Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 703: Cầu được ước thấy
Cập nhật lúc: 2025-11-21 23:39:13
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đứa trẻ rời khỏi cơ thể , Tào Lâm thị liền nhắm mắt. Linh hồn nàng nhẹ nhàng bay lên, rời khỏi xác, chút mờ mịt.
Âm sai vung xích câu hồn, quấn lấy tay nàng, giữ cho nàng bay , nhưng cũng dám lập tức rời vì Tần Lưu Tây lên tiếng.
Tào lão phu nhân lúc dồn hết sự chú ý đứa trẻ, nhận con dâu qua đời.
Tần Lưu Tây cắt dây rốn, bắt mạch cho đứa trẻ, dùng hai ngón tay ấn nhẹ lên tim nó, nâng cằm nó lên, dùng miệng hút chất nhầy trong họng .
Tào lão phu nhân và chứng kiến cảnh mà rưng rưng nước mắt.
Tào Lâm thị (linh hồn) cũng , trong khoảnh khắc thoáng hiện sự hối hận.
Tần Lưu Tây sạch đường thở, truyền khí cho đứa bé. Thấy nó phản ứng, nàng mới xách ngược nó lên, vỗ nhẹ mông.
“Oa…”
Tiếng yếu ớt như mèo kêu vang lên.
tất cả đều thở phào nhẹ nhõm.
Tào lão phu nhân mừng đến phát , sang con dâu: “Cầm Nương! Là con trai…”
Giọng vui sướng đột nhiên nghẹn nơi cổ họng. Bà phát hiện bàn tay đang nắm lạnh ngắt, con dâu còn thở. Bà òa t.h.ả.m thiết: “Cầm Nương ơi!”
Ma ma tâm phúc cũng theo, nhưng vẫn cố nén để an ủi: “Lão phu nhân, thiếu phu nhân . Ngài vững vàng lên, tiểu thiếu gia bây giờ chỉ còn dựa ngài thôi.”
Tần Lưu Tây bóp nát một quả linh quả, nhỏ nước miệng đứa bé, bế ngang nó, đến mặt âm sai và Tào Lâm thị. Nàng Tào Lâm thị với vẻ mặt vô cảm: “Nhìn con cuối . Có đặt tên cho nó ?”
Tào Lâm thị dám con.
Tào lão phu nhân và kinh hãi. Nàng đang chuyện với ai? Chẳng lẽ là…
“Là… là Cầm Nương ?”
Bà về phía trống rỗng đó, nhưng chẳng thấy ai.
Tào Lâm thị cúi đầu đứa con trai bé bỏng, gầy yếu như mèo con, da còn tím tái rửa sạch. Mí mắt nó động đậy, he hé mở. Đôi mắt dài, giống hệt cha nó, chắc chắn sẽ một đôi mắt sáng ngời.
“Gọi là Vân Phàm .” Tào Lâm thị nhẹ nhàng : “Trường phong phá lãng hội hữu thời, trực quải vân phàm tế thương hải. (Cưỡi gió phá sóng sẽ lúc, giong buồm khơi vượt biển xanh). Nguyện con cả đời thuận buồm xuôi gió, bình an khỏe mạnh.”
Tần Lưu Tây gật đầu, trao đứa bé cho bà đỡ: “Rửa sạch sẽ .”
Bà đỡ suýt nữa rơi đứa bé, Tần Lưu Tây lườm một cái mới vững tay đỡ lấy.
Lúc , Tần Lưu Tây cầm kim chỉ, bắt đầu khâu vết mổ bụng Tào Lâm thị. Người mất, nhưng động tác của nàng vẫn tỉ mỉ như đang may vá một tấm áo quý. Rất nhanh, vết thương dữ tợn khâu gọn gàng. Sau đó, nàng thi triển thuật tẩy uế.
Chiếc bụng đầy m.á.u me trở nên sạch sẽ, chỉ còn đường chỉ khâu minh chứng cho những gì xảy .
Tào lão phu nhân và ma ma tâm phúc mà trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt Tần Lưu Tây càng thêm kính sợ.
Tần Lưu Tây kéo chăn mỏng lên, che khuất tất cả.
“Cảm ơn .”
Tần Lưu Tây , chỉ cảm nhận một đốm công đức bay linh đài, phất phất tay.
“Đại nhân, tiểu nhân đây.” Âm sai run rẩy kéo Tào Lâm thị .
Tào lão phu nhân rùng , hỏi Tần Lưu Tây: “Đại sư, con dâu còn ở đó ? Nó gì ?”
“Đi .” Tần Lưu Tây giường: “Nàng đặt tên con là Vân Phàm, mong nó thuận buồm xuôi gió và bình an.”
Tào lão phu nhân gào lên đau đớn, gục xuống t.h.i t.h.ể con dâu mà .
“Lão phu nhân, nén bi thương.” Ma ma đỡ bà dậy, nước mắt cũng tuôn rơi.
Bà đỡ rửa sạch sẽ và xử lý xong dây rốn cho Tiểu Vân Phàm, quấn nó trong tã lót sạch sẽ, bế đến mặt Tào lão phu nhân: “Lão phu nhân, tiểu thiếu gia ạ. Đại nạn c·hết tất hậu phúc.”
Tào lão phu nhân ngẩng đầu, run rẩy đón lấy đứa cháu nội bé bỏng, áp má nó mặt Tào Lâm thị, nức nở: “Giống cha nó hồi nhỏ quá. Lý ma ma, bế cho lão thái gia xem , cho lễ tiểu liệm cho thiếu phu nhân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-703-cau-duoc-uoc-thay.html.]
Lý ma ma bế đứa bé ngoài.
Thanh Lam quan chủ thấy Lý ma ma bế đứa bé , liền niệm một câu “Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn”.
Vương lão tướng gia mắt sắc, vội huých tay Tào lão tướng quân đang ngẩn ngơ: “Đứa bé kìa.”
Tào lão tướng quân sững sờ, vội bước tới, nhưng dám đưa tay bế.
Lý ma ma gượng : “Chúc mừng lão thái gia, thiếu phu nhân sinh hạ một tiểu thiếu gia.”
Tào lão tướng quân mừng rỡ, nhưng chợt nhớ điều gì: “Lâm thị thế nào ?”
Lý ma ma bật : “Thiếu phu nhân .”
Tào lão tướng quân lảo đảo, Vương lão tướng gia nhanh tay đỡ lấy. Ông đứa cháu nội, : “Đưa nó trong , đừng để trúng gió.”
Lý ma ma đứa trẻ trong lòng là cục vàng cục bạc, sinh non yếu ớt dạo qua quỷ môn quan một vòng, càng chăm sóc kỹ lưỡng, dám nán , vội bế trong, gọi hết v.ú già nha theo.
Tiếng nhanh chóng truyền từ bên trong.
Tần Lưu Tây bà đỡ, cảnh cáo: “Sau gặp trường hợp tương tự, đến bước đường cùng thì đừng mổ bụng. Không ai cũng chấp nhận , coi chừng rước họa .”
Bà đỡ gật đầu lia lịa.
Nàng khỏi phòng sinh, mời sang phòng khách bên cạnh . Tào lão tướng quân và đều dậy chào đón.
Tào lão phu nhân cũng dìu , theo là v.ú già bế tã lót. Sắc mặt bà uể oải, còn chút vui sướng nào khi đón cháu đích tôn.
Bà hành lễ với Tần Lưu Tây: “Đa tạ đại sư tay cứu cháu nội .”
Tào lão tướng quân cũng chắp tay cảm tạ, ánh mắt dán chặt bọc tã tay v.ú già.
Tần Lưu Tây : “Đứa bé từ trong bụng yếu, sinh non, sặc nước ối, dây rốn quấn cổ suýt ngạt thở, coi như sinh gặp kiếp nạn. Bát tự sinh thần của nó cũng nhẹ (dễ gặp tà ma), năm tuổi đừng di chuyển chỗ ở, cứ để ở thôn trang nuôi dưỡng. Tìm một sư phụ ở Thanh Lam Quan nhận t.ử ký danh .”
Tào lão tướng quân Thanh Lam quan chủ: “Không quan chủ nguyện ý nhận thằng bé ?”
“Vô Lượng Thiên Tôn!” Thanh Lam quan chủ thở dài, Tần Lưu Tây: “Nó duyên với Bất Cầu hơn, t.ử ký danh danh nghĩa của con thì hơn.”
Tần Lưu Tây lắc đầu: “Cứ ký danh ở Thanh Lam Quan . Ngài dẫn dắt nó nhập đạo sẽ thích hợp hơn.”
“Cũng .”
Tần Lưu Tây một đơn t.h.u.ố.c tắm giúp cường kiện thể đưa cho Tào lão tướng quân: “Đơn t.h.u.ố.c dùng để tắm, giúp gân cốt cứng cáp hơn. Tuy nó yếu ớt, là độc đinh của Tào gia, nhưng một tuổi nên cho vận động nhiều, nuôi kỹ quá .”
Tào lão tướng quân cảm tạ, hỏi thêm vài câu, cuối cùng mới ngập ngừng: “Lâm thị lúc ... thanh thản ?”
Ông hiểu con dâu . Thời gian ngắn như , bên trong tiếng động gì, còn đuổi hết , e là dùng biện pháp mạnh thì cháu ông mới sống . Không khi con dâu thế nào?
Giọng Tần Lưu Tây lạnh lùng bạc bẽo: “Yên tâm, nàng cầu ước thấy, oán hận, bước đường luân hồi .”
(Tò mò bao nhiêu nghĩ Tây tỷ sẽ cứu ?)
Thư Sách