Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 741: Cũng có lúc ta bị dọa vả miệng
Cập nhật lúc: 2025-11-23 01:14:23
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện va chạm ở cửa thành, Tần Lưu Tây cũng chẳng để trong lòng. Ở thời đại , cấp bậc phân chia dựa gia thế và quyền lực. Trong mắt một quyền quý, đám dân đen thấp cổ bé họng như bọn họ tự nhiên chỉ như con kiến mà thôi.
Chỉ là Tần Lưu Tây ngờ, ngay lúc chuẩn rời Ngạc Thành, nàng dịp dây dưa với vị Lưu Đại nãi nãi , mà cuộc gặp gỡ cũng chẳng vui vẻ gì cho cam.
Nhận lời gửi gắm của Vinh An Quận chúa, Tần Lưu Tây đồng ý đến Lưu gia xem bệnh. Đến nơi mới , bệnh nhân chính là vị Lưu Đại nãi nãi ngang ngược mà nàng tình cờ gặp ở cửa thành.
Như đó, hạ nhân là tính nết chủ nhân, câu quả sai. Đám hầu bên cạnh Lưu Đại nãi nãi kẻ nào kẻ nấy đều mắt cao hơn đầu, ngạo khí ngút trời. Nàng sự tự tin , cũng bởi vì xuất từ Bá phủ. Phụ nàng là Lưu Dương Bá, vốn là thư đồng thời niên thiếu của Thánh nhân. Tuy tước vị giáng xuống Bá tước do quy định của tổ tông, nhưng Lưu Dương Bá giống Xương Bình Bá sa sút. Ông nắm thực quyền trong triều, kiêm nhiệm chức Hộ Bộ Thị lang, chỉ kém một bước là lên Thượng thư, còn Thánh nhân tin dùng.
Lưu Đại nãi nãi mang họ Hồ, là đích nữ duy nhất trong nhà nên cưng chiều hết mực. Gả Lưu gia xem là gả thấp, chẳng qua do nàng coi trọng vẻ tuấn tú của Lưu Đại thiếu gia. Vì thế, tính chiếm hữu của nàng với chồng cực kỳ mạnh. Dù thành năm năm con, nàng cũng quyết cho phép chồng nạp . Từng nha đầu mắt định quyến rũ Lưu Đại gia, kết quả nàng sai đ.á.n.h c.h.ế.t tươi.
Lưu Đại nãi nãi chẳng hề bận tâm đến cái danh "đố phụ" (vợ ghen), nàng chỉ quan tâm sống thoải mái . Kẻ nào nàng khó chịu, nàng sẽ khiến kẻ đó sống bằng c.h.ế.t!
Cho nên, dù Lưu Đại gia bất mãn cũng dám ho he nửa lời, bởi lẽ nhạc phụ mặt Thánh nhân, mà mấy ông vợ của cũng chẳng dạng dễ chọc.
Lưu gia thể chống thế lực nhà thông gia!
Sự chống lưng của cha và trai tạo nên tính cách ngang ngược, kiêu ngạo và hống hách của Lưu Đại nãi nãi. Hiện tại, cuối cùng nàng cũng mang thai, sắp đến ngày sinh nở, nhưng sức khỏe bắt đầu suy sụp. Đêm ngủ , ăn nuốt trôi, thở khó khăn, giày vò đến mức gầy rộc, ma ma.
Lưu phu nhân sợ con dâu xảy chuyện lúc sinh nở sẽ thông gia tính sổ, nên trong một bữa tiệc gần đây ngỏ ý với Vinh An Quận chúa, nhờ đó Quận chúa mới cầu nối mời thầy thuốc.
Lưu Đại nãi nãi cũng từ chối. Con cái quan trọng, nhưng mạng sống của bản còn quan trọng hơn. Nàng vì sinh một đứa con mà mất mạng.
Tần Lưu Tây trong lòng dự tính. Khi gặp Lưu Đại nãi nãi, chính nàng cũng giật . Có lẽ do t.h.a.i tượng , nàng gầy rộc , vác cái bụng to tướng, cứ như thể đứa trẻ trong bụng hút cạn nguyên khí của nó .
Vì quá gầy nên khuôn mặt nàng trông càng thêm khắc nghiệt. Đôi mắt phượng xếch lên đầy lệ khí, khác với vẻ cao ngạo khinh thường.
Vong Xuyên chỉ một cái sợ hãi nấp lưng Tần Lưu Tây, cúi gằm mặt xuống. Đằng Chiêu thấy thế liền dẫn cô bé ngoài đợi.
Lưu Đại nãi nãi khẩy, : “Đứa trẻ vắt mũi sạch chính là vị đạo y lợi hại mà Quận chúa nhắc tới ? Đi khám bệnh còn dắt theo cả trẻ con, trò trống gì đấy?”
Vinh An Quận chúa nhíu mày, thần sắc lộ rõ vẻ vui.
Lưu phu nhân thấy con dâu giở thói mồm miệng độc địa, vội vàng hòa giải, lấy lòng với Vinh An Quận chúa: “Người mà Quận chúa tiến cử tự nhiên là cực , hơn nữa đây cũng là một tấm lòng thành, vợ thằng Thự, con cảm kích mới đúng.”
Lưu Đại nãi nãi cũng dám quá càn rỡ mặt Vinh An Quận chúa, bèn : “Con tự nhiên là cảm kích Quận chúa .”
Vinh An Quận chúa nhàn nhạt đáp: “Đều là từng trải, m.a.n.g t.h.a.i khổ sở thế nào ai cũng . Ta cũng vì thấy vợ Thự Ca nhi khó chịu, mong ngươi lúc sinh nở thuận lợi nên mới dắt mối. Còn việc bệnh gì , trị , đúng là còn xem mệnh .”
Đều là lớn lên trong kinh thành, Lưu Đại nãi nãi tự nhiên sự bất mãn trong lời của Vinh An Quận chúa, trong lòng cũng vài phần vui, sang Tần Lưu Tây: “Vậy Tiểu đạo trưởng thử xem, rốt cuộc mắc bệnh gì?”
Tần Lưu Tây nhạt: “Bệnh gì thì trong lòng Đại nãi nãi tự rõ nhất. Bệnh chữa , xin cáo từ.”
Mọi sững sờ. Còn bắt mạch xem khám gì bảo chữa ?
Lưu Đại nãi nãi châm chọc: “Tiểu đạo trưởng tính khí cũng lớn lắm, chẳng lẽ là để bụng mấy lời ?”
Tần Lưu Tây dậy, giọng lạnh băng: “Đại nãi nãi m.a.n.g t.h.a.i đứa bé như thế nào, ai rõ hơn . Hiện giờ t.h.a.i tượng , cũng chỉ là nhân quả báo ứng mà thôi!”
Xoảng!
Lưu Đại nãi nãi tức giận gạt phăng chén bên tay xuống đất vỡ tan tành, quát lớn: “Làm càn! Ngươi bậy bạ gì đó? Người , vả miệng cho !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-741-cung-co-luc-ta-bi-doa-va-mieng.html.]
Tần Lưu Tây kinh ngạc. Không ngờ cũng lúc nàng dọa vả miệng. Đây chính là sự ngang ngược của quý nữ thế gia ?
Vinh An Quận chúa ban đầu lời của Tần Lưu Tây cho kinh ngạc, giờ thấy Lưu Đại nãi nãi tức giận sai đ.á.n.h khách của , lập tức phắt dậy, lao tới chắn mặt Tần Lưu Tây: “Ta xem ai dám! Lưu phu nhân, đây là đạo đãi khách của quý phủ ?”
Lưu phu nhân chỉ hận thể ngất xỉu ngay tại chỗ. Chuyện gì thế ?
“Quận chúa bớt giận, con dâu chỉ là nhất thời nóng nảy. Mong nể tình nó đang bụng mang chửa vất vả mà tha thứ cho nó .” Lưu phu nhân chạy đến bên cạnh con dâu, nắm tay nàng khuyên giải: “Vợ thằng Thự, mau xin Quận chúa .”
Lưu Đại nãi nãi giận dữ hất tay bà , Vinh An Quận chúa : “Quận chúa, cũng giận cá c.h.é.m thớt lên . ngài cũng thấy nó cái gì đấy? Là nó ăn lỗ mãng .”
“Người là do mang đến, ngươi xử lý nàng , chẳng khác nào đ.á.n.h mặt . Sao hả? Mặt mũi của Vinh An , ngươi đ.á.n.h là đ.á.n.h ?” Ánh mắt Vinh An Quận chúa sắc lẹm: “Ta chồng ngươi than thở t.h.a.i tượng ngươi , đại phu cũng tìm nguyên nhân nên mới giới thiệu bản lĩnh đến. Không ngờ lòng thành chuyện . Nếu , coi như lo chuyện bao đồng, uổng công . Xin tiếp !”
Nói xong, bà xoay định kéo Tần Lưu Tây .
Tức c.h.ế.t ! Mặc kệ Tần Lưu Tây cái gì, việc Hồ thị vả miệng nàng ngay mặt bà chẳng khác nào sỉ nhục bà.
Bà mà cũng sai ?
Lưu Dương Bá phủ quả nhiên dạy dỗ một cô nãi nãi lợi hại. Hắn còn định kết thông gia với Mộ gia ư? Phi!
Thư Sách
Đừng bà cháu trai độ tuổi, kể cả đại phòng , bà cũng chẳng bao giờ rước loại cháu dâu thế về nhà. Ai là một nữ nhân ương ngạnh nhà họ Hồ nữa .
“Nó ! Phải cho rõ ràng !” Lưu Đại nãi nãi thở hổn hển quát: “Chặn bọn họ !”
Vinh An Quận chúa tức đến mức xắn tay áo lên đ.á.n.h . Bà ương ngạnh, nhưng ngờ tính tình càng ngày càng lý và ác liệt đến mức , thật là mở rộng tầm mắt.
Lưu phu nhân sắp đến nơi. Bà thể tưởng tượng ngày hôm nay, e là nhiều phu nhân trong kinh sẽ giao du với bà nữa. Lưu gia rốt cuộc tạo nghiệt gì mà cưới một ác phụ như thế về nhà cơ chứ.
Tần Lưu Tây vỗ vỗ vai Vinh An Quận chúa đang bừng bừng lửa giận, sang cái bụng to tướng của Lưu Đại nãi nãi, mỉm đầy ẩn ý:
“Ngươi chắc chắn toẹt ?”
Hơi thở Lưu Đại nãi nãi khựng , hai tay siết chặt thành quyền, ánh mắt lộ vẻ chột .
“Cái t.h.a.i của ngươi giữ , đừng uổng phí tâm cơ nữa.” Tần Lưu Tây thẳng ngoài: “Chính chuyện ác gì, đều sẽ báo ứng cả thôi.”