Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 736: Nhất định phải lừa nàng về đạo quan bằng được
Cập nhật lúc: 2025-11-23 00:03:02
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tam Nguyên cảm thấy sắp “ bán muối” tới nơi . Bàn tay quỷ bóp chặt yết hầu ngày càng siết chặt, khí trong lồng n.g.ự.c cứ vơi dần, sắc mặt tím tái, hai mắt lờ đờ trợn ngược lên.
Trong mắt đám Vinh An Quận chúa, Tam Nguyên đang tự dùng hai tay bóp cổ , cả lơ lửng giữa trung.
Cảnh tượng càng khiến sợ hãi tột độ.
Vinh An Quận chúa hãi đến mức mặt cắt còn giọt máu, chỉ hận thể lăn ngất xỉu ngay tại chỗ. Cực nỗi cô con gái ngốc nghếch của bà về phía đó với ánh mắt si mê, miệng cứ gọi “Chu Lang” một cách đầy quyến luyến.
Lão đạo sĩ mặt đầy bi thương, lồm cồm bò dậy, móc chiếc la bàn . Ánh mắt ông thoáng chút tiếc nuối nhưng kiên định ném mạnh về phía ác quỷ: “Thiên hạ thần binh, Bát quái chi tinh, kim quang tốc hiện, hộ đàn đình, tru tà!”
Khi la bàn lao về phía ác quỷ, một đạo kim quang mỏng manh lóe lên. Hắn rên lên một tiếng thê lương, buộc buông Tam Nguyên , giơ tay lên đỡ.
Cạch.
La bàn rơi xuống đất, vỡ đôi.
Lão đạo sĩ phun một ngụm máu, ánh mắt bi thống tột cùng. Món đồ nghề kiếm cơm quan trọng nhất, rốt cuộc cũng tong .
“Tam Nguyên, chạy mau!”
Ác quỷ tức giận gầm lên: “Làm thương bổn tọa còn chạy ? Ai cũng đừng hòng thoát!”
Âm trầm quỷ khí cuồn cuộn quét về phía Tam Nguyên, cuốn lấy ném lên trung quật mạnh xuống đất.
“Tam Nguyên!” Lão đạo sĩ kinh hoàng hét lên.
Lần thì xong thật , cả thầy lẫn trò cùng gặp Diêm Vương.
Tam Nguyên cũng nghĩ . Biết thế , thà để lão già uống hồ rượu ngon hẵng lên đường cho .
Hắn nhắm mắt chờ đợi cơn đau ập đến, nhưng đợi mãi vẫn thấy chạm đất. Chẳng lẽ con quỷ cuốn lên cao thế cơ ?
Mở mắt , Tam Nguyên thấy một khuôn mặt xinh nhưng phần lạnh lùng.
Tên tiểu bạch kiểm (trai mặt trắng) chui ở ?
Tần Lưu Tây đang túm lấy cổ áo n.g.ự.c , thấy mở mắt liền buông tay.
Bịch.
Tam Nguyên ngã uỵch xuống đất, xui xẻo là con đường trải đá cuội, đau đến mức nhe răng xuýt xoa, nhịn trừng mắt lườm nàng một cái.
Cả sân bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường. Mọi đều đổ dồn ánh mắt về phía thiếu niên từ trời rơi xuống . Chuyện quái quỷ gì đang xảy ? Vừa bọn họ gào thét khản cả cổ cũng chẳng ma nào đến cứu, giống như thứ gì đó ngăn cách với bên ngoài, mà chui từ ?
Tần Lưu Tây xoay về phía ác quỷ, nheo mày đ.á.n.h giá bộ dạng của . Nàng chợt thấy ký ức nào đó quen quen.
Từng thấy tạo hình ở nhỉ? Nàng giơ hai tay lên ướm thử, gật gù: “Là tạo hình của Hắc Sơn Lão Yêu sai . Thế Tiểu Thiến ?”
Ác quỷ: “?”
Khi Tần Lưu Tây bất ngờ phá vỡ kết giới quỷ khí xông viện, sắc mặt biến đổi lớn. Bản năng mách bảo chạy ngay lập tức, nếu bao nhiêu âm nguyên hút bấy lâu nay sẽ thành công cốc, uổng phí cả một tu vi.
Hơi thở đối phương khủng bố đến mức khiến quỳ rạp xuống.
mà, đang cái gì ? Hắc Sơn Lão Yêu với Tiểu Thiến là cái quỷ gì?
Lão đạo sĩ len lén bò gần, kéo Tam Nguyên một bên, hai mắt sáng rực Tần Lưu Tây.
Tuyệt vời! Người toát ánh sáng chính nghĩa. Nhất định lừa... , mời nàng về đạo quan nhà . Có nàng trấn tọa, lo gì Long Hổ Quan hưng thịnh?
Người chắc chắn sẽ giúp bọn họ đưa Long Hổ Quan vang danh thiên hạ!
Tần Lưu Tây hề lão đạo sĩ vẻ ngoài đáng khinh nhắm trúng, chỉ liếc xéo tên ác quỷ, hỏi: “Sao ngươi còn câu danh ngôn khiêu khích của giới ác quỷ các ngươi?”
Không thì nàng cớ để đ.á.n.h a, mời nàng đến trừ tà .
Ác quỷ: Đây là kẻ ngốc đấy chứ?
Hắn lấy chút can đảm, hung hăng quát: “Ngươi là kẻ ngu xuẩn nào chui xen việc khác thế hả?”
“ ! Ngươi là ‘Đạo sĩ thối tha lo chuyện bao đồng’ mới đúng!” Tần Lưu Tây lao vút tới, tà khí: “Mà bổn cô nương hôm nay đang vui, gì nào?”
Cái gì?
Ác quỷ chỉ kịp thấy nàng rút từ cổ một hạt Thiên Châu, đ.á.n.h thẳng về phía . Á!
Hắn hét lên t.h.ả.m thiết, hồn thể lập tức đ.á.n.h tan một phần, vội vàng né tránh đòn tấn công của Tần Lưu Tây, chạy trối c.h.ế.t về phía tòa tiểu lâu – nơi dùng để dưỡng hồn.
Trời ơi! Đó là thở của Phong Đô Đại Đế! Tại hạt châu của Đại Đế ở nàng ? Chẳng lẽ đây là con rơi của Đại Đế?
Sao sát thần như thế xuất hiện ở đây?
Phong Đô Đại Đế: Câm miệng! Ai mà tạo nghiệp sinh cái thứ thiếu đạo đức như thế!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-736-nhat-dinh-phai-lua-nang-ve-dao-quan-bang-duoc.html.]
Lão đạo sĩ và Tam Nguyên mắt chữ O mồm chữ A, hai mắt bốc lên ánh vàng lấp lánh. Một chiêu! Chỉ dùng đúng một chiêu mà nàng đ.á.n.h chạy con ác quỷ !
Lợi hại! Quá lợi hại!
Hai thầy trò , trong mắt đều lộ vẻ quyết tâm chí tại tất đắc: Nhất định lừa... , mời nàng về đạo quan bằng !
Lục Tầm từ mái nhà nhảy xuống, hỏi: “Đánh c.h.ế.t ?”
“Chưa, nó trốn trong để giữ mạng .” Tần Lưu Tây chỉ tòa tiểu lâu .
Vinh An Quận chúa lúc mới hồn, nha đỡ dậy, run rẩy hỏi: “Các ngươi... các ngươi là ai? Vì xông phủ của ?”
“Gặp qua Vinh An Quận chúa, tại hạ là Lục Tầm.” Lục Tầm chắp tay hành lễ.
“Lục Tầm?” Vinh An Quận chúa lẩm bẩm, trợn tròn mắt: “Ngươi là con trai của Trưởng công chúa, cháu của Úy phu nhân?”
“ .”
Vậy là từ Úy gia bên sang đây. Vinh An Quận chúa về phía Tần Lưu Tây, ánh mắt nóng bỏng: “Vậy vị là?”
Bà thấy ác quỷ, nhưng từ khi xuất hiện, sân viện liền trở nên sóng yên biển lặng. Còn chuỗi hạt nữa, là bảo vật gì mà tay đ.á.n.h chạy tà ma?
“Vị là...”
“Ta, một tên đạo sĩ thối lo chuyện bao đồng.” Tần Lưu Tây ngắt lời .
Vinh An Quận chúa hai mắt sáng rực: “Ngài cũng là đạo trưởng ? Vậy con ác quỷ hồn phi phách tán ?”
“Chưa , đang trốn ở trong kìa.” Tần Lưu Tây chỉ tay về phía tòa tiểu lâu.
Mặt Vinh An Quận chúa xanh mét: “Vậy tại ngài đ.á.n.h cho hồn phi phách tán luôn ?”
“Bởi vì chuyện bao đồng chớ nên quản.”
Này... chẳng là tự mâu thuẫn ?
Vinh An Quận chúa nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu.
Lục Tầm ho nhẹ một tiếng, khéo với Vinh An Quận chúa: “Quận chúa mời thiên sư , nên nàng cũng tiện tùy tiện tay xen , rốt cuộc ngài cũng mời nàng tới, ? Vừa nàng tay tương trợ cũng là vì sợ vị tiểu đạo sĩ đồng môn g.i.ế.c hại mà thôi.”
Vinh An Quận chúa hừ một tiếng: “Con ác quỷ đó lợi hại như , bọn họ cũng chẳng bản lĩnh hàng phục, nếu thì cũng cần vị tiểu đạo trưởng tay cứu giúp.”
Lão đạo sĩ và Tam Nguyên cảm thấy hổ vô cùng, càng thêm kiên định quyết tâm lừa Tần Lưu Tây về đạo quan.
Nắm nàng, cái đạo quan rách nát của họ sẽ hy vọng đổi đời!
Lục Tầm thấy bà vẫn hiểu ý, bèn nhắc nhở thêm một câu: “Chuyện đó còn xem thành ý của Quận chúa thế nào .”
Vinh An Quận chúa lúc mới vỡ lẽ, vội tiến lên với Tần Lưu Tây: “Chỉ cần tiểu đạo trưởng thể tru diệt con ác quỷ , bổn Quận chúa nhất định sẽ trọng tạ.”
Tần Lưu Tây bà một cái gì, sang Mộ tiểu thư đang vùng vẫy thoát khỏi tay v.ú già để lao trong phòng. Nàng bước tới, đ.á.n.h giá cô nương một lượt.
Dáng mảnh mai gầy gò, hốc mắt thâm quầng, sắc mặt xanh xao chút huyết sắc. Thế nhưng khi ánh mắt nàng lưu chuyển toát lên vẻ lẳng lơ đầy mị hoặc, giống như một đàn bà nếm trải mùi vị ân ái.
Tần Lưu Tây cầm lấy cổ tay nàng bắt mạch. Thận thủy bất túc, mạch đập nhanh, âm nguyên thiếu hụt trầm trọng, nhưng... nàng vẫn là xử nữ.
“Con ác quỷ thông qua việc ‘nhập mộng’ để hấp thu âm nguyên của ngươi?” Tần Lưu Tây buông tay, chắc chắn .
Lục Tầm chút khó hiểu, câu ý gì?
Vinh An Quận chúa xong thì đầu óc ong lên một tiếng, suýt chút nữa thì ngã quỵ.
Thư Sách