Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 716: Ngươi đi cướp Địa phủ đấy à?

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:15:42
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Lưu Tây hí hửng ngắm nghía chuỗi Bắc Minh Thiên Châu quấn cổ tay, cái chùy Kim Cương ở tay , vỗ vỗ chiếc gương Phệ Hồn trong n.g.ự.c áo, mắt tít thành hình trăng khuyết.

Chuyến đúng là một vốn bốn lời.

"Các ngài đúng là quá khách sáo." Tần Lưu Tây tủm tỉm: "Đợi về đạo quan, nhất định sẽ đốt cho các ngài ngàn vạn nén vàng, khuyến mãi thêm một bàn tiệc thịnh soạn nhất."

Địa Tạng Vương nhạt: "Con chỉ cần nhớ kỹ, chúng sinh bể khổ, hành thiện tích đức là việc hàng đầu của con."

"Dạ." Tần Lưu Tây vô cùng ngoan ngoãn xua tay: "Vậy con đây."

Địa Tạng Vương mỉm gật đầu.

Tần Lưu Tây vái chào hai vị, xoay định thì khóe mắt liếc thấy cái cột nhà đen thui vì lửa đốt. Nàng buột miệng hỏi: "Bồ Tát, cung điện của ngài từng cháy ? Kẻ nào to gan lớn mật, thất đức đến mức dám phóng hỏa ở chỗ ngài thế?"

Địa Tạng Vương: "..."

Phong Đô Đại Đế khẩy: Ta nên nhắc cho ngươi nhớ, ngươi đang tự c.h.ử.i đấy !

Tần Lưu Tây lắc đầu: "Trông cũng cũ kỹ lắm , bao năm mà sửa, xem Địa phủ cũng túng thiếu. Hôm nào con đốt ít vàng lá xuống, ngài thuê vài quỷ sai dán cho nhé. Thôi, con xin cáo từ."

Sau khi nàng rời , cả hai vị đều thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng tiễn vong.

Bên ngoài, Phán Quan đống đồ tay Tần Lưu Tây mà mặt đầy vẻ kính nể. là cô nương, đến cả Thiên Châu của Đại Đế cũng trấn lột .

Đừng thấy chuỗi Thiên Châu bằng Sinh T.ử Pháp Ấn thiền trượng, nhưng đó là vật tùy bao năm của Đại Đế. Hạt châu xoay chuyển, Phạn âm pháp chú vang lên, âm hồn như chịu cực hình, nhẹ thì tổn thương, nặng thì hồn phi phách tán.

Quan trọng nhất là, thấy Thiên Châu như thấy Đại Đế, chỉ cần cầm nó là thể triệu hồi âm binh quỷ tướng.

Đây chẳng khác nào dùng Thiên Châu lệnh bài cả!

Tần Lưu Tây : "Đại Đế và Bồ Tát khách sáo quá, cứ ép nhận, nhận ."

Phán Quan gượng, cô mà cũng mặt mũi câu đó .

Tần Lưu Tây sực nhớ : "À đúng , tiện ngài ở đây, xem giúp tuổi thọ của Quyền Cảnh với."

Phán Quan: "?"

Tần Lưu Tây tủm tỉm vuốt ve chuỗi Thiên Châu.

Phán Quan đành lấy bút, mở Sổ Sinh Tử, tên Quyền Cảnh. Thông tin sinh mệnh hiện giữa trung.

Tần Lưu Tây lướt qua, nụ tắt ngấm.

Mất ngày 25 tháng 5 năm Đại Phong Khang Võ thứ 26.

Tần Lưu Tây bấm tay tính toán, chỉ còn đầy mười lăm ngày nữa? Sao thể như ?

Nàng Phán Quan, ánh mắt sắc bén.

"Đại nhân, sinh t.ử . Cơ hội sống của ở ngài, nhưng là ngài nghịch thiên sửa mệnh, mà là thuận theo thiên mệnh." Phán Quan méo mặt , thầm mong nàng đừng bắt sửa tuổi thọ, cái ai mà đỡ nổi.

Tần Lưu Tây : "Ta khó ngài, đây."

Thư Sách

Nàng lao vút cực nhanh. Nàng về xem rốt cuộc xảy vấn đề gì. Vì thời gian còn ít như ? Không Cố bà bà bên kịp luyện Kim Tàm Cổ mẫu ?

Phán Quan thở phào nhẹ nhõm, bên tai vang lên tiếng Phong Đô Đại Đế, liền vội vàng điện Địa Tạng.

Phong Đô Đại Đế hỏi: "Nó hỏi những gì?"

Phán Quan dám giấu giếm, kể ngọn ngành.

Phong Đô Đại Đế hừ một tiếng: Coi như nó còn điều, ép Phán Quan sửa tuổi thọ.

Địa Tạng Vương Bồ Tát bỗng nhiên mở miệng: "Ngươi mở hồ sơ của Xích Nguyên xem."

Phán Quan sửng sốt, mở trang ghi mệnh mỏng manh của lão đạo sĩ Xích Nguyên . Ba ngày tháng năm đó, đều trầm mặc.

"Đế quân, ngài xem nên..." Giọng Phán Quan run run.

Quyền Cảnh thì nàng còn bình tĩnh, chứ nếu chuyện sư phụ nàng, e là nàng lật tung Địa phủ lên mất.

Phong Đô Đại Đế: "Sinh t.ử , nếu ai cũng thể đùa nghịch Sổ Sinh T.ử thì luân hồi loạn hết cả ?"

"Vâng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-716-nguoi-di-cuop-dia-phu-day-a.html.]

Phong Đô Đại Đế : "Bảo Tần Quảng Vương gia cố Quỷ Môn Quan . Phàm nhân, thiên sư nào cũng coi nơi như chốn , thích đến là đến, còn thể thống gì nữa?"

Phán Quan: "..."

Câu rõ ràng là đá xéo vị lúc nãy, mà phòng cũng là phòng nàng . Phán Quan lui xuống truyền lời.

Địa Tạng Vương Bồ Tát thở dài với Phong Đô Đại Đế: "Hành thiện tích đức khiến tâm tính con bé mềm mỏng hơn, nhưng nếu sư phụ nó mất , chỉ sợ... Cũng chẳng sống nặng tình thì , vô tình mới là ."

Phong Đô Đại Đế trầm giọng : "Sinh t.ử luân hồi là lẽ thường, phàm nhân nào sống ngàn năm? Nó cũng là phàm nhân, hiểu rõ điều ."

Địa Tạng Vương Bồ Tát khẽ: "Chỉ mong tương lai ngài cũng thể bình tĩnh như ."

Đầu Phong Đô Đại Đế giật giật, ngài cái cột cháy đen, ấp úng: "Hay là... dành sẵn một vị trí Thành Hoàng? Lão đạo sĩ đó công nuôi dưỡng cái đứa rắc rối , cũng công đức."

Địa Tạng Vương Bồ Tát điềm nhiên : "Phong chức quan là trách nhiệm của Đại Đế. so với chuyện đó, việc Hủy La cấp bách hơn. Ta nghĩ con bé đoán đúng, thoát khỏi quy tắc thì chỉ thành Phật, thành Thần."

Phong Đô Đại Đế nhíu mày: "Thành Thần dễ?"

"Ngài đừng quên, là Phật t.ử chuyển thế vạn năm một, song tu Phật Đạo." Địa Tạng Vương Bồ Tát thở dài. Chuyển thế như lẽ là phúc của nhân gian, cố tình tà đạo.

Một niệm thành Phật, một niệm thành Ma, quả nhiên sai.

Phong Đô Đại Đế cùng Địa Tạng Vương về phía sâu thẳm trong Cửu U, nơi những ký tự vàng kim do ý niệm của Hủy La khắc . Hai trầm ngâm hồi lâu.

Một kẻ là Ác Phật do Phật t.ử chuyển thế, kẻ là...

Ai thắng ai thua đây?

Tần Lưu Tây về dương gian, hắt một cái, rùng nổi da gà. Nàng phép trừ uế khí, sờ chuỗi Thiên Châu cổ tay mãn nguyện.

nụ tắt ngấm nhanh. Nhớ chuyến Địa phủ , nàng nheo mắt.

Nàng dám khẳng định, Phong Đô Đại Đế và Địa Tạng Vương cực kỳ quen thuộc với nàng, thậm chí rõ lai lịch của nàng. Nếu , họ sẽ dung túng nàng càn như , còn cho mấy món pháp bảo. Chuyện đáng ngờ. Chẳng lẽ bọn họ nàng bia đỡ đạn, hy sinh đấu với Hủy La?

Ừ, liều mạng cũng là hy sinh mà.

Phong Đô Đại Đế: Chẳng do ngươi mặt dày trấn lột ?

Hắc Sa nhảy từ rừng hòe, thấy Tần Lưu Tây gian manh, đồ tay nàng, kinh hãi thốt lên: "Ngươi cướp Địa phủ đấy ?"

Hạt châu trông khí thế bất phàm, khiến cũng rùng .

Tần Lưu Tây lườm : "Ăn kiểu gì đấy? Cướp bóc gì, dựa bản lĩnh mà lấy ."

Hắc Sa: Bản lĩnh mặt dày là cường hào trấn lột?

Tần Lưu Tây lấy gương Càn Khôn Phệ Hồn , niệm chú chiếu Hắc Sa. Mặt gương gợn sóng.

"Đây... đây là bản thể tinh quái của ngươi á?" Tần Lưu Tây ngạc nhiên trong gương.

Hắc Sa ngó đầu xem. Trong gương là một cục tròn xoe trong suốt những mạch m.á.u đỏ rực, đỉnh đầu mọc một cái ăng-ten hình cầu y hệt cột thu lôi.

Hắn gào lên một tiếng: "Cái quái gì thế ?"

Tần Lưu Tây ngặt nghẽo tránh bàn tay . Hóa là một con Teletubbie (thú bông ăng-ten)! Hèn chi biến thành gấu đen cho ngầu, chứ bản thể đáng yêu thế thì dọa ai, lực uy hiếp!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...