Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 743: Cách báo thù thích đáng nhất nên là...

Cập nhật lúc: 2025-11-23 01:14:25
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu phu nhân mặt cắt còn giọt m.á.u Tần Lưu Tây, hỏi một câu những lời nàng sự thật , nhưng cổ họng như thứ gì đó chặn , một chữ cũng thốt .

Không oán thù, mới gặp đầu, vô duyên vô cớ bịa một lời dối động trời như ?

Hơn nữa, năm năm qua, con dâu bà cũng từng khám nhiều đại phu, uống bao nhiêu t.h.u.ố.c thang mà bụng vẫn phẳng lì, chút động tĩnh. Vậy mà cuối đông năm ngoái, khi suối nước nóng ở điền trang một chuyến về bao lâu thì tin vui.

từng nghi ngờ con dâu ngoại tình, dù cũng là xuất quý nữ, tính chiếm hữu mạnh mẽ với con trai bà, xem như cũng là một lòng một . Tính ngày tháng cũng khớp, bà chỉ nghĩ là duyên con cái tới.

Thư Sách

Nào ngờ, đứa trẻ lai lịch đáng sợ, tạo bằng thứ tà thuật nham hiểm đến .

Lưu phu nhân chỉ mới nghĩ đến cảnh tượng Tần Lưu Tây miêu tả thôi thấy lạnh sống lưng, cả như rơi hầm băng.

Hành vi chỉ là ác, mà là quá độc địa.

Vinh An Quận chúa cấu mạnh lòng bàn tay để giữ tỉnh táo, hỏi: “Thiếu quan chủ, ngài thật chứ đùa đấy chứ?”

“Ta và nàng xưa nay quen , cớ gì bịa đặt chuyện tày đình như để hại nàng ? Chuyện ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiết phụ nữ, nếu các vị cứ gặng hỏi, cũng chẳng chủ động gì. Bởi vì , nhân quả báo ứng luôn tồn tại, cũng chẳng quan trọng.” Tần Lưu Tây bình thản đáp.

Lòng Lưu phu nhân càng thêm lạnh lẽo, run giọng hỏi: “Vậy... con dâu sẽ kết cục thế nào?”

“Điều đó còn tùy xem oán khí của hai con t.h.a.i p.h.ụ xoa dịu , và xoa dịu bao nhiêu. thể khẳng định một điều, cái t.h.a.i của nàng tuyệt đối thể giữ .” Tần Lưu Tây : “Kết cục của nàng , theo thấy, t.h.a.i nhi sống thì khi sinh nở nàng ắt chịu tội lớn. Dù t.h.a.i cũng đủ tháng, bất kể sống c.h.ế.t, nàng đều sinh nở theo cách thông thường.”

Lưu phu nhân và Vinh An Quận chúa đều là từng trải qua sinh nở, liền hiểu ngay ý tứ.

Phụ nữ sinh con vốn như bước qua cửa mạt, đây t.h.a.i nhi thành hình đủ tháng, cho dù bỏ cũng sinh như bình thường chứ thể uống một chén t.h.u.ố.c là xong chuyện.

Sinh con vốn dĩ tổn hại nguyên khí, khỏe mạnh còn đỡ, ốm yếu thì khi mất mạng như chơi. Mà cái t.h.a.i của Lưu Đại nãi nãi mang theo oán khí ngút trời, đến lúc sinh nở, oan hồn hai con chắc chắn sẽ buông tha, nàng khó mà qua khỏi cửa ải .

Một xác hai mạng, đây mới là cách báo thù thích đáng nhất!

Vinh An Quận chúa dám tưởng tượng cảnh tượng lúc đó sẽ t.h.ả.m khốc đến mức nào.

Còn Lưu phu nhân thì rũ mắt xuống, trong đáy mắt thoáng qua một tia lạnh lùng tàn nhẫn.

Nếu quả thực như , thì đó là mệnh của ả độc phụ , là do ả tự tự chịu, thể trách ai .

Cả Vinh An Quận chúa và Tần Lưu Tây đều bỏ sót ánh mắt lạnh lẽo của Lưu phu nhân, trong lòng đều hiểu rõ. Đến lúc đó, e là Lưu phu nhân sẽ mặc kệ con dâu sống c.h.ế.t .

Vinh An Quận chúa suy tính nhiều hơn. Lưu phu nhân vốn bất mãn với cô con dâu điêu ngoa từ lâu, chỉ vì kiêng dè thế lực nhà thông gia mới nhẫn nhịn. giờ đây, con dâu bà tự tìm đường c.h.ế.t, để lộ điểm yếu chí mạng tay bà , đúng là cơ hội trời cho để bà lợi dụng.

Nếu Hồ thị c.h.ế.t, dù Lưu Dương Bá phủ tìm tới, bà cũng cớ để giải thích. Phụ nữ sinh con vốn là qua cửa mạt, nay oan hồn báo oán, ai mà đỡ nổi?

Còn nếu Hồ thị may mắn c.h.ế.t, bà cũng thể nắm lấy điểm yếu để hưu nàng , đuổi về nhà đẻ. Loại con dâu ác độc như , Lưu gia chứa chấp nổi. Lưu Dương Bá phủ nếu các cô nương khác trong nhà ế chồng thì cũng đành ngậm bồ hòn ngọt.

Nghĩ thông suốt điều , Vinh An Quận chúa khẽ thở dài, trong đầu hiện lên một câu:

Tự gây nghiệt, thể sống.

Lưu phu nhân suy tính thiệt hơn một hồi, hỏi Tần Lưu Tây: “Nếu đúng như lời đại sư , quả báo giáng xuống đầu Lưu gia chúng ?”

Tần Lưu Tây như : “Điều đó còn xem các điều ác, trợ Trụ vi ngược . Nàng là dâu con Lưu gia, hôn thư chứng, cho dù là nàng tự bậy, gánh chịu quả báo lớn nhất, nhưng phúc báo tổn hại thì phu quân nàng - cùng chung chăn gối, ít nhiều cũng chịu lây. Còn về Lưu gia các , thế nào là gia môn bất hạnh? Đây đều là nhân quả cả. Phúc khí chắc chắn sẽ tổn hao, chỉ là xem nặng nhẹ mà thôi.”

Lưu phu nhân cuống lên: “ chúng chuyện tày đình như thế? Chẳng lẽ chúng cũng gánh nghiệp chướng do nó gây ?”

Thế thì oan quá!

“Phu nhân , ‘nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn’ (cùng vinh cùng nhục), nghĩ thế gia vọng tộc như các hiểu rõ đạo lý chứ.”

Lưu phu nhân cứng họng, trong lòng hận Lưu Đại nãi nãi thấu xương. Đồ chổi, đồ tang môn tinh! Cưới ả đúng là nghiệp chướng của Lưu gia.

bà cứ yên tâm, các nguyên nhân chính, sẽ tổn hại quá nhiều âm đức , chỉ hao tổn chút phúc khí thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-743-cach-bao-thu-thich-dang-nhat-nen-la.html.]

Lời an ủi chẳng giúp bà thấy khá hơn chút nào. Đang yên đang lành tự nhiên giảm phúc, ai mà chịu ?

“Vậy chúng để hóa giải oán khí ?” Lưu phu nhân méo mặt hỏi.

Tần Lưu Tây nhàn nhạt đáp: “Năng việc thiện tích đức .”

Nói xong, nàng dẫn đồ rời . Vinh An Quận chúa cũng lật đật bám theo sát gót. Chuyện hôm nay quá kinh khủng, bà thấy trong lòng hoang mang vô cùng.

Cái Lưu Dương Bá phủ nhất nên thâm giao. Chuyện Lưu Đại nãi nãi thành công , chắc chắn giúp đỡ. Lưu gia thì chắc chắn là nhà đẻ nàng tay.

Cả nhóm khỏi Lưu phủ, đến cửa nách phía đông thì thấy một chiếc xe ngựa dừng . Có vén rèm lên, lúc chạm mặt nhóm Tần Lưu Tây.

Tần Lưu Tây như cảm ứng, theo ánh mắt đó, một mặc áo bào xám lọt tầm mắt nàng.

“Sư phụ, lên xe ạ.” Đằng Chiêu đỡ tay Tần Lưu Tây, mời nàng lên xe .

Tần Lưu Tây chằm chằm mặc áo bào xám một cái lạnh. Kẻ chắc là tên đạo sĩ giúp Lưu Đại nãi nãi thực hiện thuật "Dẫn Nhi" đây mà, toát âm khí u ám.

Người đối diện nhíu mày mím môi, khuôn mặt lạnh lùng. Ánh mắt chuyển động, rơi xuống Vong Xuyên đang Đằng Chiêu bế lên xe. Ánh mắt ngưng , những ngón tay giấu trong tay áo nhanh chóng bấm đốt tính toán.

Lúc , Lưu Đại nãi nãi đang Lưu phu nhân chất vấn về chuyện "Dẫn Nhi", kinh hãi đến mức mặt cắt còn giọt máu. Tên thần côn đáng c.h.ế.t , chuyện ?

chuyện tày đình như , đ.á.n.h c.h.ế.t nàng cũng dám nhận. Đối mặt với sự chất vấn của chồng, nàng thề thốt phủ nhận.

Lưu phu nhân lạnh dứt: “Ngươi còn dám chối? Được lắm, ngươi gây nghiệt thì tự gánh chịu. Đến lúc sinh nở, ngươi cứ cầu trời khấn phật phù hộ cho .”

Thấy chồng nổi giận bỏ , Lưu Đại nãi nãi tức tối đập vỡ một bộ cụ và hai cái bình hoa mỹ nhân. Vẫn hả giận, nàng ôm đầu gào lên mấy tiếng.

“Đại nãi nãi, Âm Sơn đạo nhân tới .”

Lưu Đại nãi nãi phắt : “Mau mời !”

Âm Sơn đạo nhân dẫn cửa, liếc đống mảnh sứ vỡ đất, sắc mặt đổi. Hắn sang Lưu Đại nãi nãi, hừ một tiếng, kẹp một lá bùa giữa hai ngón tay b.ắ.n nhanh về phía nàng : “Chỉ là một âm hồn cỏn con mà cũng dám quấy nhiễu hại ?”

Kétttt.

Nữ quỷ đang bám lấy Lưu Đại nãi nãi hét lên thê lương, giương nanh múa vuốt gầm gừ về phía đạo nhân. Thấy đối phương rút một lá bùa nữa, nó vội vàng né tránh bỏ chạy.

Lưu Đại nãi nãi ngơ ngác. Âm hồn gì cơ?

“Đạo nhân, ông mau cứu với! Có tên đạo sĩ thối mồm cái t.h.a.i của giữ . Chẳng ông là vạn vô nhất thất (tuyệt đối an ) ?”

Âm Sơn đạo nhân bụng nàng , ngẩng đầu lên : “Muốn giữ cũng thôi, nhưng đổi lấy con nha đầu rời khỏi phủ của ngươi.”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...