Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 733: Suỵt, cách vách có thần côn
Cập nhật lúc: 2025-11-23 00:02:59
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Bạch thị Tần Lưu Tây thể trị khỏi mà kích động đến mức , Úy phu nhân cũng thấy mũi lòng, mắt hoe đỏ. Có thể trị thì quá, bà cũng tình cảm phu thê của con trai rạn nứt, càng suốt ngày nơm nớp lo sợ con dâu phát bệnh kinh hãi cháu nội, khiến hai con dám cận .
Úy phu nhân vỗ vỗ vai con dâu, về phía Tần Lưu Tây hỏi: “Xin hỏi Thiếu quan chủ, trị huyết thì trị như thế nào, kê đơn ?”
Tần Lưu Tây cân nhắc một chút : “Tứ vật thang là phương t.h.u.ố.c bổ huyết dưỡng huyết thường gặp nhất, nhưng định dùng phương t.h.u.ố.c bỏ thược dược, thêm khương hoạt, độc hoạt, gia thêm tần giao, bạch chỉ, như thể đạt hiệu quả khu phong dưỡng huyết, uống hai thang là sẽ đỡ. Cho nên thang cũng gọi là Tứ vật thang nữa, gọi là Tần Giao thang thì thích hợp hơn.”
Bạch thị vui vẻ, thành khẩn : “Làm phiền Thiếu quan chủ kê đơn.”
“Không vội, kinh chứng thì cách trị, nhưng phế phủ mất cân bằng vẫn điều trị. Lại chuyện lúc nãy ngươi bảo n.g.ự.c đau tức khó chịu, là hai bầu n.g.ự.c đau nhức ?” Tần Lưu Tây hỏi .
Bạch thị đỏ mặt, khẽ gật đầu.
Tần Lưu Tây nghĩ nghĩ liền : “Vào phòng trong, kiểm tra cho ngươi.”
“A?” Bạch thị chút ngơ ngác, kiểm tra thế nào?
Tần Lưu Tây bảo Đằng Chiêu ngoài: “Con thử phương t.h.u.ố.c giấy, tự cân nhắc liều lượng xem .”
Thư Sách
Đằng Chiêu gật đầu, bước ngoài.
Tần Lưu Tây lúc mới cùng Bạch thị phòng trong. Lúc ngược thể mang theo Vong Xuyên, đáng tiếc cô bé tuổi còn quá nhỏ, chỉ thể bên cạnh quan sát và ghi nhớ để tích lũy kinh nghiệm ca bệnh.
Bạch thị ngờ cách kiểm tra của Tần Lưu Tây là trực tiếp như . Tuy cùng là nữ tử, nhưng khi tay nàng ấn lên hai bên bầu ngực, Bạch thị vẫn hổ đến đỏ mặt tía tai.
“Đại nãi nãi sinh con xong, từng cho con b.ú sữa ?”
Bạch thị sửng sốt, gật đầu : “Thế gia như chúng , giống nhà nông tự nuôi con bằng sữa , đều chuẩn nhũ mẫu từ sớm, cho nên...”
“Thực sữa đầu của đối với cả lớn và trẻ nhỏ đều cực . Đương nhiên, một phụ nhân thích hợp nuôi con bằng sữa thì đành chịu, thể gầy yếu thì càng cần bàn. Giống như ngươi, kêu hai bầu n.g.ự.c đau, chính là do kinh lạc tuyến v.ú tắc nghẽn, kết thành khối cứng nên mới đau.”
Nói , nàng ấn nhẹ chỗ kết khối .
Bạch thị đau đến mức kinh hô thành tiếng.
Tần Lưu Tây lúc mới tiếp tục : “Bệnh của phụ nhân, nhiều khi khó thành lời, cho nên các ngươi cũng dám, hoặc hổ rõ với đại phu nam, càng đừng đến chuyện cho họ kiểm tra. Cũng vì thế mà bọn họ thể kê đơn t.h.u.ố.c nhất, khiến bệnh tình ngày càng nặng, các ngươi cũng chỉ than thở buồn phiền.”
Bạch thị trong lòng chua xót, : “Thế gian nếu nhiều nữ y như Thiếu quan chủ thì đó là phúc phận của nữ t.ử chúng .”
Nàng đưa mắt về phía Vong Xuyên nhỏ bé, : “Nha đầu , con cũng đây xem , tương lai kế thừa chí hướng của sư phụ con.”
Vong Xuyên trố mắt Tần Lưu Tây, thấy nàng gật đầu mới dám tiến lên, bắt chước Tần Lưu Tây ấn nhẹ mấy vị trí , cảm nhận sự khác biệt bên trong.
Cô bé buông tay, cúi đầu xuống cơ thể nhỏ bé của . Tương lai, n.g.ự.c của nó cũng sẽ nổi cục như Đại nãi nãi ?
Vong Xuyên liếc Tần Lưu Tây, thầm so sánh, thực giống sư phụ (phẳng lì) cũng .
Tần Lưu Tây đen mặt, búng nhẹ trán con bé: “Tập trung mà học, về con thể chuyên trị bệnh phụ khoa.”
Vong Xuyên nhe răng , gật đầu lia lịa.
Tần Lưu Tây hỏi thêm Bạch thị vài vấn đề, cũng vội mặc áo cho nàng mà dứt khoát thi châm điều trị ngay. Về phần đơn t.h.u.ố.c (kinh phương), nàng định hình sẵn trong đầu .
Một canh giờ .
Tần Lưu Tây hai phương thuốc, một cái để uống trị kinh chứng, tờ còn là trị bệnh phụ khoa. Ngoài nàng cũng nhận lời ở trong phủ ba ngày để thi châm cho Bạch thị, giúp khu phong trừ hàn, điều trị ngũ tạng lục phủ.
Úy phu nhân thấy con dâu khi châm cứu xong thì thần thanh khí sảng, sắc mặt hồng hào, là gặp thầy giỏi, bèn hào phóng mời Tần Lưu Tây bắt mạch kiểm tra sức khỏe cho luôn.
Bà quanh năm sống trong nhung lụa, t.h.u.ố.c bổ dùng ngớt, trong phủ cũng phủ y thường xuyên thỉnh mạch bình an nên thể bảo dưỡng khá . Chỉ là theo phu quân nhậm chức ở vùng biên ải lạnh lẽo ẩm ướt, chút hàn khí nhập thể thành bệnh cũ, nay thi châm nhổ bỏ hàn khí thì còn vấn đề gì lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-733-suyt-cach-vach-co-than-con.html.]
Về phần t.h.u.ố.c bình an, Tần Lưu Tây chỉ kê hai thang, ngược đưa cho bà một phương t.h.u.ố.c d.ư.ợ.c thiện để tẩm bổ.
Đạo y tay liền thực hư thế nào. Cho dù Lục Tầm tâng bốc y thuật của Tần Lưu Tây lên tận mây xanh cũng bằng việc các bà tự trải nghiệm. Chỉ một thi châm mà cơ thể đổi rõ rệt, đủ để Úy phu nhân coi Tần Lưu Tây như thượng khách.
Ai mà chẳng lúc ốm đau bệnh tật, kết giao với một thần y y thuật tinh thâm thì chỉ lợi chứ hại.
Thấy Úy phu nhân và Lục Tầm khen ngợi Tần Lưu Tây ngớt lời, Úy Tổng đốc cũng tò mò, buổi tối thế mà bớt chút thời gian cùng con trai và Lục Tầm dùng bữa với Tần Lưu Tây.
Đường đường là quan lớn trấn giữ biên cương cùng bàn ăn với một tiểu đạo sĩ, vinh dự thể là khiến đỏ mắt ghen tị.
Tuy nhiên Tần Lưu Tây cũng chẳng hề sợ sệt. Quan lớn biên cương thì ? Nàng còn từng uống với Tể tướng đương triều cơ mà.
Trong khi Úy gia bên vui mừng khôn xiết vì tìm thần y chữa bệnh cho Bạch thị, thì phủ Vinh An Quận chúa ở cách vách bao trùm bởi mây đen ảm đạm. Nguyên nhân gì khác, chính là vì cô con gái Mộ Thi Vân chuẩn kinh tuyển tú mấy ngày nay dung nhan tiều tụy, tính tình quái dị, bộ dáng như trúng tà.
Khổ nỗi Mộ gia dám rêu rao khắp nơi. Mộ tiểu thư định danh sách cung tuyển tú, nếu đồn ngoài nàng tà ám tổn hại thể, thì còn tiền đồ gì nữa?
Quan trọng nhất là, chuyện xảy nàng thật sự khó mở miệng.
Tại khách viện Mộ phủ.
Một đôi thầy trò đang ăn uống thỏa thích, miệng bóng nhẫy dầu mỡ.
“Tiếc cho bàn thức ăn ngon thế , nếu thêm bầu rượu nữa thì mỹ.” Lão đạo sĩ tóc lưa thưa điểm bạc, hình gầy gò, tay cầm cái đùi gà lớn chép miệng, giọng điệu đầy tiếc nuối.
Bên cạnh lão, một thiếu niên chừng mười bốn mười lăm tuổi, cũng gầy gò và sắc mặt vàng vọt như thế, : “Có cái ăn là , còn đòi rượu, lát nữa định việc ? Kiếm tiền dầu đèn con mua cho một hồ rượu trắng nhỏ.”
Lão đạo sĩ ngượng ngùng.
Thiếu niên nhíu mày : “Người nắm chắc đấy? Phải dốc hết lực, cho dù...” Hắn liếc ngoài, hạ thấp giọng: “Cho dù , cũng giả vờ dáng lực bất tòng tâm, lừa chút nào chút nấy.”
Lão đạo sĩ trừng mắt: “Đừng coi thường sư phụ ngươi, là bản lĩnh thực sự.”
Thiếu niên lạnh: “Nếu thật thì đạo quan của chúng đến nỗi gió lùa bốn bề, đến một dâng hương cũng chẳng ? Lúc con chính là lừa, tưởng bản lĩnh thật mới theo lên núi nhập đạo, còn gạt con là cái gì hậu duệ tông môn thiên cổ, thực chất chỉ là một lão thần côn (kẻ lừa đảo)... Ưm.”
Lão đạo sĩ vội vàng bịt miệng , căng thẳng bên ngoài, trầm giọng quát: “Con điên ? Cũng xem đây là , ở đây mà hươu vượn cái gì? Vi sư chỉ là thông suốt (khai khiếu) nên mới thiếu chút đạo hạnh, nếu mà thông suốt thì thần quỷ cũng dám gần!”
Thiếu niên gạt tay lão , hừ một tiếng: “Qua tuổi nửa trăm còn thông suốt, mà lừa quỷ!”
Lão đạo sĩ đen mặt. Cái thằng ranh con c.h.ế.t tiệt , một chút cũng tôn sư trọng đạo.
Đang định giáo huấn nó vài câu thì bên ngoài truyền đến tiếng hạ nhân hỏi vọng : “Đạo trưởng, ngài dùng bữa xong ?”