Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 744: Không đụng vào, sợ bị sét đánh

Cập nhật lúc: 2025-11-23 01:14:26
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Muốn đứa nha đầu rời phủ ?

Lưu Đại nãi nãi Âm Sơn đạo nhân xong, nhất thời phản ứng kịp: “Tiểu nha đầu nào cơ?”

Thư Sách

“Là đứa rời , mặc áo xanh, đầu buộc hai búi tóc nhỏ (song nha), đó cài một cây trâm gỗ đào độc đáo.” Âm Sơn đạo nhân động tác so chiều cao ở tầm eo : “Cao chừng .”

Trong đầu Lưu Đại nãi nãi lập tức hiện hình ảnh một tiểu nha đầu. Chẳng là con bé con theo tên đạo sĩ thối mồm ?

“Ông con nha đầu đó để gì?”

Thần sắc Âm Sơn đạo nhân thoáng vẻ kiên nhẫn, trầm giọng : “Ngươi đừng quản gì, cứ bắt nó mang đến mặt .”

Tướng mạo của con bé đó kỳ lạ, rõ ràng mang tướng c.h.ế.t yểu nhưng đang sống sờ sờ. Hơn nữa thể chất của nó thế mà khiến con rắn luyện (Luyện xà) của xao động yên, cứ chực chờ lao ngoài.

Chỉ khi gặp vật hoặc chí âm, nó mới xao động như . Bởi vì nó vốn là vật luyện hóa từ phụ nữ thuần âm, nuôi dưỡng ở nơi cực âm, là loài yêu xà âm độc nhất. Nếu thuần âm xuất hiện, chắc chắn nó sẽ phản ứng.

Lưu Đại nãi nãi thấy vẻ vui, vội vàng : “Chỉ là một con nha đầu thôi, ông cứ yên tâm. mà hiện giờ sắp lâm bồn mà ăn ngon ngủ yên, tim đập nhanh, lòng nóng như lửa đốt. Không chỉ , còn luôn cảm thấy nóng ran như thiêu đốt, đây là vì ? Đạo nhân, chẳng ông dẫn nhi thành công thì sẽ việc gì ?”

“Chẳng qua là hồn ma của mụ đàn bà đang quấy phá thôi, dùng chút quỷ lực nông cạn khiến ngươi cảm thấy như lửa nướng. Vừa đ.á.n.h đuổi ả .” Âm Sơn đạo nhân với ánh mắt khinh thường, : “Nếu ả còn dám xuất hiện, nhất định sẽ đ.á.n.h cho hồn phi phách tán, ngươi hoảng cái gì.”

Mặt Lưu Đại nãi nãi tái mét: “Tại xuất hiện bên cạnh ? Ả đầu t.h.a.i ? Ả gì? Là chồng ả bán ả mà, tại tìm ? Đạo nhân, tên đạo sĩ thối cái t.h.a.i của giữ , oan đầu nợ chủ. Có thực sự giữ đứa bé ? Còn nữa, đó thế mà cũng thuật dẫn nhi, nếu thì lời nó là thật ?”

Nàng năng lộn xộn, càng càng cảm thấy tâm hoảng ý loạn, vẻ mặt nôn nóng.

Chẳng lẽ nàng thật sự sẽ sinh một t.h.a.i c.h.ế.t lưu?

Nếu quả thực như , những việc nàng đây, thứ m.á.u dẫn nhi kinh tởm nàng uống, cùng tám tháng m.a.n.g t.h.a.i vất vả còn ý nghĩa gì nữa?

“Hoảng cái gì!” Âm Sơn đạo nhân quát lớn: “Đã đến lúc sắp lâm bồn , ngươi chỉ việc an tâm sinh đứa bé .”

Đàn bà đúng là phiền phức.

“Ông thì dễ lắm, sinh con là ông, ông chỉ cần vài câu nhẹ nhàng là xong chuyện.” Lưu Đại nãi nãi chút suy sụp, trừng mắt : “Bộ dạng bây giờ thế , sức để sinh nó còn nữa là! Ta cho ông , ông nghĩ cách giữ mạng cho con . Nếu , lỡ như một xác hai mạng, thành quỷ cũng sẽ tha cho ông !”

Gương mặt vốn gầy gò của Âm Sơn đạo nhân xong lời càng trở nên âm lãnh khắc nghiệt, liếc xéo nàng : “Ngươi đây là đang uy h.i.ế.p ?”

Lưu Đại nãi nãi cứng , tránh ánh mắt của , dám ho he nữa.

Âm Sơn đạo nhân hừ lạnh một tiếng: “Người cầu con là ngươi. Ta sớm với ngươi dẫn nhi là tà thuật nham hiểm, ngươi vẫn khăng khăng , thì nhân quả gánh chịu đương nhiên ngươi cũng trốn thoát . Đại thiếu nãi nãi, thiên hạ bao giờ bữa trưa miễn phí, ngươi cái thì tất mất cái khác, cái gì đến thì ngươi chỉ thể nhận lấy mà thôi.”

Sắc mặt Lưu Đại nãi nãi biến đổi liên tục: “Chẳng lẽ ông định mặc kệ ? Ông đừng quên, tà thuật là do ông . Ta cũng những kẻ như các ông cũng gánh chịu 'ngũ tệ tam khuyết' và nhân quả báo ứng. Nói cách khác, nếu mệnh hệ gì, kẻ phép như ông cũng sẽ phản phệ.”

“Ta tự nhiên , cho nên chẳng đến đây ? Đã đến nước , sẽ cưỡng chế xua đuổi thứ , ngươi còn hoảng loạn cái gì? Đại thiếu nãi nãi, nếu ngươi cứ tiếp tục bực bội trong lòng, suy nghĩ lung tung như thế thì việc sinh nở sẽ thuận lợi . Ta dẫn nhi, nhưng đỡ đẻ. Đến lúc đó ngươi thực sự chịu khổ thì đừng trách .” Âm Sơn đạo nhân cảnh cáo với vẻ mất kiên nhẫn.

Lưu Đại nãi nãi chặn họng, tức lo, nhưng cũng thật, đành suy sụp xuống giường La Hán, cúi đầu cái bụng to tướng của , lẩm bẩm: “Sao chứ, cũng nghĩ nhiều, nhưng khống chế bản a. Sớm thế , lúc ...”

Nàng tiếp, chỉ là đôi lông mày nhíu chặt giãn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-744-khong-dung-vao-so-bi-set-danh.html.]

Âm Sơn đạo nhân khinh thường dời mắt chỗ khác.

Mấy mụ đàn bà chốn nội trạch chuyện " còn cách nào", chẳng qua là tư tâm chiếm thượng phong, lợi ích của bản tổn hại mà thôi.

Cho một nữa, ả vẫn sẽ chớp mắt mà uống cạn bát m.á.u dẫn nhi đó thôi.

Hắn liếc bụng nàng một cái, nhưng cho Lưu Đại nãi nãi một sự thật. Đó là thuật dẫn nhi quá mức tàn độc, thiên địa khó dung, cho dù đứa trẻ sinh thì cũng sẽ vấn đề, lẽ bẩm sinh ốm yếu, nuôi lớn nổi.

Còn một điểm nữa là, đứa trẻ như sẽ bao giờ đồng lòng với ruột. Chúng sinh bát tự hợp, từ trong bụng đến khi trưởng thành, nó sẽ khiến thể an lòng, bởi vì đây là món nợ nàng trả.

mà, con bé thế mà thuật dẫn nhi?

Cái nơi khỉ ho cò gáy từ lúc nào xuất hiện một nhân vật như ?

Âm Sơn đạo nhân vuốt ve chiếc vòng tay cổ tay . Chiếc vòng đỏ sẫm bỗng cử động. Nhìn kỹ , vòng tay gì, rõ ràng là một con rắn màu đỏ như m.á.u đang quấn quanh cổ tay . Đôi mắt nó chằm chằm đầy vẻ âm lãnh, lưỡi rắn thè , đó tua tủa những cái gai nhỏ như móc câu, trông vô cùng đáng sợ.

Vinh An Quận chúa xin Tần Lưu Tây rối rít: “Nếu lo chuyện bao đồng, Thiếu quan chủ cũng sẽ ả đàn bà ác độc xúc phạm, còn mất công một chuyến tay . Thật sự xin ngài, lát nữa sẽ sai mang tiền thù lao đến Úy phủ để tạ .”

“Không cần , Quận chúa cũng là ý mà.” Tần Lưu Tây từ chối: “Cho dù nàng ngon ngọt, cũng sẽ nhận củ khoai lang bỏng tay , nên cũng tính là uổng công.”

Vinh An Quận chúa liền hỏi: “Đến cả ngài cũng cách nào ?”

“Thật cũng cách. Chỉ là tội nghiệt quá nặng, dây .” Tần Lưu Tây thu nụ , nghiêm túc : “Thuật dẫn nhi tàn độc như mà nàng vẫn cố tình , đủ thấy tâm tính độc ác thế nào. Ta mà kiếm đồng tiền thù lao , e là sẽ sét đ.á.n.h mất.”

Vinh An Quận chúa phì : “Vậy còn kẻ phép thì ? Tà thuật tàn độc như thế, thì báo ứng ư?”

“Phàm là việc ác thì đều báo ứng, chỉ là vấn đề thời gian thôi. Cho dù ở dương gian trốn thoát, thì xuống âm phủ cũng chạy đằng trời.” Tần Lưu Tây : “Tuy nhiên, những kẻ theo tà đạo vốn dĩ là tà môn ngoại đạo, tâm tính hỏng, bọn họ cũng chẳng quan tâm nhiều đến chuyện đó .”

Vinh An Quận chúa cảm thán: “Vậy thì Lưu Đại nãi nãi đúng là tự tự chịu .”

“Vừa Lưu phủ, chắc là tên tà đạo giúp nàng thực hiện thuật dẫn nhi .” Ánh mắt Tần Lưu Tây lộ vẻ chán ghét.

Vinh An Quận chúa giật . Chẳng lẽ Lưu Đại nãi nãi định giở trò gì nữa?

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...