Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 698: Bất Cầu sư thúc đúng là lưu manh thật

Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:08:26
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Lưu Tây chỉ giúp Tần Mai Nương lập nữ hộ, nhờ vài mối quan hệ quan tâm nữa. Nàng còn bao việc lo. Riêng chuyện giải độc cho Quyền Cảnh khiến nàng đau đầu, nhất là con Bọ cạp vàng thể giữ trong hộp ngọc mãi, để lâu nó c·hết thì uổng công bắt.

Mấy ngày nay, ngoài việc châm cứu điều trị cho Quyền Cảnh và Đỗ Miện, nàng lục tung tàng thư của Thanh Bình Quan vẫn tìm cách điều chế t.h.u.ố.c độc. Nàng sang cả Tàng Thư Các của chùa Vô Tướng bên cạnh mượn sách, cũng kết quả.

Tuệ Năng đại sư hiền từ chỉ điểm: “Nói về luyện đan thì tìm Đạo môn, Phật môn sách liên quan . Con nên đến Thanh Lam Quan ở Thanh Châu xem . Đó là phái của Trương Thiên Sư, đan thuật xuất thần nhập hóa, đan thư trân quý.”

Mắt Tần Lưu Tây sáng lên: “Ngài . Vậy con phiền họ một chuyến.” Nàng nghĩ nghĩ hỏi thêm: “Tuệ Năng đại sư từng về thuật thành Thần ?”

Tuệ Năng đại sư sững sờ: “Thuật thành Thần?”

Tần Lưu Tây gật đầu: “Ngài từ xưa đến nay phương pháp nào để thành Thần ?”

“Thành Thần...” Tuệ Năng đại sư lẩm bẩm, : “Đừng thành Thần, phàm trần hiện nay linh khí loãng, tu hành chúng phi thăng thành tiên khó. Thành Thần càng hư vô mờ mịt. Lão nạp tu hành nông cạn, từng ai thành Thần cả.”

Tần Lưu Tây quá thất vọng.

“Sao Bất Cầu hỏi ?”

Biết đối phương cũng về Phật Cốt và việc truy tìm Hủy La, nàng thẳng: “Con nghi ngờ Ác Phật Hủy La trốn thu thập Phật Cốt chỉ đơn giản là để hại thương sinh, mà là thành Thần.”

Tuệ Năng đại sư kinh hãi, khuôn mặt bình thản từ bi biến sắc: “Sao con phỏng đoán ?”

Tần Lưu Tây tượng Phật trong thiền thất: “Bởi vì chỉ thành Thần mới dẫm vết xe đổ, bắt giam cầm mấy ngàn năm. Chỉ thành Thần mới là chí cao vô thượng.”

Giọng nàng ẩn chứa chút mỉa mai.

“A Di Đà Phật.” Tuệ Năng đại sư chắp tay. Suy đoán quá đáng sợ. Nếu đúng là , sẽ dùng phương pháp nào, và sẽ đến bước nào?

“Đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của con, lẽ con nghĩ nhiều .”

Tuệ Năng đại sư trầm ngâm: “Dù thế nào, cũng đang bày một bàn cờ lớn. Nếu ngăn , chúng sinh đều khổ.”

Ai bảo chứ?

Tần Lưu Tây bái biệt Tuệ Năng đại sư, trở Phi Thường Đạo, dặn Ngụy Tà trông nhà, dùng thuật Súc Địa Thành Thốn đưa tùy tùng mới là Hắc Sa đến Thanh Châu.

Đến nơi là giờ Thân (3-5 giờ chiều). Ánh nắng tháng Năm chiếu lên đỉnh vàng của đạo quan lấp lánh.

“Đạo quan oai phong hơn nhà ngươi nhiều, cũng khí phái hơn.” Hắc Sa nhai hồ đào nheo mắt đỉnh vàng, tấm tắc khen.

Tần Lưu Tây lườm : “Có ăn mà cũng chặn nổi miệng ngươi.”

Hừ, Thanh Bình Quan sớm muộn gì cũng là nhất thiên hạ, cứ chờ đấy!

Hắc Sa thấy nàng bực bội, sai gì. Người tính khí thất thường thật.

Vào đại điện, bái lạy tượng kim Trương Thiên Sư xong, Tần Lưu Tây thấy vội vã chạy tới.

“Là Bất Cầu sư thúc ?”

Là Hòa Minh, nàng từng gặp đây, mặt mày hớn hở bước nhanh tới.

“Bất Cầu sư thúc, tiểu chất lễ.”

Tần Lưu Tây : “Sư tổ ngươi bảo ngươi đón ?” Nàng giật túi hồ đào từ tay Hắc Sa đưa cho : “Cầm lấy ăn, bổ não.”

Hắc Sa trừng mắt, định nổi giận, nhưng thấy hai chữ "bổ não", mặt càng đen hơn. Đừng tưởng , ngươi đang mắng khéo ngu!

Hòa Minh tít mắt cảm tạ, sang Hắc Sa to như ngọn núi nhỏ, ngây . Khí vị vượng quá.

Tần Lưu Tây giới thiệu: “Đây là Hắc Sa, tạm thời theo .”

(Nguyên văn: theo lăn lộn/hỗn.)

Hòa Minh: “…”

Sư thúc dùng từ ngữ lưu manh thế , thật khó tiếp lời!

Hòa Minh chào Hắc Sa : “Sư thúc mau theo tiểu chất, sư tổ lão nhân gia đang đợi ngài.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-698-bat-cau-su-thuc-dung-la-luu-manh-that.html.]

Tần Lưu Tây theo đến đạo thất của Thanh Lam quan chủ. Đi ngang qua khu nhà khách, nàng gặp quen.

“Tư thúc, ngài ở đây?”

Tư Đồ thấy Tần Lưu Tây cũng ngạc nhiên kém, tươi chạy tới: “Câu hỏi Tiểu Tây Tây mới đúng. Sao con đến đây? Đến thăm Nguyệt nhi ?”

Thấy ông nhắc đến Tư Lãnh Nguyệt, ánh mắt Tần Lưu Tây dịu : “Cũng hẳn. Con đến tìm Thanh Lam quan chủ hỏi chút việc, xong việc sẽ tìm nàng , sợ nàng bận gặp .”

“Sao thể chứ? Con mà đến, con bé vui lắm đấy. con đến sớm hai ngày thì cũng gặp .” Tư Đồ : “Hai ngày là giỗ nó, năm nào cũng đến Thanh Lam Quan đạo tràng, ở vài ngày.”

Hóa .

“Lát nữa con sẽ thắp nén hương cho Tư bá mẫu.”

“Tốt , nàng nhất định sẽ vui.” Tư Đồ liếc Hắc Sa, tò mò: “Vị tráng sĩ là?”

“Hắc Sa, theo con.” Tần Lưu Tây với Hắc Sa: “Đây là Tư gia lão gia Tư Đồ, cha ruột của thừa kế duy nhất Bạch Vu Tư gia hiện tại. Ngươi gọi Tư ca .”

Hắc Sa khoanh tay lạnh lùng : “Gọi 'ca' hợp lắm nhỉ? Lão t.ử còn lớn tuổi hơn . Nhìn da trắng thịt mềm, còn hơn cả đàn bà.”

Tần Lưu Tây đen mặt.

Tên dạo theo Ngụy Tà nhiều, đ.á.n.h thiết, rủ lầu xanh, học thói nhanh thật.

“Tốt học, học cái lung tung!” Tần Lưu Tây mắng: “Bảo gọi ca thì gọi ca, cái gì mà lớn hơn ? Ngươi chỗ nào lớn?”

“Lão t.ử chỗ nào cũng lớn!”

Tần Lưu Tây khẩy, liếc đầy ẩn ý chỗ nào đó của : “Hay là mã giẻ cùi, xài , đến con gấu cái cũng câu con nào?”

Hắc Sa: “?”

Tư Đồ mặt xanh mét. Để Tiểu Nguyệt chơi với con bé , là quyết định đúng đắn đây... hả?

Hòa Minh thì ngây dại. Sư thúc quả nhiên lưu manh, lưu manh! Mà thế mà hiểu!

May mà Tần Lưu Tây thêm nữa, bảo Tư Đồ cứ tự nhiên, lát nữa sẽ qua chuyện, cùng Hòa Minh trong.

Tư Đồ định , tiếng của Hắc Sa từ phía vọng : “Này, ý của ngươi là con gái ? Cô nương đó bằng ?”

“Đẹp cũng đến lượt cái dạng gấu như ngươi mơ tưởng . Đừng hỏi nữa, hỏi nữa đ.á.n.h đấy.”

“Ta uy vũ dương cương, tuấn khỏe mạnh, nếu theo , sẽ đem những thứ nhất thiên hạ cho nàng... Ái da! Đừng tát mặt!”

Tư Đồ lặng lẽ thả tay áo xắn lên xuống.

Thôi, nể mặt Tây Tây, tạm tha cho !

 

Thư Sách

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...