Đại Tiểu Thư Nàng Luôn Muốn Làm Cá Mặn - Chương 679: Vả mặt thì ta là chuyên gia!
Cập nhật lúc: 2025-11-20 05:41:25
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạn già của Nhan Kỳ Sơn cũng là một đại nho dạy học, chính là Văn Phủ Lâm, sơn trưởng (hiệu trưởng) của thư viện Dư Hàng nổi tiếng nhất vùng.
Văn Phủ Lâm và phu nhân sống hòa thuận, nhiều năm chỉ một cô con gái tên là Văn Cẩm Thư. Từ nhỏ nàng nuôi dạy như con trai, cũng là nữ công t.ử lừng danh ở Dư Hàng, hiện đang kinh doanh một thư viện dành cho nữ giới. Phu quân của nàng, Chương Hoa, là ở rể, cũng là môn sinh đắc ý của Văn Phủ Lâm.
Thư Sách
Văn Cẩm Thư và Chương Hoa hai con trai, trưởng t.ử theo họ (Văn), thứ t.ử theo họ cha (Chương). Vợ chồng ân ái, kính trọng như khách. Nếu Chương Hoa đột nhiên mắc bệnh lạ, gia đình hẳn là vô cùng hạnh phúc.
“Chàng rể quý của lão hữu văn chương cũng xuất sắc. Tuy chỉ đỗ cử nhân, nhưng chuẩn để kế nhiệm chức sơn trưởng thư viện Dư Hàng. Ai ngờ mắc bệnh nan y , thật đáng tiếc.” Nhan Kỳ Sơn thở dài.
Tần Lưu Tây hỏi: “Không đỗ tiến sĩ cũng thể sơn trưởng ngay ?”
“Chỉ cần học thức phong phú, tài hoa đủ đầy, tự nhiên là thể. Dạy học và giáo d.ụ.c con , chắc cứ là tiến sĩ xuất . Thực , sách trong thiên hạ ai cũng hoặc thích hợp quan. Có thích hợp thầy giáo hơn. Cũng ít đỗ tiến sĩ nhưng quan mà về dạy học, như lão hữu Văn sơn trưởng của , như thầy của ngươi là Đường T.ử Thật, hoặc như đây, quan hai năm từ quan.”
Được , văn nhân luôn thích chơi với văn nhân ưu tú. Thất kính!
Nhan Kỳ Sơn đắc ý : “Vị Chương cử nhân tuy là con vợ lẽ, gia tộc yêu thích, nhưng vì chịu ở rể khiêm tốn, nhã nhặn, nên Văn cũng hài lòng.”
“Con vợ lẽ? Con nhà quan ?”
Nhan Kỳ Sơn gật đầu: “Hắn là con trai của Tuần phủ Giang Nam Chương Chí Viễn.”
“Dù là con vợ lẽ thì phận cũng coi như cao quý, chịu ở rể?” Tần Lưu Tây vô cùng tò mò.
Nhà quyền cao chức trọng, dù là con vợ lẽ, nếu tài hoa hơn chứ hạng ăn chơi trác táng, nỡ để con trai ở rể?
Đi thi khoa cử, đỗ tiến sĩ quan trường, chẳng là trợ lực cho gia tộc ?
“Ngươi hỏi tại gia tộc yêu thích ? Là vì hồi nhỏ, cùng đích ( trai cả con vợ cả) bọn buôn b·ắt c·óc. Hắn sống sót trở về, còn đích thì c·hết. Có lời đồn là hại c·hết đích , nhưng khi điều tra kỹ thì Chương đại thiếu gia đúng là c·hết trong tay bọn b·ắt c·óc. hai cùng bắt, chỉ sống sót trở về, Chương phu nhân dung tha ? Bà luôn cho rằng chính hại c·hết con trai , suýt chút nữa thì lột da .”
“Cũng may lúc đó Chương gia chỉ hai con trai, Chương lão phu nhân dù đau lòng nhưng nỡ bỏ đứa cháu duy nhất còn , bèn đưa về quê gửi nuôi. Sau Chương phu nhân tranh đua, sinh liền hai con trai nữa mới nguôi ngoai nỗi đau mất con. Chương Hoa từ khi xảy chuyện đó, quanh năm ăn chay, chính là để tích phúc đức cho đích của .”
“Còn chuyện ở rể, Chương gia con đích, thèm để ý con thứ? Hơn nữa thế gia liên hôn, quan trọng nhất là lợi ích. Hắn ở rể Văn gia, nhưng đổi cũng mang về cho Chương gia mối quan hệ với Văn gia. Thư viện Văn gia đào tạo bao nhiêu nhân tài rường cột nước nhà?” Nhan Kỳ Sơn chút hổ : “Chương gia ghét , nhưng nỡ bỏ lợi ích mang . Có thể là chèn ép, hút m.á.u .”
“Nghe vẻ đáng thương thật. ông đừng quên, sự cho phép của gia tộc, thể tài hoa hơn ? Sự chèn ép thực sự là sẽ để một đứa con thứ sách đến nơi đến chốn.” Tần Lưu Tây nhàn nhạt : “Còn chuyện b·ắt c·óc, c·hết , c·hết đối chứng, ai nội tình bên trong.”
Nhan Kỳ Sơn ngẩn , lắc đầu: “Chắc là t.a.i n.ạ.n thật thôi. Chương Hoa tính tình khiêm tốn nhã nhặn lắm.”
Tần Lưu Tây nhớ đến Trình Văn Uyên của Trường Xuyên Bá phủ, bèn : “Biết mặt lòng. Trải qua t.h.ả.m kịch như , sẽ càng cẩn trọng hơn. Có kẻ giỏi giả vờ, đang đeo mấy lớp mặt nạ chứ.”
Nhan Kỳ Sơn nàng: “Sao cảm giác ngươi cũng tin tưởng Chương Hoa ?”
“Không cảnh bình luận. Chưa gặp , phán xét.” Tần Lưu Tây nhún vai.
Nhan Kỳ Sơn thấy bất an trong lòng. Nàng càng như , da mặt ông càng căng , cảm giác sắp ăn đòn.
Dù đây ở chỗ T.ử Chân từng chứng kiến .
Sẽ vả mặt chứ nhỉ?
Xe ngựa dừng Văn phủ. Quản gia đích đón, đặt ghế nhỏ đỡ Nhan Kỳ Sơn xuống. Tần Lưu Tây nhảy xuống theo .
“Lão Thương, đây là vị đại phu lợi hại mà .” Nhan Kỳ Sơn giới thiệu: “Đây là Bất Cầu thiếu quan chủ của Thanh Bình Quan ở Li Thành, cũng là một đạo y.”
Quản gia kinh ngạc vì tuổi tác của Tần Lưu Tây, nhưng thất lễ, chắp tay vái chào: “Làm phiền Nhan và thiếu quan chủ đêm hôm đến đây.”
Tần Lưu Tây gật đầu.
Quản gia dẫn họ trong, qua những đình viện sâu hun hút, đến thư phòng của Văn Phủ Lâm chào hỏi, mới về phía sân của vợ chồng Chương Hoa.
Văn Phủ Lâm kéo tay áo Nhan Kỳ Sơn, thì thầm: “Đứa nhỏ tuổi tác quá nhỏ ? Thật sự chữa bệnh nan y cho con rể ?”
Nhan Kỳ Sơn : “Ta cũng dám khẳng định chắc chắn, nhưng nàng quả thật bản lĩnh. Dù con rể ông khám bao nhiêu đại phu cũng khỏi, đổi thầy t.h.u.ố.c khác cũng chẳng , thiệt .” Ông dừng một chút, nhớ đến tính nết của lão hữu: “ mà dù thế nào, cái tính hủ lậu chua ngoa của ông cũng tém tém cho . Đừng thấy chữa khỏi điều gì ý là nổi giận đùng đùng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-tieu-thu-nang-luon-muon-lam-ca-man/chuong-679-va-mat-thi-ta-la-chuyen-gia.html.]
Văn Phủ Lâm bực bội lườm ông một cái. Xem ông bênh vực kìa, sợ ăn thịt chắc?
Văn Cẩm Thư nhận tin, sớm chờ cửa sân. Thấy Tần Lưu Tây, nàng ngạc nhiên, mỉm hành lễ.
Tần Lưu Tây đáp lễ, khuôn mặt tiều tụy của Văn Cẩm Thư, ánh mắt trầm xuống.
Văn Cẩm Thư hành lễ với Nhan Kỳ Sơn và cha , mới dẫn họ tây sương phòng, nơi Chương Hoa chuyển đến ở khi mắc bệnh.
Tần Lưu Tây bước trong ngửi thấy mùi hôi thoang thoảng. Nàng thẳng phòng ngủ, mùi hôi càng nồng nặc.
Chương Hoa đang dựa đầu giường, khom xuống. Thấy khách đến, định dậy hành lễ. Văn Cẩm Thư vội đỡ lấy: “Đừng cử động.”
Có lẽ do bệnh tật, Chương Hoa gầy, hai má hóp . Hắn ngẩng đầu tạ với Nhan Kỳ Sơn.
Tần Lưu Tây Chương Hoa, vẻ mặt lạnh lùng.
Nhan Kỳ Sơn chăm chú quan sát sắc mặt nàng. Thấy nàng mặt biểu cảm, tim ông thót lên, vội : “Cẩm Thư, mau để thiếu quan chủ xem bệnh cho con rể.”
Văn Cẩm Thư vội giúp Chương Hoa xoay , kéo áo trong xuống. Đột nhiên tay nàng run lên, sợ hãi lùi mấy bước, mặt cắt còn giọt máu, hét lên: “Sao... biến thành thế ?”
Nhan Kỳ Sơn và Văn Phủ Lâm cũng giật kinh hãi, trợn mắt há hốc mồm.
Tần Lưu Tây cảnh tượng đó, sang Nhan Kỳ Sơn như : “Nói về khoản vả mặt, là chuyên gia!”
Tổng kết tuyến Phật Cốt:
* Xương ngón tay (Tây tỷ lấy).
* Xương đùi (Thủy thần Phong Bá).
* Xương trán (Xích Chân T.ử lấy, về tay Hủy La).
* Xương ức (Hủy La m.ổ b.ụ.n.g đứa trẻ lấy ).
* Hộp sọ (Còn trong cổ tháp).
* Xương cổ (Còn trong cổ tháp).
* Xương cùng (Còn trong cổ tháp).
* Xương Phục Hy và xương đùi còn (Chưa rõ tung tích).