Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 684: Kinh nghiệm này không có cũng được

Cập nhật lúc: 2025-11-21 00:31:09
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không đường thường", thì Âm Lộ (đường của c·hết).

Nhan Kỳ Sơn một nên chuẩn tâm lý, chỉ còn thiếu nước dính chặt Tần Lưu Tây. Văn Phủ Lâm và Chương Hoa, những luôn tâm niệm "tử bất ngữ quái lực loạn thần" (Khổng T.ử chuyện quỷ thần), thì khổ sở vô cùng.

Họ ngờ Tần Lưu Tây dẫn con đường quỷ quái . Cảnh tượng ở đây còn đáng sợ hơn cả cái mặt quỷ lưng Chương Hoa. Đặc biệt là khi Tần Lưu Tây dừng , những con quỷ c·hết t.h.ả.m họ như sói đói thấy thịt tươi. Nếu kiêng dè "sát thần" Tần Lưu Tây, e là mấy sống xé xác.

“Tại dừng?” Chương Hoa rụt cổ, gào lên sợ hãi.

Tần Lưu Tây phiền c·hết tiếng la hét của , liền phong ấn miệng : “Đi cái gì mà ? Chắn đường lỡ giờ lành của c·hết ?”

Ý gì?

Tiếng nhạc hỉ vang lên.

Nhan Kỳ Sơn tò mò sang, thấy một chuỗi đèn lồng đỏ xuất hiện ở đầu con đường, khỏi ồ lên: “Đây... đây là đám cưới ma ?”

Văn Phủ Lâm run rẩy liếc . Tuy cũng tò mò, nhưng ông đau đầu hơn với thái độ của bạn . Ông hưng phấn cái gì chứ?

C.h.ế.t tiệt! Vừa nhẩm thuộc lòng lời Khổng T.ử đến đoạn nào nhỉ?

Trời ơi! Con quỷ đối diện ... nó... nó giật cả cái lưỡi để chơi đan dây kìa!

Văn Phủ Lâm nuốt nước bọt liên tục. Đây đúng là cơ hội ngàn năm một để mở mang tầm mắt như lời lão bạn già . cái loại kiến thức ... thà còn hơn!

Đội ngũ rước dâu nhanh đến gần.

“Cúi đầu xuống.” Tần Lưu Tây lệnh.

Nhan Kỳ Sơn vội kéo bạn cúi đầu nấp lưng nàng.

Dẫn đầu là một tân lang quan cưỡi ngựa giấy. Hắn xuống ngựa, chắp tay hành lễ với Tần Lưu Tây: “Đa tạ đại nhân nhường đường.”

“Bách niên hảo hợp.” Tần Lưu Tây đáp lễ.

Tân lang quan càng tươi hơn: “Nhờ cát ngôn của ngài.”

Chương Hoa nhịn ngẩng đầu lên. Gương mặt tân lang quan dữ tợn, nụ như ác quỷ. Theo động tác ngẩng đầu của , đám tiểu quỷ khiêng kiệu cũng đồng loạt sang , mặt trắng bệch, môi đỏ chót, má hồng loè loẹt, cứng đờ mỉm với .

Bịch!

Hắn cuối cùng cũng dọa ngất.

Lũ quỷ hau háu . Có sống ngất xỉu, đây là thời cơ nhất để nhập xác (thượng ).

khi chúng rục rịch định lao tới, Tần Lưu Tây liếc mắt một cái.

Lũ quỷ rùng .

Sợ ! Sợ ! Bọn chứ gì!

Đội ngũ rước dâu nhanh chóng biến mất trong màn đêm. Tần Lưu Tây Chương Hoa đang bất tỉnh, chán ghét : “Phiền phức!”

Văn Phủ Lâm con rể với ánh mắt phức tạp. Vừa thấy tự tự chịu, cảm thấy ngất cũng là một loại hạnh phúc, ít nhất sợ hãi con đường nữa.

“Ngươi, đây nhập .” Tần Lưu Tây chỉ đại một con quỷ, trùng hợp là con quỷ dùng lưỡi chơi đan dây.

“Đại nhân, gọi ... ư?”

(Nó rõ vì lưỡi đang cầm tay).

“Nhét cái lưỡi hãy ! Nhập , nốt đoạn đường .” Tần Lưu Tây ghét bỏ lệnh.

“Tuân lệnh!”

Quỷ lưỡi dài nhét lưỡi miệng, lao Chương Hoa, lảo đảo dậy.

Văn Phủ Lâm và Nhan Kỳ Sơn: “!”

“Ta cũng ngất.” Giọng Văn Phủ Lâm khàn đặc.

Nhan Kỳ Sơn véo mạnh ông một cái: “Cắn lưỡi mà tỉnh táo ! Ông mà ngất, lỡ con quỷ nào nhập thì là nam nữ !”

Tần Lưu Tây như : “Đừng tưởng nhập xác là sướng. Bị nhập , cơ thể sẽ dính âm khí, dễ ốm yếu. Đương nhiên, nếu ngài , cũng ngại giúp.”

Văn Phủ Lâm: Không! Ta !

Đoàn tiếp tục . Con quỷ nhập Chương Hoa hóa là một kẻ nhiều, liên tục bắt chuyện với hai ông già.

“Ta c·hết lâu quá , quên mất ấm cơ thể là thế nào. Thật thoải mái!”

“Tên dáng cũng đấy, mỗi tội hôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-684-kinh-nghiem-nay-khong-co-cung-duoc.html.]

Văn Phủ Lâm và Nhan Kỳ Sơn đầu , thấy sờ soạng khắp , còn đưa tay xuống hạ bộ... Hai đen mặt.

“Dáng thì , nhưng ‘cái đó’ thì chán, bằng lúc còn sống.”

Văn Phủ Lâm và Nhan Kỳ Sơn: “!”

Đây là những gì họ ?

thực tế là, họ lải nhải suốt dọc đường, đủ thứ chuyện trời biển, cho đến khi xuất hiện cửa Chương phủ. Hai mới thở phào nhẹ nhõm như giải thoát.

Văn Phủ Lâm tinh thần hoảng hốt. Nhìn Chương phủ mắt, thật sự đến một canh giờ tới nơi.

Thư Sách

Nhanh thật.

cũng... khổ quá!

Ông Chương Hoa, thở dài. Con rể coi như xong .

Đêm nay định sẵn là một đêm bình yên với Chương gia.

Chương Hoa, con rể ở rể Văn gia, đột ngột xuất hiện giữa đêm với bộ dạng , quỷ quỷ. Đèn đuốc sáng trưng ở chính viện, tiếng xé lòng và tiếng c.h.ử.i rủa sắc nhọn của Chương phu nhân vang vọng, khiến trong Chương gia rụt cổ, đóng chặt cửa, dám hóng hớt.

Đến nửa đêm, cửa hông Chương gia mở , mấy chiếc xe ngựa chạy khỏi thành, hướng về phía mộ tổ ở ngoại ô.

Chương Hoa ôm bài vị của Chương Triết, bắt đầu quỳ lạy từ chân núi. Hắn vác cái mặt mèo to tướng (mặt sưng vù) lưng, cứ thế quỳ lết lên mộ.

“Thiếu quan chủ, , con thật sự sẽ hóa giải oán khí và đầu t.h.a.i ?” Chương phu nhân Chương Hoa đầy căm hận, chỉ băm vằm .

“Hắn yêu cầu như thì tự nhiên sẽ .” Tần Lưu Tây ngáp một cái.

Chương phu nhân . Con trai đáng thương của bà, bà ngay nó c·hết oan mà chứng cứ. Không ngờ nó c·hết t.h.ả.m như , còn vất vưởng siêu thoát.

Chương Hoa lết đến mộ Chương Triết thì kiệt sức ngất xỉu.

Chương phu nhân để yên, sai hầu bấm nhân trung cho tỉnh .

Chương Hoa Tần Lưu Tây: “Ta .”

Tần Lưu Tây nhiều, lấy ngân châm rạch toạc khuôn mặt quỷ lưng , miệng niệm kinh Thái Thượng Diệu (Kinh Cứu Khổ).

Oán khí của Chương Triết tan dần theo tiếng kinh kệ. Khi bài kinh kết thúc, thoát khỏi lưng Chương Hoa, trở hình dáng tiểu công t.ử mặc hoa phục năm xưa.

Hắn quỳ xuống mặt Chương phu nhân và Chương đại nhân: “Con ham chơi tùy hứng, con bất hiếu.”

Chương phu nhân lòng đau như cắt, thành tiếng. Chương đại nhân cũng đỏ hoe mắt, Chương Hoa với ánh mắt sắc lẹm.

Chương Hoa cúi gằm mặt, tay bấu chặt đất bùn. Hắn cảm thấy cái nhọt lưng còn đau như , nhưng trong lòng vẫn thấy nhẹ nhõm chút nào.

Thấy chân trời hửng sáng, Tần Lưu Tây : “Sắp sáng , thôi. Ánh nắng lên sẽ hồn phách ngươi suy yếu.”

Ngụy Tà xuất hiện, thấy nàng liền lầm bầm: “Chạy chơi cả ngày, giờ gọi đến việc.”

“Câm miệng. Tiễn cho đàng hoàng.”

Ngụy Tà im bặt, lười biếng dựa gốc cây.

“Con đây.” Chương Triết dập đầu lạy cha ba cái: “Kiếp con sẽ báo đáp ân tình của cha .”

Chương phu nhân đứt ruột gan. Nhìn con trai theo Ngụy Tà biến mất, bà ngất lịm .

Tần Lưu Tây niệm một đoạn Vãng Sinh Kinh. Trong hư , một đốm kim quang công đức bay linh đài của nàng.

Mặt trời đỏ rực từ từ nhô lên phương Đông.

Trời sáng.

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...