Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 742: Dẫn Nhi

Cập nhật lúc: 2025-11-23 01:14:24
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Lưu Tây thẳng chút kiêng dè, khiến Lưu Đại nãi nãi hoảng hốt, tay vội vàng ôm lấy bụng, ánh mắt láo liên. Cả Lưu phu nhân và Vinh An Quận chúa đều chằm chằm cái bụng to vượt mặt với vẻ nghi hoặc. Rốt cuộc cái t.h.a.i hoài như thế nào? Bên trong ẩn tình gì mà liên quan đến việc điều ác?

Làm ác là ác gì?

Ánh mắt Lưu phu nhân con dâu đổi hẳn. Mụ đàn bà độc ác năm năm con, còn chèn ép phu quân cho nạp . Khó khăn lắm mới thấy bụng nàng to lên, bà vốn đang mừng rơn, nhưng giờ cái t.h.a.i lai lịch bất chính?

Xanh, xanh lè một màu.

Lưu phu nhân cảm thấy đầu con trai đang mọc lên một cái sừng xanh lè. Bà Lưu Đại nãi nãi với ánh mắt như tẩm độc, hận thể lăng trì xử t.ử nàng ngay tại chỗ.

Vinh An Quận chúa cũng liếc Lưu Đại nãi nãi vài , trong mắt ánh lên vẻ hưng phấn như hóng một vụ bê bối động trời.

Trời đất ơi, Lưu Đại nãi nãi hung danh lan xa, mà cũng dám cắm sừng chồng ?

Bà kín đáo liếc Lưu phu nhân, vẻ mặt đầy đồng tình: Vớ đứa con dâu thế , thật khó bà .

Lưu phu nhân: “!!!”

cáo bệnh, hai tháng tới tuyệt đối ngoài giao tiếp. Quả thật là mất mặt đến mức ngóc đầu lên nổi.

Lưu Đại nãi nãi thấy ánh mắt như ăn tươi nuốt sống của chồng, tức đến mức suýt tắc thở, chỉ tay mặt Tần Lưu Tây gào lên: “Ngươi ăn hàm hồ! Người , bắt con ranh cho !”

Tần Lưu Tây nhạo một tiếng, chẳng thèm để mắt.

Trong mắt nàng, Lưu Đại nãi nãi chỉ là một tên hề độc ác đang nhảy nhót trò mà thôi.

Nàng về phía lưng Lưu Đại nãi nãi, khẽ thở dài.

“Tất cả yên!” Lưu phu nhân lúc mới phản ứng , trừng mắt quát mấy mụ v.ú già đang rục rịch lao tới, sang Tần Lưu Tây, trầm giọng hỏi: “Xin hỏi đại sư, lời ngài con dâu cái t.h.a.i giữ , rốt cuộc là ý gì?”

Tần Lưu Tây đáp: “Tự nhiên là cho nó sống. Cho dù sinh thì cũng là quái thai, thậm chí là t.h.a.i c.h.ế.t lưu. Về phần tại , trong lòng Lưu Đại nãi nãi tự rõ nhất.”

Thư Sách

Sắc mặt Lưu Đại nãi nãi trắng bệch. Không lời của Tần Lưu Tây ảnh hưởng mà nàng cảm thấy bụng đau âm ỉ và trĩu nặng xuống.

Không thể nào! Âm Sơn đạo nhân cái t.h.a.i chắc chắn là kỳ lân nhi, chuyện nuôi ?

Cái con ranh đạo sĩ đáng c.h.ế.t , miệng mồm độc địa, nàng nhất định xé nát cái miệng đó !

Lưu phu nhân chằm chằm con dâu tra hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì? Lời đại sư ý gì?”

Lưu Đại nãi nãi trợn trừng mắt vẻ thể tin nổi: “Mẹ, ý gì? Con vất vả lắm mới mang thai, sắp đến ngày sinh nghi ngờ con ?”

“Nếu cái t.h.a.i của con lai lịch bất chính thì Lưu gia quyết sẽ nhận. Lưu gia dù thiếu cháu đích tôn cũng tuyệt đối để lẫn lộn huyết mạch.” Lưu phu nhân lạnh lùng : “Cho dù thông gia ngay mặt , cũng vẫn như .”

Lưu Đại nãi nãi giận dữ quát: “Nói bậy! Đứa bé chính là con của phu quân, đừng gió mà tưởng là mưa. Các ngươi còn ngây đó gì? Còn mau bắt con thần côn cho !”

Tức c.h.ế.t nàng mất! Cái mụ già khọm dám nghi ngờ nàng ngoại tình, quả thực là sự sỉ nhục tột cùng.

Đám v.ú già vội vàng xông lên.

Vinh An Quận chúa quát lớn: “Các ngươi dám!”

Tần Lưu Tây chỉ vung tay lên một cái. Đám v.ú già đang vây tới bỗng nhiên như một bàn tay vô hình tóm lấy chân, hẹn mà cùng ngã sấp mặt xuống đất.

Mọi kinh hãi tột độ.

Chuyện... chuyện quái quỷ gì thế ?

Lưu Đại nãi nãi cũng sợ hãi thôi, vội vàng về phía Tần Lưu Tây. Bắt gặp đôi mắt đen láy sâu thẳm của nàng, tim nàng đập thình thịch liên hồi.

Tần Lưu Tây nàng thật sâu một cái, kéo tay Vinh An Quận chúa thẳng ngoài.

Lần , ai dám cản nữa, kể cả Lưu Đại nãi nãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-742-dan-nhi.html.]

Lưu phu nhân hung hăng trừng mắt con dâu một cái vội vã đuổi theo: “Quận chúa, ngài chờ một chút!”

Bà một tay xách váy, một tay vịn nha , đuổi theo tận sân, ngăn Vinh An Quận chúa , mặt đầy vẻ áy náy, lành: “Quận chúa, hôm nay thật sự xin ngài. Tính tình con dâu từ lúc còn con gái đến giờ vẫn đổi, nó là đứa ruột để ngoài da, tâm tư gì đều hiện hết lên mặt.”

Vinh An Quận chúa lạnh: “Được , bà cũng cần đỡ cho nó. Người ruột để ngoài da gặp nhiều , nhưng từng thấy ai ngu xuẩn ngang ngược, hống hách như nó. Tính khí nó cũng đủ mạnh đấy, một chút cũng coi hoàng quyền gì.”

Lời châm chọc chẳng khác nào thẳng Lưu Đại nãi nãi coi bà, thậm chí là hoàng gia gì.

Trên trán Lưu phu nhân rịn mồ hôi lạnh, bà hổ : “ là tính khí quá mạnh, Lưu gia chúng đúng là rước một bà tổ tông về nhà.”

Vinh An Quận chúa thấy sắc mặt bà đau khổ, bà ở mặt con dâu cũng chịu ít ấm ức, bèn hừ một tiếng : “Bản lĩnh của Thiếu quan chủ rõ nhất, nàng như thì tuyệt đối b.ắ.n tên đích. Cái t.h.a.i của con dâu bà...”

Lưu phu nhân nín thở, sang Tần Lưu Tây, vẻ mặt đau khổ cầu xin: “Đại sư, rốt cuộc là chuyện như thế nào? Ngài thể cho một lời chắc chắn ?”

“Các , trong dân gian một tà thuật gọi là ‘Dẫn Nhi’ ?” Tần Lưu Tây về phía sân viện của Lưu Đại nãi nãi, giọng u ám: “Có những phụ nữ lâu ngày mang thai, chịu tìm danh y chữa trị mà theo con đường tà đạo, tìm những kẻ tà sư phép, dùng tà thuật để ‘cấy’ t.h.a.i , từ đó mang thai. Đó gọi là ‘Dẫn Nhi’.”

Sắc mặt Lưu phu nhân và Vinh An Quận chúa lập tức biến đổi.

“Phương pháp ‘Dẫn Nhi’ như thế nào?” Lưu phu nhân run rẩy hỏi.

Tần Lưu Tây chắp tay lưng, chậm rãi : “Tìm một t.h.a.i p.h.ụ m.a.n.g t.h.a.i đủ tháng sắp lâm bồn, m.ổ b.ụ.n.g lấy con. Khi t.h.a.i p.h.ụ đó tắt thở, dùng lửa lớn thiêu sống xác . Lúc t.h.a.i nhi thét thì lòng như lửa đốt, đó gọi là mẫu t.ử liên tâm. Con đau cùng khổ, sẽ khiến thất khiếu chảy máu. Sau đó dùng d.a.o nhọn lấy m.á.u đầu tim của t.h.a.i nhi, đây gọi là ‘tử mẫu huyết’ (máu con), còn gọi là ‘Dẫn Nhi’. Đem thứ m.á.u đó uống , chẳng bao lâu sẽ mang thai.”

Lưu phu nhân sợ đến mức trợn ngược mắt, mềm nhũn ngã lòng nha , suýt nữa thì ngất xỉu.

Vinh An Quận chúa cũng kinh hãi tột độ, run rẩy ngừng, run giọng hỏi: “Ngài... ngài Lưu Đại nãi nãi dùng tà thuật ‘Dẫn Nhi’ ?”

Trời ơi! Bà cứ tưởng chuyện con gái chồng mà giao hoan với gối quỷ trong mơ đủ tưởng , ngờ đời còn chuyện kinh khủng hơn thế .

Uống m.á.u con còn nóng hổi để dẫn thai... Sao nàng thể nuốt trôi thứ đó? Không thấy ghê tởm, sợ tạo nghiệp chướng ?

Oẹ.

Vinh An Quận chúa chỉ cảm thấy dày cuộn lên, đầu sang một bên nôn thốc nôn tháo.

Mùi chua nồng nặc của bãi nôn bốc lên khiến Lưu phu nhân đang mơ màng cũng thấy n.g.ự.c buồn nôn nao, nôn thẳng nha .

Thảo nào Tần Lưu Tây luôn mồm Lưu Đại nãi nãi điều ác, hóa là như thế . Nàng dùng phương pháp tàn độc như để mang thai, cũng sợ trời phạt.

Nàng sợ, nhưng Lưu gia sợ. Đứa trẻ tuyệt đối thể sinh .

Tần Lưu Tây lạnh lùng về phía sân viện , oán khí bốc lên ngùn ngụt. Đó là sự phẫn nộ và cam lòng của hai con t.h.a.i p.h.ụ . Họ mang oán hận ngút trời, chắc chắn sẽ báo thù rửa hận.

Cho nên, cái t.h.a.i thể nào sống . Kể cả cố ép sinh , cũng chỉ là một quái t.h.a.i dị dạng mà thôi.

Dẫn Nhi... Hừ, thật là độc ác!

Ánh mắt Tần Lưu Tây ánh lên vẻ chán ghét tột cùng, tuyệt nhiên nửa điểm thương hại.

Ai tạo nghiệp, kẻ đó trả.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...