Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 702: Mổ bụng lấy con

Cập nhật lúc: 2025-11-21 23:39:12
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời "ác độc" của Tần Lưu Tây khiến tất cả trong phòng sinh đều kinh hãi đến mức mặt cắt còn giọt máu.

Đây chẳng sẽ một xác hai mạng ?

Tào lão phu nhân trừng mắt Tần Lưu Tây. Cô bé , dám, dám những lời như ?

khi con dâu đang giường, mặt trắng bệch, thở mong manh, cùng cái bụng to tướng bất động, tim bà thắt đau đớn.

Bà cũng là phụ nữ, từng trải qua sinh nở, cũng đến tuổi trung niên mới con. Vất vả nuôi con khôn lớn, đến tuổi xế chiều thì con trai mất, con dâu m.a.n.g t.h.a.i di phúc tử. Mỗi mời đại phu đến bắt mạch bình an, ai cũng khuyên nàng giải tỏa tâm trạng, nhưng nàng nào lọt tai. Cứ thế mà chịu đựng cho đến bây giờ, kết cục là tin dữ tuyệt vọng ?

Tào lão phu nhân mắng c·hết Tần Lưu Tây, nhưng lời đến bên miệng hóa thành nước mắt.

rõ, con dâu bà như thế , sức mà sinh con?

Ngoài cửa, Thanh Lam quan chủ cũng cảm nhận sự hiện diện của âm sai. Sắc mặt ông ngưng trọng, về phía phòng sinh, bấm đốt ngón tay, thở dài. Ông Tào lão tướng quân, thôi.

Tim Tào lão tướng quân đập thình thịch, hoảng hốt vô cùng.

Tần Lưu Tây nhảm với Tào lão phu nhân nữa, sang hỏi bà đỡ nữa: “Ngươi thể lôi đứa bé ?”

Bà đỡ trong lòng hiểu rõ, thiếu phu nhân hiện giờ cổ t.ử cung mở chậm, như c·hết, chút sức sống nào, chắc chắn thể sinh thường . Bà tiền thưởng lấy , chừng còn dính án mạng, trong lòng đang hoảng loạn tột độ.

Tần Lưu Tây còn hỏi câu , dọa bà sợ c·hết, hai tay mềm nhũn nhấc lên nổi, giọng mếu máo: “Ta... .”

Tần Lưu Tây thêm lời nào, Tào Lâm thị và đứa bé trong bụng sinh cơ ngày càng yếu ớt, đưa tay đặt lên bụng nàng, truyền một tia linh khí sang.

“Lão phu nhân, cứ kéo dài nữa là một xác hai mạng. Nếu giữ đứa bé, thể m.ổ b.ụ.n.g lấy con.”

Tào lão phu nhân đỡ dậy, thấy câu chân mềm nhũn, môi run rẩy: “Ngươi... ngươi...”

Bà đỡ cũng sợ đến nhũn . Mổ bụng lấy con?

Đây chẳng là g·iết ?

“Ngài quyết định nhanh lên.” Thần sắc Tần Lưu Tây lạnh lùng: “Bọn họ đợi . Chỉ còn nửa khắc (7-8 phút) thôi.”

Tào lão phu nhân c.ắ.n mạnh đầu lưỡi để tỉnh táo, nghiêng đầu hiệu cho v.ú già bên cạnh ngoài, : “Mời Thanh Lam quan chủ đây.”

Vú già chạy ngoài, tiện thể báo lời Tần Lưu Tây cho Tào lão tướng quân.

Tào lão tướng quân xong, mặt xám như tro, suýt ngất xỉu, nước mắt già nua tuôn rơi: “Trời cao diệt Tào gia !”

Vương lão tướng gia cũng bàng hoàng và xót xa, đỡ bạn dậy: “Lão Tào, giờ lúc đau buồn, quyết định nhanh lên.”

“Không còn cách nào khác ?”

“Nếu , tin thiếu quan chủ sẽ lời .”

Tào lão tướng quân nước mắt lưng tròng.

Thanh Lam quan chủ bước , cảm thấy khí âm lãnh, theo bản năng về phía góc phòng nơi âm sai đang . Thấy , lòng ông chùng xuống.

Âm sai đợi sẵn, nghĩa là thời gian còn nhiều.

Tào lão phu nhân thấy ông như thấy cứu tinh: “Quan chủ, ngài xem con dâu , con nó…”

“Lão phu nhân, thiếu phu nhân còn nhiều thời gian nữa.” Giọng Thanh Lam quan chủ khô khốc.

Tay Tào lão phu nhân cứng đờ, buông thõng xuống.

“Mổ .”

Giữa phòng sinh tĩnh lặng, một giọng yếu ớt vang lên.

Tào Lâm thị tỉnh, là hồi quang phản chiếu . Nàng thấy âm sai trong góc, ánh mắt lướt qua dừng Tần Lưu Tây. Đối diện với đôi mắt nàng, đôi môi còn chút huyết sắc mấp máy thốt một chữ: “Mổ.”

Tần Lưu Tây lấy một quả linh quả nhét miệng nàng.

Tào Lâm thị cảm thấy trong chút sức lực.

“Cầm Nương!” Tào lão phu nhân đau lòng con dâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-702-mo-bung-lay-con.html.]

Tào Lâm thị bà, yếu ớt : “Mẹ, con xin .”

Tào lão phu nhân càng đau đớn, nước mắt rơi như mưa, gì đó nhưng cổ họng nghẹn ứ, thốt nên lời.

Việc nên chậm trễ.

Bà đỡ mang theo dụng cụ, kéo, d.a.o nhỏ. Tần Lưu Tây bảo những liên quan lui ngoài, chỉ giữ bà đỡ, Tào lão phu nhân (kiên quyết đòi ở ) và một ma ma tâm phúc của bà.

Tào Lâm thị sắp xong . Tuy mơ màng, nhưng Tần Lưu Tây vẫn dùng ngân châm phong bế cảm giác đau đớn cho nàng. Nàng lật chăn lên, để lộ cái bụng to tướng, cầm con d.a.o nhỏ của bà đỡ, một tay đỡ bụng, một tay hạ dao.

Máu b.ắ.n .

Bà đỡ kinh hô, Tần Lưu Tây lườm một cái, vội vàng bịt chặt miệng, ánh mắt hoảng sợ.

“Nhìn kỹ .” Tần Lưu Tây trầm giọng : “Sau ngươi đỡ đẻ, nếu gặp trường hợp cứu nhưng con còn thể cứu, thể mổ bụng. đến bước đường cùng thì đừng .”

Bà đỡ sững sờ.

Dao sâu , m.á.u ngừng trào , chảy dọc theo bụng xuống , nhanh chóng nhuộm đỏ tấm đệm giường trắng tinh.

Thư Sách

Tào lão phu nhân chỉ dám thoáng qua dám nữa, chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y con dâu, nước mắt tuôn rơi lã chã.

Tào Lâm thị thở mong manh, nhưng vẫn cảm nhận lưỡi d.a.o lạnh lẽo rạch bụng . Nàng khỏi nhớ đến chồng quá cố.

Họ kết hôn khi nàng gần hai mươi, vợ chồng ân ái, cầm sắt hòa minh. Cưới bốn năm bụng mới tin vui, họ mong chờ đứa con bao. Ai ngờ, khi t.h.a.i định, phụng mệnh diệt phỉ, c·hết đao của trùm thổ phỉ.

Trời sập xuống, thế giới mắt nàng chỉ còn màu đen. Đôi khi nàng còn oán trách đứa con trong bụng, vì nó đến nên ông trời mới mang cha nó ?

Nỗi nhớ thương chồng khắc cốt ghi tâm khiến nàng suy nghĩ tiêu cực, chui ngõ cụt. Mấy nàng tìm c·hết đều cứu. Nàng sống vật vờ như cái xác hồn qua ngày đoạn tháng, tự thương hại trong bóng tối.

Tình thâm bất thọ.

Nàng sống nổi nữa.

Nàng cũng sống tiếp.

Ý thức Tào Lâm thị ngày càng mơ hồ, cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, sự nhẹ nhõm từng trong suốt nửa năm qua.

Âm sai trong góc , tiến lên nhưng dám.

Lần xui xẻo thật, nhận cái việc cơ chứ! Giờ câu hồn câu đây?

Tiến lên câu hồn thì sợ tiểu sát thần đ·ánh c·hết ngay tại chỗ. Không câu thì về báo cáo thế nào?

Khuôn mặt âm sai nhăn nhúm vì rối rắm.

Lúc , ánh mắt kinh hoàng của bà đỡ, Tần Lưu Tây bế bọc t.h.a.i nhi còn nguyên trong bọc ối ngoài. Cảnh tượng đẫm m.á.u đó đập mắt .

“Kéo!”

Bà đỡ vội vàng đưa cái kéo qua.

Tần Lưu Tây cắt bọc ối, để lộ đứa trẻ tím tái vì dây rốn quấn cổ, sống c·hết.

Tào lão phu nhân thoáng qua, tay nắm c.h.ặ.t t.a.y con dâu, nín thở.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...