Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 730: Hình tượng tham tiền đã ăn sâu vào lòng người
Cập nhật lúc: 2025-11-22 04:20:12
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Tầm thực lòng bái phục vận may của Tần Nguyên Sơn. Bị lưu đày mới một năm, tội danh nhanh chóng rửa sạch, tất cả đều nhờ phúc phần của đứa cháu gái .
Muốn thúc đẩy vụ án điều tra , hết lời tố cáo của Dư thị ngòi nổ. Sau đó, Đằng Thiên Hàn ở Đại Lý Tự lập tức nắm bắt cơ hội, thậm chí cấp trực tiếp của là An đại nhân cũng mắt nhắm mắt mở, mặc kệ xoay xở.
Quan trọng nhất là Lận tướng cũng âm thầm giúp một tay. Dù ông trực tiếp mặt, nhưng ai là của ông, trong lòng ông tự rõ.
Bọn họ nắm lấy cái cớ "dư nghiệt của Gia Thái tử" để thổi bùng vụ án lên.
Nếu điều tra, ai mà vị tân Quang Lộc Tự Khanh mới nhậm chức một năm - Diêu Thanh, là của Gia Thái tử?
cũng , nếu chút ân tình với Tần Lưu Tây, mấy liệu dốc sức đẩy thuyền, khiến vụ án nhanh chóng trình lên mặt Thánh thượng ?
Ngay cả bản Lục Tầm, cũng góp thêm một bó củi, chẳng đều là nể mặt Tần Lưu Tây, cam tâm tình nguyện trả nàng món nợ ân tình ?
Cho nên Tần Nguyên Sơn, quả thật là phúc vận!
Thư Sách
“Chuyện bao lâu sẽ kết quả?” Tần Lưu Tây hỏi.
Lục Tầm : “Khó , nhưng nếu thuận lợi điều tra rõ, cuối năm nay chắc Tần đại nhân sẽ minh oan.”
“Nhanh ?”
Lục Tầm liếc nàng một cái. Sao giọng điệu vẻ tiếc nuối thế nhỉ?
“À đúng , ngươi nhận lời ủy thác, là chuyện gì? Đã kể lể công lao thế , chắc là chuyện quan trọng giúp?” Tần Lưu Tây liếc xéo : “Nói nhé, tiền dầu mè kiếm hiện giờ đủ để lười biếng một thời gian dài . Việc quá vất vả nhận .”
“Đối với ngươi mà , hẳn là chuyện cực kỳ nhẹ nhàng. Là vợ của biểu , khi sinh con sức khỏe cứ yếu mãi khỏi, lúc đỡ lúc . Gần đây càng mệt mỏi, tính tình đổi thất thường, tình cảm vợ chồng cũng còn mặn nồng như . Ta ngươi từng chữa bệnh phụ khoa cho chị của Giang Văn Lưu, nên mời ngươi đến xem .” Lục Tầm : “Biểu và thê t.ử là thanh mai trúc mã, giờ tình cảm phai nhạt, cũng buồn rầu. Nếu hai trở thành dưng nước lã thì thật đáng tiếc.”
“Ở ?”
“Ngạc Thành.”
Xa thế! Tần Lưu Tây cần suy nghĩ, từ chối ngay: “Không .”
Lục Tầm ho một tiếng, : “Nghe Thanh Bình Quan các ngươi định xây điện mới, chẳng lẽ đúc thêm hai bức tượng vàng lấp lánh ?”
Tần Lưu Tây uống ngụm , suýt sặc, u oán .
Hình tượng lương thiện (tham tiền) của ăn sâu lòng đến mức ? Ai cũng lấy cái uy h·iếp!
Lục Tầm vô hại.
Tần Lưu Tây bấm đốt ngón tay tính toán, cũng : “Chuyến sẽ gặp hữu duyên. Hơn nữa sắp đến mùa thu mát mẻ , ngắm cảnh thu cũng tệ.”
Tần Lưu Tây Ngạc Thành, Xích Nguyên lão đạo đành hoãn ngày bế quan, ở trông coi đạo quan. Lần ngoài, Tần Lưu Tây mang theo hai đồ và Hắc Sa, cả đường thủy lẫn đường bộ, ròng rã nửa tháng mới đến Ngạc Thành đầu tháng Tám.
“Đường xa vất vả .” Lục Tầm tới xe ngựa của Tần Lưu Tây: “Ta cho phi ngựa thành báo , nhanh sẽ phủ nghỉ ngơi.”
“Không .” Tần Lưu Tây hai đồ . Đằng Chiêu xếp bằng ngay ngắn, đang nhắm mắt đả tọa. Cảm nhận ánh mắt của nàng, mở mắt , lộ vẻ dò hỏi.
Còn Vong Xuyên, lúc đầu thì hưng phấn, giờ ủ rũ bò đùi Tần Lưu Tây, mặt là quyển sách thảo d.ư.ợ.c hình minh họa.
“Sắp thành , các con cũng nên ngắm phong cảnh nhân văn của Ngạc Thành một chút.” Tần Lưu Tây vuốt tóc mai mềm mại của cô bé.
Hai đứa trẻ , đều chụm đầu cửa sổ xe, thích thú ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-730-hinh-tuong-tham-tien-da-an-sau-vao-long-nguoi.html.]
Tiếng vó ngựa dồn dập vang lên.
Tần Lưu Tây liếc , thấy một hộ vệ dẫn đầu chạy đến ngựa Lục Tầm, nhảy xuống hành lễ, liếc xe ngựa của nàng một cái lên ngựa, mở đường thành.
Ngạc Thành khá gần Thịnh Kinh, phồn hoa hơn Li Thành nhiều. Nghe Vong Xuyên ríu rít hỏi Đằng Chiêu đủ thứ chuyện, Tần Lưu Tây khỏi mỉm .
Hơn nửa canh giờ , xe dừng . Tần Lưu Tây xuống xe , bế Vong Xuyên xuống, thầm đ.ấ.m lưng.
Tiền đúc tượng vàng kiếm dễ chút nào, hối hận !
Nàng bên xe lên bảng hiệu tòa phủ mắt, mi tâm giật một cái.
“Kim cát chi khí (khí lành màu vàng kim) vượng quá!” Đằng Chiêu cạnh nàng cảm thán.
Hồng trung mang kim (màu đỏ lẫn ánh vàng), Thiên Khôi chiếu rọi cung Quan Lộc. Phủ đại quan trấn giữ.
Tần Lưu Tây khen: “Con dạo học thuật xem khí (vọng khí) tiến bộ lắm.”
Được khen, Đằng Chiêu mím môi , trong lòng thầm vui.
Vong Xuyên nắm c.h.ặ.t t.a.y Tần Lưu Tây, bất an nép chân nàng.
Thấy tay cô bé lạnh ngắt, Tần Lưu Tây cúi xuống hỏi: “Sao ?”
“Sư phụ, con thấy thoải mái lắm.” Vong Xuyên về một hướng khác, hai hàng lông mày nhíu chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn .
Tần Lưu Tây theo ánh mắt cô bé, nụ tắt ngấm.
Đó là tòa phủ đối diện, hướng Đông Bắc, âm khí đang tụ , nhe nanh múa vuốt.
Tần Lưu Tây siết c.h.ặ.t t.a.y Vong Xuyên, nghĩ đến mệnh cách bát tự của đứa bé , thở dài.
Vong Xuyên và Đằng Chiêu thể chất khác . Cô bé là Bát Trụ Thuần Âm, nhạy cảm với âm khí hơn thường nhiều. Càng lớn, cảm giác sẽ càng rõ ràng, cũng càng dễ thu hút âm vật và tà đạo.
Hiện giờ cách đến hướng đó cũng gần, mà Vong Xuyên vẫn cảm nhận , thảo nào khó chịu.
“Có sư phụ ở đây, .” Tần Lưu Tây ấn nhẹ lên trán cô bé.
Vong Xuyên cảm thấy lạnh tan đôi chút, ngọt ngào gật đầu.
Lúc , Lục Tầm dẫn một nam t.ử thanh niên tới: “Thiếu quan chủ, cho phép giới thiệu, đây là biểu của , Úy Nhân. Nhân , đây là Bất Cầu thiếu quan chủ của Thanh Bình Quan ở Li Thành, tinh thông Huyền môn ngũ thuật, đặc biệt xuất chúng về đạo y. Ngoài , đây là hai đồ của ngài , và vị đạo hữu tên là Hắc Sa, đều là những nhân vật pháp thuật phi phàm.”
Họ Úy, họ hiếm gặp. Tổng đốc Hồ Quảng đương nhiệm hình như tên là Úy Đồng Phương. Lại kim cát chi khí vượng thế , tám chín phần mười đây là phủ Tổng đốc.
Úy Nhân biểu ca giới thiệu, vẻ mặt chút khó tả. Sao biểu ca tôn sùng chuyện quỷ thần thế nhỉ?
Tuy nhiên, mặt vẫn nở nụ thành khẩn, chắp tay : “Thiếu quan chủ vất vả . Úy mỗ đón tiếp từ xa, thất lễ quá. Đường sá xa xôi mệt nhọc, chi bằng phủ rửa mặt chải đầu nghỉ ngơi một chút ?”
Tần Lưu Tây hành lễ: “Làm phiền.” Rồi dừng một chút, hỏi: “ , tòa phủ đối diện là nhà ai ?”
Úy Nhân ngạc nhiên, đáp: “Đó là phủ Vinh An Quận chúa. Có chuyện gì ?”
Tần Lưu Tây kịp trả lời thì thấy đầu con phố, hai ba cỗ xe ngựa đang tiến gần, dừng ở cửa hông phủ đối diện. Một ông lão mặc áo đạo bào màu vàng đất bước xuống xe, bên cạnh một thiếu niên trạc tuổi Đằng Chiêu theo. Phía bên đó dường như cũng tò mò vì bên đông , nên cũng sang.
Vừa khéo, gặp đồng nghiệp !