Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 701: Đỡ đẻ? Nàng không sống nổi đâu!
Cập nhật lúc: 2025-11-21 23:39:11
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Lưu Tây định tìm Thanh Lam quan chủ để cáo biệt thì Hòa Minh mồ hôi nhễ nhại chạy tới.
“Sư thúc! Mau theo tiểu chất cứu mạng!”
Thấy sắp đ.â.m sầm Tần Lưu Tây, Hắc Sa đưa tay chặn . Hòa Minh ngã lăn đất, nhưng lập tức bật dậy nhanh nhẹn.
“Sư tổ ngươi đúng đấy, vội vàng gì? Từ từ .”
Hòa Minh quệt mồ hôi trán: “Không thể từ từ ! Chậm nữa là c·hết , mà là một xác hai mạng đấy! Ngài mau theo !”
Tần Lưu Tây thu nụ : “Chuyện gì? Vừa .”
Hòa Minh kể, chân núi Thanh Lam Quan một cái thôn trang, một vị quý nhân đang ở đó dưỡng thai, tám tháng, đột nhiên trở . Giờ về thành kịp, chỉ thể sinh tại thôn trang.
Họ mời Thanh Lam quan chủ y thuật đến tọa trấn. Thanh Lam quan chủ nghĩ đến việc đối phương là phụ nữ, Tần Lưu Tây ở đây, tình huống nguy cấp, nàng là nữ quan (nữ đạo sĩ) sẽ tiện hơn ông nhiều.
“Sư tổ tình trạng của vị phu nhân nguy kịch, e là khó giữ tính mạng.” Hòa Minh giọng khô khốc.
Tần Lưu Tây xong, túm lấy cổ áo , trực tiếp thi triển thuật Súc Địa Thành Thốn. Rất nhanh, họ đến thôn trang.
Không ngờ, nàng gặp quen cũ.
Vương lão tướng gia ham rượu về hưu đang cùng một lão giả tóc hoa râm, mặt đầy lo lắng và đau buồn. Hai thấy nhóm Tần Lưu Tây xuất hiện đột ngột đều sững sờ.
“A! Là Bất Cầu thiếu quan chủ của Thanh Bình Quan! Lão Tào, cứu !” Vương lão tướng gia nhận Tần Lưu Tây, kích động lắc tay bạn già.
Tần Lưu Tây mũi thính, thấy Vương lão tướng gia nhíu mày: “Ngài uống rượu.”
Vương lão tướng gia cứng , hổ. Nghe thấy tiếng ho khan của lão hữu bên cạnh, ông vội : “Uống chút thôi mà. Giờ lúc chuyện , cứu quan trọng hơn. Thiếu quan chủ, đây là Tào lão tướng quân, cũng là đồng hương của . Ngươi chắc Hòa Minh tiểu đạo trưởng qua chứ? Con dâu lão Tào đang sinh khó, e là… Tóm phiền ngươi .”
Tào lão tướng quân mặt đầy sầu khổ, chắp tay với Tần Lưu Tây.
Tần Lưu Tây : “Chuyện đó để hẵng .”
Lúc nãy Hòa Minh kể sơ qua, nàng sản phụ là quả phụ. Chồng nàng mất năm ngoái trong một trận diệt phỉ (trừ cướp), đứa bé trong bụng là di phúc t.ử (con mồ côi cha từ trong bụng ), cũng là hy vọng duy nhất của Tào gia hiện tại.
, Tào lão tướng quân cũng là con một, chỉ một con trai. Giờ con trai mất, hy vọng nối dõi tông đường duy nhất ở bụng con dâu.
Khổ nỗi, con dâu tình sâu nghĩa nặng, chồng mất, nàng mấy c·hết theo. Người nhà canh chừng ngày đêm mới giữ nàng đến giờ.
Dù , nàng m.a.n.g t.h.a.i mà lòng vẫn u uất, nên mới đến thôn trang gần Thanh Lam Quan dưỡng thai, kinh mỗi ngày để tĩnh tâm. Ai ngờ mới tám tháng, định về thành chờ sinh thì đột nhiên trở .
Người xưa câu "bảy sống tám c·hết" (sinh non bảy tháng dễ sống, tám tháng khó sống). Nàng trở đột ngột, thứ rối loạn cả lên. Tuy mời bà đỡ túc trực, mời cả Thanh Lam quan chủ, nhưng tình trạng của Tào Lâm thị tệ hơn họ tưởng nhiều.
Tào Lâm thị sinh khó. Tình huống cực kỳ nguy cấp.
Tần Lưu Tây kịp hàn huyên, theo dẫn đường chủ viện. Ngoài phòng sinh, Thanh Lam quan chủ đang mái hiên, mày nhíu chặt. Thấy Tần Lưu Tây, ông thở dài.
“Sao ?”
Thanh Lam quan chủ Tào lão tướng quân phía , nhỏ: “E là xong.”
Tào Lâm thị ý chí cầu sinh.
Lòng Tần Lưu Tây chùng xuống, mặt cũng trầm .
“Ta xem thử nhé?” Tần Lưu Tây Tào lão tướng quân.
Sợ ông hiểu, Thanh Lam quan chủ giải thích: “Bất Cầu là nữ quan, y thuật tinh thâm, nàng thích hợp hơn bần đạo.”
Tào lão tướng quân liền bảo v.ú già dẫn Tần Lưu Tây .
Phòng sinh yên tĩnh, nhưng cũng ai dám , bầu khí áp lực đến ngạt thở.
Tần Lưu Tây , một bà v.ú tay run rẩy bưng một chậu m.á.u loãng , suýt ngã, may mà nàng nhanh tay đỡ lấy.
“Thiếu phu nhân! Thiếu phu nhân ngài thể ngủ! Mau tỉnh !” Tiếng thút thít vọng .
Lại một giọng già nua quát lớn: “Câm miệng! Trương bà đỡ, mau nghĩ cách ! Tào gia sẽ trọng thưởng!”
“Đại phu! Để đại phu !” Một phụ nhân hoảng hốt : “Lão phu nhân, lão bà t.ử chê tiền thưởng, mà thiếu phu nhân chịu hợp tác, trăm phương nghìn kế cũng giúp a!”
Tần Lưu Tây vén rèm bước . Mùi m.á.u tanh nồng nặc xộc thẳng mặt, khiến dày nàng cuộn lên dữ dội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-701-do-de-nang-khong-song-noi-dau.html.]
Thấy lạ , đều sững . Nhìn thấy là một tiểu đạo trưởng, bà đỡ ở cuối giường luống cuống kéo chăn mỏng che phần của sản phụ.
“Ta là nữ quan, là con gái.” Tần Lưu Tây ngắn gọn, bước tới: “Làm gì thì tiếp , đừng ngẩn đó.”
Nàng sản phụ. Vừa , môi nàng mím chặt thành một đường thẳng, sắc mặt cực kỳ khó coi.
T.ử khí phủ đầy mặt. Nàng sống bao lâu nữa.
Tần Lưu Tây xuống , dù chăn che nhưng vẫn thấy cái bụng to tướng, nhưng bên trong sinh cơ vô cùng mỏng manh.
Chợt một cơn gió âm lạnh lẽo thổi tới.
Tần Lưu Tây phắt . Trong hư , bóng dáng một quỷ sai từ từ hiện . Ánh mắt nàng trở nên sắc bén.
Quỷ sai cầm xích câu hồn, Sổ Sinh T.ử tay, xác nhận đúng là nơi .
Hắn ngẩng đầu, bỗng cảm thấy ánh mắt chằm chằm . Nhìn theo hướng đó, bóng quỷ của run lên bần bật.
Không chứ! Sao tiểu sát thần ở đây?
“Đại nhân, ngài đây là…?” Quỷ sai chần chừ tiến lên.
“Nàng còn bao nhiêu thời gian?”
Quỷ sai yếu ớt đáp: “Một khắc (15 phút).”
Có vị ở đây, câu hồn thuận lợi nữa.
Tần Lưu Tây tháo túi châm cứu bên hông, châm mấy đại huyệt của Tào Lâm thị, cầm cổ tay nàng bắt mạch.
Tuy m.a.n.g t.h.a.i tám tháng, nhưng vì suốt t.h.a.i kỳ u uất, ngày đêm yên, bề ngoài nàng trông gì, nhưng bên trong như đèn cạn dầu. Lại thêm việc sinh non khiến cơ thể suy sụp nhanh chóng, như đóa hoa gặp lửa, héo rũ trong nháy mắt.
Tần Lưu Tây bà đỡ: “Cổ t.ử cung mở mấy phân (mấy chỉ)? Trong vòng một khắc thể mở hết ?”
“Mới mở ba phân (ba ngón tay).” Bà đỡ lắc đầu: “Thiếu phu nhân khí huyết suy kiệt, e là thể.”
“Bà thể trực tiếp lôi đứa bé ?”
Mặt bà đỡ trắng bệch, hai tay run rẩy, ngã xuống đất.
Ngay cả Tào lão phu nhân cũng sợ đến mức mềm nhũn , chuỗi Phật châu tay giật đứt, rơi lả tả xuống sàn.
Cạch cạch cạch.
Tiếng hạt châu rơi xuống sàn gỗ như tiếng gọi hồn, khiến rợn tóc gáy.
“Ngươi... ngươi ý gì?” Tào lão phu nhân mặt cắt còn giọt m.á.u Tần Lưu Tây.
Tần Lưu Tây rũ mắt, giọng vẫn lạnh lùng bạc bẽo như thường lệ: “Nàng sống . Đứa bé nếu dùng biện pháp mạnh, cũng sẽ c·hết.”
Thư Sách
Bịch!
Tào lão phu nhân ngất xỉu, ngã vật xuống đất.