỗi hạt châu quất tới, đ.á.n.h trúng .
Bùa chú mất hiệu lực, Âm Sơn đạo nhân đau đớn kêu t.h.ả.m thiết, lăn lộn mặt đất.
“Dám dùng bùa ẩn mặt ? Sao, đ.á.n.h định bỏ chạy ? Ngươi hỏi qua ý kiến ?” Tần Lưu Tây quất hạt châu tới tấp: “Lúc bắt cóc đồ , ngươi bấm độn xem quẻ ? Không thấy hiện lên quẻ đại hung ?”
Vong Xuyên lúc giơ ngón trỏ lên mặt nàng, mếu máo: “Sư phụ, ngón tay con đau.”
Tần Lưu Tây thấy vết m.á.u ở đầu ngón tay cô bé, sang con âm xà đang bẹp dí đất, lửa giận bốc lên ngùn ngụt. Nàng búng tay b.ắ.n một ngọn lửa nhỏ về phía con rắn.
Xèo xèo.
Mùi thịt nướng thơm phức bốc lên, đó nhanh chóng chuyển thành mùi khét lẹt như than cốc.
Khuông Sơn lùi vài bước, dám tới gần nàng.
Đùa , tiểu tổ tông đang nổi cơn tam bành bênh vực , gần chẳng khác nào cá thớt?
Âm Sơn đạo nhân trơ mắt con Luyện Âm Xà bầu bạn bao năm thiêu c.h.ế.t, n.g.ự.c đau nhói, phun một ngụm m.á.u tươi.
Tần Lưu Tây đặt Vong Xuyên xuống, bước đến mặt , giẫm mạnh lên bàn tay . Nhìn thấy móng tay đen sì nhọn hoắt của , ánh mắt nàng lạnh băng. Kiếm đồng tiền vung lên, chặt đứt bàn tay đó.
Âm Sơn đạo nhân hét lên t.h.ả.m thiết thê lương.
“Lấy m.á.u đồ nhi , chặt một bàn tay ngươi là đủ chứ?” Tần Lưu Tây lạnh, rút mấy cây ngân châm: “Ngươi dùng tà thuật giúp khác ‘dẫn nhi’, cảm thấy lợi hại ? Ta ngươi dù trong đầu muôn vàn tà thuật âm độc, cũng thể , thể nữa.”
Âm Sơn đạo nhân theo bản năng bỏ chạy, nhưng một châm phong bế huyệt định . Ngay đó, mấy cây ngân châm khác cắm các huyệt đạo trọng yếu đầu. Hắn cảm giác trong đầu thứ gì đó đang tan rã hỗn loạn, thể nào tập trung suy nghĩ nữa.
Âm Sơn đạo nhân kinh hoàng tột độ, chằm chằm Tần Lưu Tây với ánh mắt tràn đầy oán độc.