Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 718: Thương hoa tiếc ngọc á? Không có đâu!
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:15:44
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Uyển Bạch giận dữ bước nhanh đến mặt Quyền Cảnh, chắn ngang giữa và Tần Lưu Tây, ánh mắt bất thiện chằm chằm nàng.
Nàng vốn thích vị Thiếu quan chủ . Cho dù Tần Lưu Tây thể cứu Quyền Cảnh, nàng cũng ưa. Giờ Tần Lưu Tây nguyền rủa Quyền Cảnh sắp c.h.ế.t, ngọn lửa giận trong lòng nàng cứ thế bốc lên ngùn ngụt.
"Hóa là cô ." Tần Lưu Tây sợi dây nhân quả nhuốm màu m.á.u nối giữa nàng và Quyền Cảnh, khẩy một tiếng, sang với Quyền Cảnh: "Sao cô ả vẫn còn ở đây? khuyên nên tống cổ cô ngay lập tức."
Sắc mặt Uyển Bạch đại biến: "Ngươi ý gì?"
Quyền Cảnh cũng chút kinh ngạc.
Tần Lưu Tây và chỉ quan hệ thầy t.h.u.ố.c và bệnh nhân. Bấy lâu nay, nàng chỉ chú tâm bệnh tình của , ngoài đối với việc xung quanh , nàng để ý, càng bao giờ lắm lời.
hiện tại, Tần Lưu Tây thế mà mở miệng bảo đuổi Uyển Bạch .
"Ý gì ? Ý là, chỉ cần cô còn ở đây, cô sẽ hại c.h.ế.t ." Tần Lưu Tây lạnh nhạt .
Uyển Bạch hét lên chói tai: "Ngươi hươu vượn! Sao thể hại c.h.ế.t ? Từ khi Quyền công t.ử trúng độc, vẫn luôn tìm cách giải độc cho , đến tận bây giờ bao giờ ngừng nghỉ. Ngươi châm ngòi ly gián như là ý gì? Sợ cướp mất công lao của ngươi ?"
Tần Lưu Tây nàng bằng ánh mắt như kẻ thiểu năng: "Cô diễn sâu quá đấy, trời sinh để đào hát ?"
Nói cái gì lung tung thế !
"Ngươi!" Uyển Bạch tức đỏ mặt, lật tay , ngón tay búng nhẹ một cái.
Đồng t.ử Tần Lưu Tây co , nàng tiến lên nắm chặt cổ tay Uyển Bạch, giọng lạnh băng: "Cô định dùng độc với ?"
"Ta..." Uyển Bạch chút hoảng loạn. Chạm ánh mắt lạnh lẽo của nàng, mồ hôi lạnh đột nhiên tuôn . Nàng ngờ Tần Lưu Tây phản ứng nhanh đến .
Quyền Cảnh dậy, nhíu mày bước tới: "Uyển cô nương, Thiếu quan chủ hiện giờ là đại phu điều trị chính cho , xin cô hãy tôn trọng."
Uyển Bạch uất ức đến đỏ hoe mắt, : "Là nàng mở miệng vũ nhục , mới cho nàng một bài học nhỏ thôi. Chỉ là chút bột ngứa, c.h.ế.t ."
"Không chỉ cô dùng độc. Ta thể cứu thì đối với độc d.ư.ợ.c tự nhiên cũng nghiên cứu. Còn nữa, là đạo y tinh thông y thuật, cô giở trò với , đầu óc cô cửa kẹp ?"
Tần Lưu Tây đưa tay quẹt ngang mắt nàng , miệng niệm pháp quyết: "Cô dùng độc với , dùng thuật với cô, công bằng. Từ từ tận hưởng sự 'đông đúc' của nhân gian nhé."
Thương hoa tiếc ngọc á? Không !
Nàng chỉ thù tất báo ngay tại chỗ.
Uyển Bạch còn tưởng Tần Lưu Tây sẽ dùng bột ngứa rắc lên , nhưng nàng dùng thuật, là ý gì?
Nàng chợt nhớ đầu gặp mặt, Tần Lưu Tây dùng cấm ngôn thuật khiến nàng , trong lòng tức khắc hoảng sợ.
Đôi mắt nhói lên một cái, nàng vội vã mở miệng: "Ngươi dùng thuật gì, ngươi cái... Á á á, quỷ! Có quỷ a a a!"
Uyển Bạch hét lên thất thanh, mặt cắt còn giọt m.á.u khi lên cành cây hòe phía . Một kẻ sắc mặt trắng bệch, đầu nghiêng sang một bên, cổ treo một dải lụa trắng, cái lưỡi dài thòng lòng đang đung đưa như đ.á.n.h đu tán cây.
Dường như kinh ngạc vì thấy Uyển Bạch , con quỷ dữ tợn một tiếng, kéo cái lưỡi dài nắm trong tay mà vung vẩy.
Uyển Bạch: "!"
Nàng trợn mắt, mềm oặt ngã lăn đất, ngất xỉu cái rầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-718-thuong-hoa-tiec-ngoc-a-khong-co-dau.html.]
Quyền Cảnh: "?"
Hắn về phía Uyển Bạch chằm chằm, sang Tần Lưu Tây, hỏi: "Thiếu quan chủ, nàng ?"
"Không gì, gặp quỷ thôi mà!" Tần Lưu Tây nhẹ bẫng: "Quyền công t.ử nếu đau lòng, 'cảm đồng thụ', đồng bệnh tương liên với cô , cũng thể cho thấy một ."
Quyền Cảnh lùi hai bước, gượng: "Không, cần . Ngài đấy, thể nhược, thật sự chịu nổi kích thích như ."
Hắn hiệu cho Quyền An đưa Uyển Bạch .
Quyền An gọi hộ vệ lôi xong liền vội vàng hỏi Tần Lưu Tây: "Thiếu quan chủ, ngài thiếu gia nhà sẽ Uyển Bạch hại c.h.ế.t là ý gì?"
Đòi mạng thật chứ, Tần Lưu Tây đến phán một câu thiếu gia sắp c.h.ế.t kinh hồn bạt vía, đó bảo Uyển Bạch sẽ hại c.h.ế.t thiếu gia. Một khắc còn qua, cảm giác bầu trời sụp xuống từng tấc, đè nặng lên đỉnh đầu .
Giờ lười quan tâm Uyển Bạch sống c.h.ế.t , hỏi cho rõ ràng cái .
" xem qua tuổi thọ của ngươi trong Sổ Sinh Tử, đúng là thời gian còn nhiều, nên mới qua đây xem thử. Quả nhiên t.ử khí hiện lên mặt. Vốn dĩ còn thấy lạ, vì dạo ngươi điều trị, ăn linh quả, cơ thể chắc chắn hơn , lẽ nên suy bại nhanh như mới đúng."
Quyền Cảnh gật đầu: "Quả thực là thế, cảm thấy cơ thể đang dần chuyển biến , ít nhất còn cảm thấy mệt mỏi nặng nề, yếu ớt vô lực như ."
"Vừa thấy một sợi dây nhân quả nối giữa Uyển Bạch và
ngươi , màu đen pha xám. Nếu gì bất ngờ, ngươi sẽ vì cô mà c.h.ế.t." Tần Lưu Tây nhíu mày .
Mặt Quyền An trắng bệch: "Ngài là nàng sẽ g.i.ế.c thiếu gia ?"
"Cô ả đó hận thể dính chặt lấy thiếu gia nhà ngươi, thể g.i.ế.c ?" Tần Lưu Tây trợn trắng mắt, thẳng toẹt tình ý của Uyển Bạch đối với Quyền Cảnh, tiếp: " đôi khi, ngộ sát cũng là g.i.ế.c . Nghe từ khi ngươi trúng độc đến nay, đều do cô và Tạ quân y chăm sóc. Không thể phủ nhận là tuy họ giúp ngươi giải độc, nhưng cũng để ngươi c.h.ế.t ngay, mà giúp ngươi kéo dài tàn, coi như cũng chút công lao. Dựa sự tin tưởng đó, nếu cô mang t.h.u.ố.c gì đến cho ngươi uống mà dùng sai thuốc, thì cái tàn của ngươi chịu nổi ."
Quyền Cảnh khẽ mím môi.
Tần Lưu Tây sai, tin tưởng Tạ quân y và Uyển Bạch. Như nàng , nếu hai họ bưng t.h.u.ố.c đến, do dự ?
Sẽ .
Hắn tin hai họ sẽ hại .
nếu là ngộ sát, thì đó là do xui xẻo.
Quyền Cảnh bật : "Không ngờ cái mạng của Diêm Vương coi trọng đến thế. Bất luận thế nào cũng nghĩ cách thu cho bằng ."
Quyền An đỏ hoe mắt: "Thiếu gia..." Hắn quệt nước mắt, : "Để tống cổ cô ngay."
Quyền Cảnh giơ tay ngăn : "Khoan , cần vội. Uyển Bạch dù cũng chăm sóc cái tàn của ít ngày tháng. Dùng xong vứt bỏ ngay là phong cách hành xử của Quyền gia . Đợi nàng tỉnh , sẽ chuyện với nàng . Ngươi chuẩn thêm chút tiền thù lao ."
Hắn về phía Tần Lưu Tây, hỏi: "Không Thiếu quan chủ thể cho , còn bao nhiêu ngày nữa? Nếu đuổi , liệu thể tránh kiếp nạn ?"
Thư Sách
" Ngươi vẫn là nên thì hơn. Còn việc tránh , khó . Tục ngữ câu 'Diêm Vương xử ngươi canh ba c.h.ế.t, sẽ lưu ngươi đến canh năm'. Là phúc họa, là họa tránh khỏi, càng đến tên ngươi trong Sổ Sinh T.ử . Có thoát , còn xem sinh cơ bên phía kịp thời đuổi tới ."
Tần Lưu Tây tiếp: "Ta cho ngươi chẳng qua là để nhắc nhở một chút, chú ý một chút, đừng cái gì cũng ăn. Đây là dấu hiệu của đào hoa sát đấy."
Quyền Cảnh khổ. Ngài thà đừng còn hơn. Không thì còn chẳng gì, vẫn thản nhiên tự đắc.
Nói , cảm thấy như thanh đao treo lơ lửng đầu, chẳng khi nào sẽ rơi xuống.
Con đối với vận mệnh nhưng chắc chắn thời điểm xảy thường một nỗi sợ hãi theo bản năng. Giống như cái c.h.ế.t, rõ ràng T.ử Thần cầm lưỡi hái lên, nhưng khi nào lưỡi hái sẽ vung xuống, thể sống yên ?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Quyền Cảnh Tần Lưu Tây cũng thêm vài phần ai oán. Có trả tiền thù lao đủ nên nàng mới hành hạ tinh thần như ? Hắn đưa thêm tiền là chứ gì?